Lâm Đông trở về nơi ở của mình, đó là một tòa nhà cao tầng, và hắn ở tầng trên cùng đồng thời là tầng thứ hai mươi. Căn nhà của hắn được thu dọn vô cùng sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi. Đồ đạc trong nhà được bày biện rất ngăn nắp, phong cách đơn giản khiến người ta cảm thấy vui mắt.

Cửa sổ được lắp đặt hàng rào thép trắng, kết cấu chắc chắn. Để ngăn chặn thú biến dị vào mạt thế có thể bay có thể tấn công hắn. Các tấm pin mặt trời cũng được lắp đặt, mặc dù Lâm Đông sẽ trở thành zombie, nhưng điện vẫn rất quan trọng.

Hắn ta vẫn có lý trí của một con người, hắn sẽ biết chán. Hắn có thể xem TV, chơi trò chơi, chơi điện thoại di động để giết thời gian. Ngoài ra thông qua các kênh truyền hình mà hắn có thể thu thập được tin tức.

Tất cả mọi thứ, mọi thứ đã sẵn sàng. Sự bắt đầu của ngày tận thế đang được đếm ngược.

...

Đêm dài qua đi, mặt trời chậm rãi mọc, Lâm Đông nhớ lại ngày tận thế bắt đầu lúc 8 giờ sáng.

Nhìn vào đồng hồ trên tường, 07:59, còn một phút nữa. Lâm Đông đi tới cửa sổ, nhìn ra đường phố bên ngoài vẫn nhộn nhịp như trước. Xe cộ chạy ồn ào trên đường, người qua đường vừa nói vừa cười.

Đồng hồ phía sau tích tắc, từng giây chầm chậm dần dần trùng với kim giờ. Điều này báo hiệu một kỷ nguyên mới sắp bắt đầu.

Đúng 8 giờ, bầu trời đột nhiên trở thành màu đỏ, mặt trời trên cao biến thành một quả cầu lửa đỏ rực, mặt trời máu. Người đi đường ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Gì thế này? Sao mặt trời lại biến thành màu đỏ vậy?”

"Không biết nữa! Đó có phải là hiện tượng thiên văn nào không? "

"Nhanh nhanh chụp ảnh, gửi cho bạn bè...."

Mọi người đang bàn tán, nhưng không ít người trước mắt tối sầm lại, ngã xuống đất. Những chiếc xe chạy như bay, bắt đầu va chạm liên tiếp.

“Rầm, rầm, rầm.”

Cửa sổ xe vỡ vụn, mảnh thuỷ tinh văng khắp nơi, trên đường phố lập tức hỗn loạn.

"Chồng ơi! Có chuyện gì với anh vậy? Thức dậy đi!" Một người phụ nữ không ngừng lắc cơ thể của người đàn ông.

Nhưng sau khi người đàn ông mở mắt ra, lại biến thành bộ mặt dữ tợn, cắn lên chiếc cổ trắng nõn của một người phụ nữ.

“Á!!!” Người phụ nữ đau đớn thét lên chói tai, quần áo nhanh chóng bị máu tươi nhuộm đỏ. Đôi mắt trợn ngược, thân thể co giật kịch liệt.

Những tình huống như vậy diễn ra ở khắp mọi nơi trên đường phố.

"Á! Có quái vật! "

“Đây là.... Zombie!Cứu tôi! "

“Hu hu hu, mẹ ơi, mẹ mau tỉnh lại đi.”

Trong một khoảnh khắc, mọi người la hét, đâu đâu cũng nghe thấy tiếng khóc và gào thét. Lúc này Lâm Đông đứng trước cửa sổ, mắt hắn cũng đen sầm và ngất xỉu. Đợi đến khi hắn thức dậy lần nữa, dĩ nhiên đã biến thành một con zombie.

“A, a,....” Hắn há miệng, từ cổ họng phát ra những tiếng chẳng rõ lời, đã mất đi khả năng ngôn ngữ.

"Quả nhiên vẫn như vậy..." Lâm Đông thầm nghĩ trong lòng.

Không chỉ như thế rất nhiều chức năng của thân thể đã mất đi. Kể cả phần hạ thân ‘cự long phiên bản Krypton vô địch’ đã không còn phản ứng.

“Chắc phải tiến hoá trước, mới có thể khôi phục được.”

Lâm Đông quay đầu nhìn về phía chiếc gương trong phòng khách, tướng mạo cũng không thay đổi. Chỉ có làn da hắn rất trắng, không hề hồng hào, thoạt trông hơi bệnh hoạn.

Sau khi trở thành zombie, tứ chi cứng ngắc cũng tê dại, hành động chậm chạp hơn nữa cảm giác đau đã giảm xuống rất nhiều. Tốc độ hiện tại của Lâm Đông, chắc còn không bằng người bình thường.

Nếu phân chia theo đẳng cấp kiếp trước, bây giờ hắn là zombie thấp nhất cấp D. Nhưng cơ thể được tăng cường, dù là thính giác hay khứu giác cũng vậy, móng tay trở nên sắc nhọn giống như sắt. Răng rất cứng, có thể dễ dàng cắn xé máu thịt.

Lâm Đông thử lấy ra một quả táo, nhẹ nhàng cắn một miếng. Những quả táo ngọt ngào và giòn, bây giờ trong miệng hắn như đang nhai sáp vậy.

"Thật khó ăn..."

Hơn nữa Lâm Đông không có cảm giác no, ngược lại cảm giác đói khát càng mãnh liệt. Hắn khao khát máu thịt, vì thế Lâm Đông bước đến bàn, tuy hành động vẫn chậm chạp lắm.

Cơ thể cứng đờ cũng không ngăn cản được việc Lâm Đông cầm khăn trắng buộc quanh cổ. Hắn lấy miếng thịt bò tươi từ không gian lưu trữ ra rồi đặt nó lên đĩa.

Cầm lấy dao và nĩa trong tay, hắn ăn thức ăn theo kiểu phương Tây bình thường. Cắt thịt bò sống thành từng miếng nhỏ, nâng nĩa lên rồi từ từ đặt nó vào miệng.

Hắn là một con zombie thanh lịch.

Hàm răng cứng rắn của Lâm Đông, dễ dàng cắn nát thịt, thịt sống vốn toả ra mùi tanh, lúc này lại trở thành mỹ vị nhân gian. Máu tươi trong thịt bò sống cũng biến thành hương vị đặc biệt ngọt ngào.

"Chà! Thật thơm!” Lâm Đông cảm thán trong lòng.

Lúc này, đường phố bên ngoài vẫn hỗn loạn như trước, tiếng gào thét liên tiếp vang lên. Nhưng Lâm Đông lại ăn thịt ở nhà, năng lượng dần dần được hấp thụ, cơ thể không ngừng được tăng cường.

Sau khi biến thành zombie lượng thức ăn tăng lên rất nhiều, cái bụng của hắn dường như biến thành cái động không đáy. Lâm Đông ăn mười đĩa thịt mới cảm thấy không đói cồn cào nữa, nhưng hắn vẫn tiếp tục ăn…

Một zombie được cung cấp đủ máu thịt thì tốc độ trường thành vô cùng khủng bố. Lâm Đông ăn thịt xong liền cảm thấy tay chân linh hoạt hơn rất nhiều.

Sức mạnh cũng tăng lên, thậm chí cả dao nĩa trong tay, cũng không còn cứng rắn nữa. Chỉ cần hai ngón tay hơi dùng sức, là đã có thể bẻ cong chúng rồi.

Hắn ta vẫn không ngừng lại, từng đĩa thịt một trống rỗng, cơ thể hắn ta liên tục hấp thụ năng lượng. Thời gian dần trôi qua, bên ngoài kia đã trở nên yên tĩnh, tiếng khóc của mọi người dần dần biến mất.

Thay vào đó là tiếng zombie gào thét, thành phố bị cô lập trở thành địa bàn của zombie, chỉ còn một ít người sống sót. Lâm Đông mặc kệ chuyện bên ngoài, một lòng chỉ muốn ăn thịt mà thôi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương