"Dừng lại! Đồ ngốc.” Trương Tiểu Viễn vội vàng ngăn cản thủ hạ, ngoại trừ lãng phí đạn ra thì không có bất kỳ tác dụng gì.

Hắn đã phát hiện Lâm Đông biến mất, giống như đột nhiên bốc hơi. Sự bất an mãnh liệt bao phủ trong lòng, cảm giác quỷ dị tự nhiên xuất hiện.

"Hắn ta đâu rồi?"

Nhưng ngay sau đó, cơ thể cao gầy lại xuất hiện. Khác với trước đó, Lâm Đông lại trực tiếp vào trong nhà an toàn.

“Má nó.”

Mọi người trợn to hai mắt, vẻ mặt khó tin. Thậm chí dụi dụi mắt, hoài nghi mình nhìn lầm.

"Điều này.... Làm sao hắn vào được đây?"

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Mẹ kiếp! Chết tiệt!”

"Hắn không phải zombie, hắn... Hắn là ma!"

Trong nỗi sợ hãi mãnh liệt, có người theo bản năng cầm súng, liền muốn bóp cò. Nhưng Lâm Đông đã phát động lĩnh vực thi vương, cảm giác áp bách vô cùng lớn đánh úp lại. Mọi người giống như cõng một ngọn núi lớn, thân thể cứng đờ tại chỗ.

Trương Tiểu Viễn thân là người thức tỉnh, cảm giác càng nhạy bén hơn. Gã dường như nhìn thấy sau lưng Lâm Đông, xuất hiện biển máu vô tận, vây quanh mọi người.

Trong cơn nguy nan, hai tay gã tự động bốc cháy. Là người thức tỉnh ngưng kết ra tinh thạch. Thể lực của gã đã vượt xa người bình thường, bị lĩnh vực thi vương đè ép vẫn miễn cưỡng hoạt động được.

“Đi chết đi!” Gã cắn chặt răng, dùng toàn bộ sức mạnh của mình vung nắm đấm bao lấy ngọn lửa, đánh thẳng về phía Lâm Đông.

Ánh mắt Lâm Đông nhìn chăm chú, đây cũng là lần đầu tiên hắn chiến đấu với người thức tỉnh, không có nhiều kinh nghiệm. Hắn không có nhiều nhận thức rõ ràng với sức mạnh của bản thân, chẳng biết mình mạnh đến đâu.

"Chắc phải thử nghiệm một chút." Lâm Đồng cân nhắc.

Nói là thử nghiệm nhưng đối với người thức tỉnh ngưng tụ ra tinh thạch thì Lâm Đông phải dốc toàn lực, đánh một quyền ra.

Chỉ nghe thấy một tiếng động rất khó chịu khi hai quyền giao nhau. Ngọn lửa trên tay Trương Tiểu Viễn dập tắt, cả cánh tay gã lại yếu ớt như tấm bọt, lập tức nổ tung ra.

Thân thể như bị tàu hỏa đụng trúng, bay ngược về phía sau, nặng nề đụng vào vách tường hợp kim. So với việc ngã từ tầng ba mươi xuống còn thảm hơn, trực tiếp tan xương nát thịt.

"Hả?" Lâm Đông nhướng mày.

"Chết dễ vậy sao?"

Xem ra người thức tỉnh ngưng tụ ra tinh thạch, cũng không được tốt lắm. Lúc này thủ hạ của Trương Tiểu Viễn đều trợn mắt há mồm. Vừa rồi còn cầu nguyện Trương Tiểu Viễn có thể cứu mình, chẳng ngờ rằng chỉ một quyền mà gã đã chết rồi.

“Đối phương quá mạnh…”

"Hắn không phải ma, hắn là quỷ!"

"Tận thế thật sự đã hàng lâm."

Một đám lính rơi vào sự tuyệt vọng, bọn họ bị lĩnh vực thi vương áp chế, không thể động đậy. Thậm chí có người nhẹ vía đã ngất đi.

Lâm Đông cất bước đi lên, từ trong đầu Trương Tiểu Viễn đã lấy ra một viên tinh thạch. Tinh thạch và não đan không giống nhau, hình dạng trong suốt, như kích thước trứng chim bồ câu, tản ra hương thơm nồng đậm hơn. Bên trong ẩn chứa năng lượng vượt xa não đan.

"Coi như ăn khai vị vậy..."

Lâm Đông cho tinh thạch vào miệng, vừa vào miệng liền tan, đặc biệt thơm ngọt, hơn nữa còn có một dòng nước ấm, chảy vào tứ chi bách hài. Năng lượng tinh khiết nhanh chóng được hấp thụ, nuôi dưỡng cơ thể của mình.

Lâm Đồng cảm thấy rất hài lòng, năng lượng của viên tinh thạch này, ít nhất tương đương với mười viên não đan. Hắn cầm lấy một chiếc khăn tay, liên tục lau tay rồi xoay người đi ra, thuận thế mở cửa nhà an toàn.

“Các bạn, ăn cơm thôi.”

Một đám zombie lập tức hưng phấn gầm thét, xông vào nhà an toàn. Coi đám lính như thức ăn, tiếng kêu thảm thiết cuồng loạn, vang vọng trong không gian. Nhưng chẳng lâu sau đã khôi phục sự bình tĩnh.

.......

Một cuộc săn bắn kết thúc như vậy đó, nhà tù vừa bị công ty Tek chiếm lĩnh đã lần nữa rơi vào tay giặc. Zombie du đãng bên trong, hoang tàn đổ nát. Thỉnh thoảng có đàn quạ đen bay xuống, rỉa xác zombie thối. Lúc này, Lâm Đông dẫn biển zombie trở về hang ổ.

Theo lệ cũ, Lâm Đồng tắm trước rồi thay sang quần áo sạch sẽ. Có thể vì hấp thụ tinh thạch, nên không cảm thấy đói khát gì. Vì thế lấy ra ly đế cao, rót chút máu tươi ra uống, thần sắc vô cùng nhàn nhã. Giống như từ một vị vua zombie đáng sợ, trở thành một cậu bé hàng xóm vậy.

"Ông chủ, vừa rồi làm gì thế?"

Tô Tiểu Nhu vừa lau nhà vừa trò chuyện, dù gì người duy nhất có thể nói chuyện với cô chỉ có Lâm Đông, bình thường thật sự quá chán.

Lâm Đông cũng không quay đầu lại: “Không có gì, ra ngoài ăn món khai vị thôi.”

"Vâng." Tô Tiểu Nhu ngẩn người.

Đã là ngày tận thế còn ra ngoài ăn khai vị? Với bộ não thông minh của cô, tất nhiên có thể nghĩ ra vấn đề. Thôi quên đi, không trò chuyện nữa, chẳng có tiếng nói chung.

…..

Mỗi lần Lâm Đông đi săn xong, đều phải ở trong hang ổ của mình vài ngày. Mặc cho quần ma loạn vũ bên ngoài, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, tất cả đều không liên quan gì đến hắn ta.

Lâm Đông vẫn tiếp tục hấp thụ năng lượng mỗi ngày, và không ngừng tiến hoá. Kể từ ngày tận thế bắt đầu, Lâm Đông vẫn còn mơ hồ hề khái niệm thực lực của mình. Vốn muốn tìm Trương Tiểu Viễn thí nghiệm một chút, kết quả gã quá yếu, một quyền liền chết.

Có đối thủ nào mạnh hơn không?

Nhưng vụ giết Trương Tiểu Viễn của Lâm Đông tại nhà tù khiến cộng đồng mạng xôn xao. Vì đó cũng là nơi trú ẩn chính thức của Tek, vì thế họ đặc biệt chú ý đến vấn đề này.

Trên trang web chính thức của Công ty Tek, 'sự sụp đổ nhà tù' đã dẫn đến một cuộc tranh luận gay gắt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương