Thích Khách
Chương 30

Carl bỗng nhiên cảm thấy trên thân người đối diện tỏa ra khí phách lăng nhân, hàn khí bức người, gương mặt không cảm xúc, đôi mắt đen sâu thẳm lạnh lùng, làm người khác cảm thấy ớn lạnh khó hiểu.

TTV đích thực động sát khí, trầm mặc nhìn sáu người đối diện, chờ bọn họ xếp hàng đi đến nhận cái chết, ngay lúc này, phía sau truyền tới một trận tiếng bước chân, giữa hẻm nhỏ an tĩnh, xa xa đã nghe thấy rõ ràng.

Sắc mặt TTV khẽ biến, lập tức bước nhanh qua một bên, dựa lưng vào tường, nheo mắt nhìn về hướng âm thanh. Đầu ngõ ngược sáng mà đến ba người, thực rõ ràng, đi về phía bọn họ.

Dựa vào trực giác, TTV cảm thấy ba người này không có ý tốt, mà khi Carl thấy người đến, vui vẻ gọi: "Cách Lâm tiên sinh!"

Lúc này ba người kia đã đến gần, TTV rốt cuộc nhìn rõ người cầm đầu, trên người hắn mặc áo choàng cách ly tin tức tố, không đoán được thân phận, bất quá, dựa vào ngoại hình cao lớn cùng cơ bắp rắn chắc trên cánh tay, có thể đoán ra người nọ là alpha, hơn nữa độ thuần huyết không thấp. Làn da người này phi thường trắng, cơ hồ trắng đến trong suốt, nổi bật dưới ánh sáng mờ ảo, có vẻ cực kì quỷ dị. Còn có tóc của hắn, vậy nhưng cũng là màu trắng, người nhát gan nửa đêm mà nhìn thấy diện mạo này, phỏng chừng sợ không nhẹ.

TTV nắm thật chặt thanh kiếm trong tay, hắn cũng nhìn ra người này khó đối phó, so ra Carl chỉ là loại hàng thấp kém.

Đám Carl vừa thấy vị Cách Lâm tiên sinh này, lập tức đến trước mặt hắn, thái độ vừa rồi còn kiêu ngạo với TTV lập tức đổi thành cung kính nịnh nọt, thậm chí còn mang theo một tia sợ hãi.

Đối mặt sự ân cần lấy lòng của bọn họ, nam nhân đầu bạc không để ý đến, ánh mắt nhìn về phía TTV, sau đó đi đến.

Tựa hồ nhìn ra TTV đề phòng, nam nhân đầu bạc đi vài bước liền dừng lại, cười nói với TTV: "Vị bằng hữu này, ta cũng không có ác ý, chỉ là vừa mới trong quán rượu thấy được thân thủ của ngươi, cảm thấy ngươi rất có tiềm lực, muốn kết giao bằng hữu với ngươi. A đúng rồi, quên giới thiệu, ta là người phụ trách đấu trường Solomon."

Nam nhân tươi cười tao nhã, đối lập với khí chất xâm lược cường đại trên người hắn. TTV nâng mắt cẩn thận đánh giá người này, đợi thấy rõ diện mạo, cho dù là TTV, trong lòng cũng nhảy dựng.

Nhìn vào hai mắt người này, màu sắc đồng tử vô cùng nhạt, bởi vậy dước ánh sáng này, ánh mắt hắn dường như chỉ toàn tròng trắng, có vài phần làm người khác sợ hãi.

TTV không trả lời, Carl lại mở miệng trước, hắn híp mắt nhìn TTV, mang theo vài phần vui sướng khi người gặp họa, "Cách Lâm tiên sinh, chính là hắn, trong quán rượu làm phiền chúng ta, thân phận của hắn phi thường khả nghi, nhìn qua giống như là omega."

Nam nhân đầu bạc nhẹ nhàng "A" một tiếng, khó phân biệt là nghi vấn hay là cảm thán, một giây sau, liền lấy một khẩu súng từ trong ngực, trực tiếp bắn Carl.

Hết thảy diễn ra rất bất ngờ, Carl cho đến một khắc trước khi chết, biểu tình còn là tươi cười nịnh nọt, chỉ có trong mắt hiện lên khiếp sợ cùng không thể tin, đến cuối cùng đồng tử mất đi tiêu cự mở lớn, người xem mới chân chính hiểu được, hắn chết.

Năm người đi theo Carl thấy vậy đều sợ hãi, còn chưa kịp phản ứng, lại bị nam nhân đầu bạc bắn mấy phát, toàn bộ tiễn đến tây thiên.

Vừa rồi còn linh hoạt sống động, chỉ trong một nháy mắt, đã thành sáu cỗ thi thể nằm ngang trên đường.

Nam nhân tóc bạc mặt không đổi sắc, cất súng, một lần nữa nói với TTV, "Thập phần xin lỗi, hôm nay mấy tên này chọc các hạ không vui, bất quá hiện giờ vấn đề đã được giải quyết." Đôi môi mỏng không huyết sắc của nam nhân mấp máy, lộ ra tươi cười, "A, vừa rồi còn chưa giới thiệu xong, ta là người phụ trách đấu trường Solomon, Phạm Tư Đức – Cách Lâm, ngươi gọi ta Phạm Tư Đức là được.

Xao sơn chấn hổ, giết gà dọa khỉ.

Rốt cuộc người này muốn làm cái gì?

TTV nghĩ đến tốc độ rút súng của người này khi nãy, không thể không thừa nhận, vũ khí như vậy, thân thủ như vậy, cho dù là hắn cũng vô pháp ứng phó, người này nếu muốn lấy tánh mạng của mình, quả thực là dễ như trở bàn tay. TTV hiểu được, thế đạo hiện giờ không thể so với kiếp trước, hắn có thể một đường từ căn cứ Mai Tả trốn tới đây, may mắn cùng bản lĩnh lúc trước chiếm 3 phần, phần còn lại kia hoàn toàn là do sự khinh thường của những người khác đối với omega.

Nhưng hiện giờ đối mặt với người này, trong nhất thời hắn thật nghĩ không ra cách thoát thân.

Thấy TTV cũng không bị cảnh tượng vừa rồi dọa đến, thậm chí biểu tình cũng không có một tia chấn động, người tên Phạm Tư Đức hết sức hài lòng, không khỏi trêu chọc: " Vị bằng hữu này, ta thực sự đối với ngươi không có ác ý, với tình huống vừa rồi, nếu ta muốn mạng ngươi, ngươi cảm thấy chính mình bây giừ còn có thể đứng ở chỗ này được sao?"

TTV cong lên khóe môi "Ngươi cảm thấy ta sợ chết?"

Phạm Tư Đức vội nói: "A, đương nhiên là không"

TTV hừ lạnh: "Đừng nói lời vô nghĩa, nói thẳng đi."

Ý cười trên mặt Phạm Tư Đức càng sâu, "Kỳ thật, ta đây là đặc biệt đến mời ngài gia nhận đấu trường Solomon bọn ta. Hơn nữa theo ta thấy, tình huống hiện nay của các hạ, rất thích hợp gia nhập chúng ta."

"A? Gia nhập các ngươi? Sau đó cũng sẽ giống như bọn họ sao? Đơi ngươi được chim quên ná, được các quên nơm mà một súng bắn chết?"TTV hơi nhướn mi, "So với bỏ hết tôn nghiêm làm chó săn cho ngươi, không bằng chết thống khoái ngay bây giờ."

"A không không không, các hạ đã hiểu lầm." Phạm Tư Đức cười lấy lòng, nhìn lướt qua mấy cổ thi thể dưới đất, tỏ vẻ không quan tâm, "Ta mời các hạ đến đấu trường Solomon, đương nhiên là không giống những người này. Đấu trường Solomon luông dùng kính ý đối xử với đấu sĩ chân chính, đám hạ đắng cậy mạnh kiếm ắn tại đấu trường sao so với ngài được chứ? Ngài yên tâm, chỉ cần ngài tới đấu trường làm đấu sĩ của chúng ta, chúng ta cam đoan sẽ chuẩn bị chỗ ở thoải mái cho ngài, ngoại trừ tiền thưởng sau mỗi trận đấu, mỗi tháng sẽ trả lương, tin tức cá nhân của ngài sẽ hoàn toàn được giữ bí mật, hơn nữa quan trọng nhất là..."

Nói đến đây, Thẩm Tư Đức bước gần tới TTV thêm 2 bước, đồng tử nhạt màu cơ hồ hoàn toàn dung nhập vào tròng trắng, thẳng tắp nhìn TTV, "Ngài đến chỗ chúng ta, sẽ không ngừng mạnh lên."

"Mạnh lên?" TTV rốt cuộc cũng bị Thẩm Tư Đức gợi lên một tia hứng thú, "có ý gì?"

Phạm Tư Đức mỉm cười hài lòng, "Chỉ cần thành tích của ngài đủ tốt, có thể không ngừng thăng cấp, liền sẽ không ngừng gặp được đối thủ càng mạnh, tôi luyện tu vi bản thân. Hơn nữa Solomon không giống các đấu trường khác, khi ngài trở thành đấu sĩ cao cấp, sẽ được trang bị vũ khí tiên tiến nhắt đế quốc, thậm chí có thể có cơ giáp đối chiến."

Tại tinh tế đế quốc, người thường rất khó tiếp cận với vũ khí, ngay cả loại vũ khí lạnh như kiếm laser cũng bị quản chế nghiêm khắc, càng không nói tới những loại chiến giáp tinh tế. Ngay cả một thanh niên sinh trưởng ở địa phương cũng sùng thượng vũ lực như TTV, điều kiện như vậy quả thật thập phần hấp dẫn, phải biết, một khi khống chế được cơ giáp, về sau có thể làm lính đánh thuê, đến lúc đó tiền kiếm được sẽ như nước chảy, muốn gì có đó. Chính vì nguyên nhân này, cho dù luôn bị lên án vì Hợp đồng tử vong nhưng đấu trường Solomon vẫn thịnh không suy, đấu sĩ đầu nhập hết lượt này đến lượt khác.

Nhưng TTV không phải người nơi này, không quan tâm đến cái gọi là tinh tế chiến sĩ. Nhưng hắn cũng bị điều kiện này hấp dẫn. Nguyên nhân đơn giản, tại thế giới này, hắn còn chưa đủ mạnh, có rất nhiều chuyện hắn không biết, đối với loại binh khí mới nhất, hiểu biết của hắn chỉ dừng lại ở tài liệu trên mạng.

Nhìn thấy TTV động tâm, Phạm Tư Đức lại nói: "Xin các hạ yên tâm, ta muốn hợp tác với ngài, cũng chỉ do coi trọng kỹ năng chiến đấu của ngài, nên nhớ, mục đích căn bản của đấu trường vẫn là kiếm tiền, ta cũng chỉ hy vọng ngài có thể mang đến cho chúng ta càng nhiều nhân khí cùng tiền tài. Về phần thân phận của ngài cũng như việc riêng, chúng ta không có hứng thú. Nếu ngài tới đấu trường sẽ phát hiện, người mặc áo choàng cách ly che dấu thân phận như ngài vậy, quả thực nhiều không đếm hết. Tin tưởng ta, ngài tới nơi này, sẽ như các gặp nước."

TTV chán ghét những chuyện phát sinh ngoài kế hoạch, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không biết tùy cơ ứng biến. Tình thế trước mắt bất lợi, nếu chống chọi, kết quả như thế nào còn chưa biết, huống hồ điều kiện người này đưa ra cũng phù hợp với nhu cầu của hắn hiện nay, tạm thời đồng ý, sau đó thuận theo hoàn cảnh mà hành động, cũng không phải không thể.

Nghĩ thông suốt, TTV gật đầu, chỉ nói một chữ: "Được."

Phạm Tư Đức tựa hồ cũng ngạc nhiên vì TTV, sửng sờ một chốc, mới vươn tay đến bắt tay TTV, "Như vậy, chờ mong sự hợp tác của chúng ta."

"Không cần mong chờ, đêm nay đi, đến đấu trường."

Đại danh đấu trường Solomon như sấm bên tai, TTV kỳ thật đối với nơi đó rất tò mò, nếu đã quyết định, sớm một ngày cũng không khác biệt gì, hơn nữa quan trọng hơn là, hắn không có tiền, tối nay có thể tìm được chỗ ngủ miễn phí, cũng không tồi.

"Hảo, ta dẫn đường cho các hạ." Phạm Tư Đức cười cười, duỗi tay làm tư thế mời, đồng thời quay lại nhìn hai thuộc hạ ra hiệu, hai người kia nâng lên mấy cỗ thi thể, sau đó lấy trong ngực ra một bình nhỏ, vặn nắp bình rắc cái gì đó lên.

TTV đảo mắt liếc qua, thấy thứ được đổ ra là một chất lỏng, khẽ cau mày, đi theo Phạm Tư Đức rời con hẻm nhỏ.

Đấu trường Solomon nằm giữa khu thương nghiệp trung tâm của tinh cầu, luôn luôn sáng đèn, xứng với danh xưng bất dạ thành. TTV được Phạm Tư Đức đưa đến nơi, vừa vào cửa, chợt nghe thấy bên trong đấu trường truyền ra tiếng thét chói tai cùng tiếng hoan hô điên cuồng. Trong không khí tràn ngập bạo lực và cảm xúc mạnh mẽ, nháy mắt có thể kích thích tế bào hiếu chiến của mọi người.

Cách một cánh cửa, giống như đường ranh giới giữa nhân gian và địa ngục, quý tộc từ khắp nơi trên đế quốc đổ xô đến, tụ tập ở đây, dùng các loại nước hoa sang quý che dấu mùi máu vương trong không khí, bọn họ không phải đếm xem anh hùng chiến đấu, mà là để phát tiết cho cuộc sống xa hoa trống rỗng đến mục nát, dùng rất nhiều tiền tài, mua lấy sự giải trí từ những trận đấu máu me bạo lực thậm chí cả sinh mạng của những kẻ cùng đường tuyệt vọng trong cuộc sống.

Phạm Tư Đức đưa TTV đến trước mặt một nhân viên lễ tân, liền vội đi làm chuyện của mình. Lễ tân là một thiếu nữ beta bộ dáng xinh đẹp, còn nhỏ tuổi, giống như còn chưa thành niên, sau khi biết TTV là đấu sĩ mới đến, nàng đưa ra một bảng đăng ký, nở nụ cười nghề nghiệp: "Xin chào, vì bảo hộ quyền riêng tư của ngài, chúng tôi sẽ không hỏi tên thực của ngài, nhưng mỗi đấu sĩ đều cần có danh hiệu, chính là tên hành nghề tại đấu trường này, xin hỏi, ngài muốn dùng tên gì?"

TTV nghĩ nghĩ, trả lời: "Dã Quỷ."

Vốn là cô hồn dã quỷ, không vướng bận. Đến tột cùng có thể đi tới nơi nào, còn phải xem ý trời.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương