"Toàn quân xuất kích" Theo lệnh của Lâm Đông, tiếng gầm gừ của zombie phát ra chói, chấn động một vùng trời. Sau đó chúng điên cuồng chạy về phía trước, chạy thẳng đến nhà tù.
Lúc này ở nhà tù có hơn trăm người canh giữ, bọn họ được trang bị súng ống đạn dược đầy đủ. Mặc đồng phục tác chiến thống nhất, chính là đến từ công ty Tek. Lợi dụng bức tường cao của nhà tù và tháp canh, zombie bình thường vốn không vào được nên có vẻ nhàn nhã.
Trong một căn phòng, có một thanh niên ngồi trên ghế sofa. Trước mặt gã có hai người phụ nữ dáng người xinh đẹp đang phục vụ gã. Gã thanh niên chính người có dị năng hệ hoả, tên là Trương Tiểu Viễn.
Đối với gã mà nói, muốn phụ nữ ở mạt thế rất dễ dàng, chỉ cần cho bọn họ hai miếng bánh mì là được. Trước khi mạt thế đến, Trương Tiểu Viễn vẫn là một nhân viên bình thường tuân thủ luật 996. Bây giờ trở thành người thức tỉnh, được công ty Tek mời tới, ăn ngon mặc đẹp.
"Thoải mái quá." Trương Tiểu Viễn không khỏi cảm thán.
Bởi vì ở giai đoạn này, người thức tỉnh có thể ngưng tụ ra tinh thạch cũng không nhiều. Trương Tiểu Viễn đánh chết zombie cấp cao, hấp thu não đan, được tính là cường giả trong trận doanh nhân loại.
“Giết càng nhiều vua zombie thì sẽ liên tục tiến hoá. Ở tận thế làm được như vậy, chẳng phải là nhân vật chính hay sao?” Gã thầm nghĩ.
Trong tận thế có ăn có uống, có cả nữ thần lúc trước gã không dám nhìn thẳng. Bây giờ lại ngoan ngoãn thuần phục dưới chân, dịu dàng chiều chuộng theo ý gã.
Đột nhiên có một người vội vàng chạy vào: “Anh Trương, chúng tôi phóng máy bay không người lái chụp được có một biển zombie chạy về phía này.”
“Biển zombie?” Sắc mặt Trương Tiểu Viễn không thay đổi, cũng không e ngại lắm.
Ngược lại còn nghĩ nếu là biển zombie thì nhất định phải có vua zombie dẫn dắt. Giết được vua zombie sẽ thu hoạch được não đan.
"Đi, chúng ta đi ra ngoài xem một chút."
Lập tức, Trương Tiểu Viễn đi tới trên tháp canh tường cao, đưa mắt nhìn ra xa. Quả nhiền trên phố có một đám đen nghịt, vô số zombie chạy như điên liên tục gào thét.
“Hung dữ ghê… Đợi chúng tiến vào phạm vi công kích liền nổ súng bắn.”
“Vâng." Người bên cạnh đáp ứng.
Chờ đại quân zombie tới gần, chỉ nghe một tiếng ra lệnh. Toàn bộ hoả lực trên tường cao bắt đầu bắn, đạn rơi xuống như mưa hình thành nên cơn bão kim loại. Nhưng đàn em của Lâm Đông đã có không ít đứa tiến hoá, thân thể mạnh mẽ dị thường có năng lực tự lành vết thương.
Trúng vài phát súng không phải là vấn đề lớn, đứng dậy từ mặt đất và tiếp tục tấn công. Không bao lâu sau, biển zombie đã đến được bức tường cao, bắt đầu dựng tường người.
'Ha ha ha…” Tiểu Bát cười quái dị.
Bây giờ năng lực của cô cực mạnh, giẫm lên người một con zombie khác rồi trực tiếp nhảy lên tường cao. Trong lúc đôi tay vung ra đã xé nát bụng của một gã canh gác. Tanker thì ôm lấy một khối đá lớn, ném đá nhẹ như ném bánh. Thân thể xoay vài vòng rồi buông khối đá kia ra.
“Ầm ầm!” Tảng đá đập vỡ tháp canh khiến người bên trong rơi khỏi vách tường.
“Không đúng…” Trương Tiểu Viễn mơ hồ cảm thấy không thích hợp, phát hiện đám zombie này không giống bình thường.
Cho đến khi một mũi tên được bắn tới, xuyên thủng đầu một gã lính canh bên cạnh.
"Mẹ kiếp???" Nhìn thấy điều này, Trương Tiểu Viễn mới ý thức được vấn đề là gì.
Đây là một đàn zombie tiến hoá cao và sẽ đoàn kết, hợp tác với nhau cùng với IQ không tầm thường. Hơn nữa, Trương Tiểu Viễn còn nhìn thấy Tanker dũng mãnh vô cùng, đang điên cuồng giết chóc. Gã đã từng giao chiến với Tanker và đuổi hắn đi, giờ đây hắn quay lại để trả thù.
“Đám người này… Còn biết trả thù sao?” Trương Tiểu Viễn cau mày.
“Anh Viễn, anh xem bên đó kìa.” Tên lính bên cạnh, lộ vẻ kinh ngạc.
Trong biển zombie có một thanh niên mặc áo sơ mi trắng, không hợp với đám zombie xấu xí xung quanh.
Mặt hắn không chút thay đổi, hờ hững nhìn tất cả: “Tên đó… Là ma sao?”
Trương Tiểu Viễn cũng kinh ngạc vạn phần, sau tận thế dù là nhân loại cũng ít khi sạch sẽ như vậy. Thanh niên kia khi đứng đó làm cho người ta cảm thấy không chân thật. Dùng một từ để hình dung chính là: “Quá giả tạo…”
“Nhanh, ngắm bắn hắn đi.” Trương Tiểu Viễn lập tức ra lệnh một tiếng.
Tên lính bên cạnh lập tức xoay họng súng, lưỡi lửa phun ra, vô số viên đạn trút ra. Mà Lâm Đông đứng tại chỗ, không hề động đậy, ánh sáng đỏ lóe lên trong đôi mắt. Viên đạn bắn ra xuyên qua cơ thể hắn rơi xuống mặt đất phía sau.
“Bà mẹ nó…” Trương Tiểu Viễn kinh hãi thất sắc, cảnh tượng trước mặt này thật sự quá quỷ dị.
Hỏa lực trở nên yếu hơn khi những người bảo vệ trên tường liên tục bị giết. Zombie tụ tập ở góc tường, leo lên nhau dựng thành ‘thang người', zombie bò lên tường.
Mặt mũi chúng nó dữ tợn, gào thét quái dị thấy người liền nhào tới, vô cùng hung hăng.
Một số lính canh đã ngã xuống đất và bị gặm nhấm điên cuồng. Những người còn lại trong lòng sợ hãi, nhất thời hỗn loạn vỡ trận.
Thấy trận thế sắp sửa thất thủ, Trương Tiểu Viễn vội vàng hạ lệnh nói: "Nhanh lên! Rút lui, lùi lại trong nhà an toàn!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook