Rầm một tiếng, cửa kho lạnh đóng lại. Các nữ sinh đến sau vừa chạy đến cửa, liều mạng đập cửa.
“Mở cửa ra! Mở cửa ra!” Mặc cho đôi tay cô có đau đớn cách mấy thì bên trong vẫn rất yên tĩnh, họ không có ý định mở cửa.
Trong lòng nữ sinh tuyệt vọng, cô vĩnh viễn không quên được bạn trai đã đóng cửa bỏ mặc mình bên ngoài. Rõ ràng một giây trước còn luôn miệng nói sẽ bảo vệ mình.
“Tên cặn bã.”
Phía sau lưng có một trận gió mạnh ập đến, nữ sinh quay đầu nhìn lại cùng với vẻ mặt kinh hãi. Nữ zombie đã áp sát bọn họ, khoảng cách còn chưa đến năm thước. Chỉ một giây sau, nữ zombie sẽ nhào đến người mình.
Cô ta sợ hãi đến quẫn trí, đưa tay đẩy Tô Tiểu Nhu lên phía trước, hy vọng có thể dùng bạn mình kéo dài thêm chút thời gian.
"Á." Tô Tiểu Nhu kêu lên một tiếng kinh hãi, cảm thấy có một lực khủng khiếp lao về phía mình khiến cô ngã xuống đất.
Nữ zombie nhảy lên, thuận thế cưỡi trên người cô. Hai chân đè lên hai cổ tay cô, ép chặt cô xuống đất. Mặc cho Tô Tiểu Nhu có giãy dụa thế nào cũng không có kết quả. , hai chân giữ chặt hai cổ tay, gắt gao đặt trên mặt đất.
“Ha ha ha…” Tiếng cười bật ra khỏi miệng nữ zombie.
Hôm nay được theo Lâm Đông ra ngoài săn bắn, lại được ăn rất nhiều thịt tươi. Vì thế tâm trạng của cô ta vô cùng phấn khởi, gặp ai cũng cười.
Nhưng tiếng cười quỷ dị này khiến người ta chết ngất, khuôn mặt Tô Tiểu Nhu tái nhợt, đã hoàn toàn từ bỏ hy vọng. Bây giờ cô chỉ muốn chết một cách sảng khoái vì thế không vùng vẫy nữa, dứt khoát nhắm mắt lại đợi cái miệng đầy máu kia cắn xuống.
Thế nhưng nữ zombie cười xong, cũng không phát động công kích. Ngược lại buông Tô Tiểu Nhu ra, nhào đến nữ sinh còn lại.
"A!" Nữ sinh lập tức kêu lên một cách thảm thiết, cổ họng truyền đến cơn đau nhói.
Nữ zombie đã cắn vào cổ cô ta, đau đến mức toàn thân run rẩy, co giật. Nữ sinh đó mở to mắt, tràn đầy vẻ tuyệt vọng. Không biết vì sao zombie lại tha cho Tô Tiểu Nhu mà tấn công cô ta.
Nhưng tiếng kêu thảm thiết của cô ta đột nhiên dừng lại, đồng thời cũng mất đi ý thức. Tại thời điểm này, Tô Tiểu Nhu vẫn còn nằm trên mặt đất, hai mắt vẫn nhắm chặt như trước.
Trong lòng cô cảm thấy kỳ lạ, tại sao lại không đau chứ, chẳng lẽ cô đã chết rồi sao? Nhưng ngẫm lại cũng không đúng lắm, hình như cô vẫn chưa chết thì phải.
Vì thế cô thử mở hai mắt ra, chậm rãi khôi phục tầm nhìn lại phát hiện cô bóng người quen thuộc đứng trước mặt cô. Làn da tái nhợt, khuôn mặt vô cùng anh tuấn cúi đầu nhìn xuống mình.
"Ông... Ông chủ??” Tô Tiểu Nhu trợn tròn mắt.
Trong lòng vô cùng kinh ngạc, đã nhận ra đây chính là ông chủ Lâm sở hữu siêu thị. Không ngờ rằng, lại gặp được hắn tại chỗ này.
Lâm Đông nghiêng đầu quan sát, hắn không giết Tô Tiểu Nhu cũng không liên quan nhiều đến giao tình lúc trước. Chỉ là cảm thấy cô gái này tay chân lanh lợi, làm việc gọn gàng.
Mà hắn lại đang thiếu một người giúp việc, dùng để quét dọn vệ sinh, giặt giũ quần áo, rửa chén vân vân. Nếu chỉ coi Tô Tiểu Nhu là một khối thịt tươi, khó tránh khỏi có chút lãng phí.
Dù sao thì hắn cũng không thiếu đồ ăn, có thể tạm thời giữ cô ấy lại.
"Đứng lên đi." Lâm Đông cứng rắn nói.
Lúc này Tô Tiểu Nhu phát hiện có gì đó không ổn, dường như Lâm Đông cũng biến thành zombie. Hơn nữa Tanker cao lớn uy mãnh lại ngoan ngoãn đứng bên cạnh hắn. Vì toàn thân mềm nhũn nên Tô Tiểu Nhu phải dựa vào vách tường, mới run rẩy đứng lên được.
"Ông chủ, anh... Anh không sao chứ?"
“Ổn." Lâm Đông gật gật đầu, có thể bởi vì hôm nay giết Từ San nên tâm trạng rất tốt.
“Cô có muốn quay lại làm việc không?”
"Tôi... Tôi sẵn sàng! Tất nhiên là sẵn sàng!”
Tô Tiểu Nhu cũng không ngốc, lập tức trả lời ngay. Nhận ra đây chính là cơ hội để mình được sống sót sau đó gật đầu như gà mổ thóc. Sợ nói ra chữ không thì Lâm Đông sẽ giết cô ngay vậy.
Tuy có nhiều chuyện không hiểu, nhưng trước hết phải bảo vệ mạng nhỏ cái đã. Trước kia đi làm thuê cho Lâm Đông kiếm tiền để đóng học phí, bây giờ đi làm thuê, bảo vệ mạng sống.
Sau khi nhận được câu trả lời, Lâm Đông không để ý đến cô nữa mà bước ngang qua người cô. Hắn đưa Tanker đến cửa kho lạnh, Lâm Đông cần vật tư ở bên trong.
Tanker tiến lên phía trước vung nắm đấm cực lớn đập lên cửa kho lạnh.
“Rầm, rầm rầm.” Mỗi quyền của hắn cứ như chiếc búa tạ ngàn cân hạ xuống vậy.
Mặt đất run rẩy, bụi bặm bay đầy trong không khí. Nhưng cửa kho lạnh không nhúc nhích còn tay của Tanker đã phát đau.
Bên trong kho lạnh, ba người dựa lưng vào cửa lớn. Thần kinh của họ căng như dây đàn, sợ hãi cùng cực. Bọn họ nín thở, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
“Sao con zombie này lại mạnh như vậy?” Nam sinh cau mày nói.
Tên đầu bếp có một chút tự tin: "Yên tâm đi, cửa kho đông lạnh được chế tạo từ thép dày 5cm, dù là xe tải cũng không đụng hỏng được, zombie này có mạnh hơn nữa cũng không vào được đâu.”
"À..." Hai người còn lại nghe vậy mới yên tâm một chút.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook