Thích Khách
Chương 26

Tin tức thất hoàng tử gặp chuyện trong tẩm cung thực nhanh lan truyền khắp hoàng cung, cơ hồ mọi thành viên hoàng thất, mặc kệ là chân tình hay giả ý, đều là phái người tới hỏi thăm hoặc là tự bản thân tới vấn an, tóm lại đều tỏ vẻ quan tâm Lezar, y cũng lễ phép chu toàn tiếp đãi.

Bất quá, giữa mấy người này ai đến ngốc lâu nhất, ai không xem mình là người ngoài, phải kể đến nhị hoàng tử Manuss.

"A, thất đệ thân mến, không sao chứ? Nghe đồn ngươi thiếu chút bị một omega giết?" Manuss mang theo hai người hầu hai người máy, cầm đến bao lớn bao nhỏ thuốc bổ cho Lezar.

"Đa tạ nhị ca quan tâm, chỉ bị thương trên tay mà thôi, không việc gì."

Manuss phi thường chú trọng phẩm chất sinh hoạt, từ cơm áo đến ngủ nghỉ, hắn luôn muốn thứ tốt nhất, cho nên đối với dụng cụ sinh hoạt bài trí trong tẩm cung Lezar, khó tránh khỏi nhìn không vào mắt, tỷ như giơ phút này, hắn soi mói đánh giá ghế sofa trong phòng khách, tuy rằng không phải da rồng thuần chủng nhập khẩu từ Ba Tư, gỗ cũng không phải gỗ mun ngàn năm từ Mộc tinh, bất quá hắn vẫn cực kỳ miễn cưỡng, hạ mình ủy khuất mà đặt cặp mông tao nhã ngồi lên.

"Đây là đặc biệt mang đến cho ngươi a, vân cáp phấn, nghe nói có ích trong việc khép miệng vết thương. Thời chiến, loại này thiên kim khó cầu đó."

"Đa tạ nhị ca." Lezar biết, hôm nay Manuss đến không phải chỉ vì chuyện của mình, hắn là cầu một thái độ. Vì thế Lezar dùng ánh mắt nói, Manuss phi thường ăn ý cho lui hết người hầu.

"Nhị ca, chỉ còn hai người chúng ta, ta muốn hỏi ngươi một chuyện."

"A? Chuyện gì?"

"Ngươi...có phải đăc tội đại ca hay không?"

"Oh, đủ thẳn thắng nha." Manuss hơi nhướn mày.

"Hay ta nói cách khác?"

"Ân, ngươi nói!"

"Đấu trường Solomon, là sản nghiệp của đại ca?"

Ánh mắt hẹp dài của Manuss mang theo ý cười, tà tà nhìn Lezar, "Thất đệ, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy đã điều tra được nhiều như vậy."

"Nếu không ta thật sự nghĩ không ra, với tính cách cẩn thận không đắc tội người khác của nhị ca, vì sao sẽ có mâu thuẫn với đại ca, hơn nữa mâu thuẫn thành một cục diện không thể điều hòa."

"Ngươi đã đoán ra được, ta cũng không giấu nữa, không sai, chính là chuyện này mà ta mâu thuẫn với Carsen. Hắn muốn ngôi vị hoàng đế, hừ, ta ngược lại muốn xem, không có Manuss ta gật đầu, hắn còn có thể đạt được mong muốn hay không."

Manuss không có xu hướng để ý tới chính trị, chuyện này đã nổi danh trong giới quý tộc. Trong hoàng tộc hắn luôn là người trung lập, không nghiêng về bên nào, cũng không cùng ai đối lập, ngàn năm người hiền, vạn năm cáo già. Từ nhỏ ấn tượng của Lezar về vị ca ca này chính là, hắn luôn cười tủm tỉm, chưa bao giờ nói thật, nói ra cũng vĩnh viễn là lời hay. Tình huống của hắn tốt hơn so với Lezar một chút, sinh mẫu sau khi bị thất sủng vẫn luôn ẩn cư trong cung, tính tình đạm bạc, rất ít ra ngoài gặp người, ngay cả Manuss cũng khó gặp mặt nàng. Nhưng dù không thông thường, dù là cùng sống, cũng không giống Lezar, đã sớm cách xa một trời.

Chính vì như vậy, biểu tình âm trầm lúc này của Manuss, làm cho Lezar thật bất ngờ.

"Như vậy, ta có thể hỏi lại một chút, hai năm trước, ngài trong một đêm đem đi mười năm tiền cược ở đấu trường Solomon, là vì chuyện gì? Ta biết nhị ca không thích bài bạc, đi đấu trường Solomon chắc hẳn không phải vì tiền đi?"

Ánh mắt Manuss biến đổi, nhưng thật nhanh liền khôi phục tươi cười tao nhã, "Chuyện này, ta không tiện tiết lộ. Dù sao, ai cũng có bí mật của chính mình, không phải sao? Ngươi chỉ cần biết rằng, ta nguyện ý đứng về phía ngươi là được."

"Vậy sao không chọn ngũ ca?" Lezar hỏi.

"Bởi vì ta chỉ thích hợp tác với người cùng chỉ số thông minh." Manuss nâng lên chén trà tinh xảo, nhìn nhìn, cuối cùng đại khái ghét bỏ đồ sứ không hợp phẩm vị, cuối cùng không uống trà bên trong, đặt xuống lại. "Hơn nữa, so với Salman, ngươi cần ta hơn."

"Nói cũng đúng, "Lezar nghĩ nghĩ, cười trả lời, "Cho nên, nhị ca muốn ta làm thế nào?"

"Thất đệ, nếu chúng ta đã biểu lộ lập trường với nhau, cũng không nhất thiết nói chuyện lòng vòng. Ta biết ngươi muốn báo thù, cũng muốn ngôi vị hoàng đế, đều có thể, ta duy trì ngươi. Chỉ cần có thể hạ bệ Carsen, đem khối u ác tính Solomon triệt để nhổ khỏi đế quốc, Manuss ta không tiếc tán gia bại sản. Nói vậy, ngươi đã hiểu?"

"Ân, hiểu." Rất ít thấy Manuss sảng khoái trực tiếp như vậy, Lezar cũng không nhiều lời.

"Thật tốt, như vậy, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ." Manuss nhếch miệng, lấy chén trà trong tay cụng chén với Lezar, "Bất quá, ta nhắc nhở ngươi một câu, đấu trường Solomon kia, có vấn đề, nếu ngươi muốn nhúng tay, phải cẩn thận."

"Có vấn đề....chính là loại vấn đề gì?"

Manuss hạ giọng, "Một ít đấu sĩ bên trong, mạnh phi thường, loại sức mạnh này đã sớm vượt khỏi phạm vi nhân loại, cho dù là alpha thuần huyết nhất, cũng so không nổi."

Lezar khẽ nhíu mày.

"Được rồi, thất đệ cũng mệt rồi, ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi nữa, có chuyện gì chúng ta bàn sau." Manuss vỗ vỗ vai Lezar, muốn cáo lui.

Lezar cũng không giữ hắn, trước lúc chia tay thuận tiện cảm ơn chuyện mấy ngày trước: "Ân, đúng rồi, nhị ca, lúc trước nhờ ngươi xử lý chuyện mấy tòa soạn kia, đa tạ."

Manuss cười cười, đắc ý nói: "Vào những lúc này, tiền sẽ phát huy tác dụng trên nhiều khía cạnh. Ngoại trừ nhật báo đế quốc do quân đội quản lý, ta không cách nào nhúng tay, những hãng truyền thông khác, chỉ cần còn muốn trụ lại trên bản đồ đế quốc, cũng không dám không nghe lời ta. Bất quá ta ngược lại rất ngạc nhiên, ngươi trước kia dốc sức mang việc omega chạy trốn ra ánh sáng, rốt cuộc là muốn nhằm vào Carsen, hay là coi trọng omega kia?"

"Chuyện này, ta không tiện tiết lộ. Dù sao ai cũng có bí mật của mình, không phải sao? Ngài chỉ cần biêt rằng, ta đứng về phía ngài là được." Lezar mỉm cười, lặp lại nguyên văn Manuss.

Manuss không hề gì mà nhún vai, "Ta không có quyền can thiệp chuyện của ngươi, bất quá thân là huynh trưởng, ta muốn nhắc, đối với chuyện tình cảm, không nên quá nghiêm túc. Về sau thế nào cũng bị phân phối omega sống qua ngày, loại người như ta và ngươi, không cần buồn vì những chuyện như vậy, nếu không chỉ có thêm phiền não, hiểu không?"

Lezar giương mắt nhìn Manuss, phát hiện vào lúc hắn nói những lời này, trong mắt có một tia cô đơn cùng thương cảm, tuy rằng che giấu thật tốt, chỉ một thoáng lóe lên, vẫn không tránh khỏi ánh mắt của y.

Từ nhỏ chịu cảnh bị xa lánh, ăn nhờ ở đậu, làm cho khả năng sát ngôn quan sắc của thất hoàng tử đạt được phong phú tâm đắc.

"Ân, ta hiểu rồi." Lezar gật đầu.

Sau khi Manuss rời khỏi, Lezar còn đang suy nghĩ câu chuyện vừa rồi của hai người, người hầu ngoài cửa tiến vào bẩm báo, nói Ssard điện hạ tới.

Vừa nghe đến tên Ssard, thần sắc Lezar lập tức thay đổi, trong mắt toát ra ôn hòa khó có được, thái độ với lần tiếp khách trước hoàn toàn bất đồng, y thậm chí không thể chờ được mà tự thân ra đón.

Lúc nhìn đến nam tử trẻ tuổi ngồi xe lắn thản nhiên cười với y, đáy mắt Lezar có chút toan, chạy nhanh tới.

"Ca." Lezar quỳ gối cạnh xe lăn, ngẩng mặt nhìn nam nhân tuấn mỹ gầy yếu tái nhợt có vẻ mang bệnh, tựa như không chân thực, giống như người kia là hư ảo, cầm sẽ tan.

"Lezar, cuối cùng trở lại."

Thanh âm nam tử phi thường êm tai, có lẽ dùng êm tai để hình dung thanh âm một nam tử thật không thỏa đáng, nhưng, phóng nhãn toàn đế quốc, alpha, beta, omega đều không thấy giọng nói mềm mại động lòng người như vậy.

Ngón tay thon dài tái nhợt đặt lên đầu Lezar, đế quốc thất hoàng tử, ở trước mặt người nam nhân này, giống như có chút biến thành hài tử.

Tứ hoàng tử Ssard, hoàng tử omega duy nhất của đế quốc, khi sinh ra thân thể đã không tốt, không thể sinh dục như những omega bình thường. Một omega không có khẳ năng sinh dục, tựa hồ một sự tồn tại không hề có giá trị, nếu không phải hắn sinh trong hoàng gia, chỉ sợ cũng khó sống sót. Hắn là ca ca đồng mẫu của Lezar, cũng là hài tử mà Kelmis bệ hạ không ưa thích nhất.

Phế vật không ai thích, không có giá trị lợi dụng, nhưng trong mắt Lezar, chính là thân nhân duy nhất của y.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương