Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức
Chương 73: Thanh minh trí mạng

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chỉ có mấy câu nói ngắn ngủi: “Hải Thụy vận dụng toàn bộ sức mạnh trong và ngoài nước phong sát Hàn Nhược Tuyết, bất luận Hàn Nhược Tuyết lấy kiểu hình thức nào hoạt động trong giới giải trí, chỉ cần có người dám tiếp xúc với Hàn Nhược Tuyết đều là đối nghịch Hải Thụy, phát sinh làn gió bất chính trong giới giải trí, mà theo Hải Thụy hiểu thông qua truyền thông, người mẫu Đường Ninh dưới trướng Thiên Nghệ cũng không có bất kỳ hành động muốn mượn sao tác nào, vì lấy lại lòng tin của mọi người đối với nghệ sĩ, Hải Thụy đặc biệt chứng minh Đường Ninh trong sạch, tai nghe mắt thấy!”

Tin tức này vừa tung ra, cả giới giải trí đều chấn động.

Vì Hải Thụy chưa từng xử lý nghiêm khắc việc sao tác như vậy, Hàn Nhược Tuyết bị phong sát toàn diện, nói cách khác, Hàn Nhược Tuyết không thể lăn lộn trong giới giải trí nữa, bất luận cô ta lấy thân phận gì.

Ngoại giới rối rít suy đoán, Mặc Đình muốn giết một người răn trăm người, anh dùng thủ đoạn hung ác nhất nói cho tất cả mọi người, ở trong giới này, phàm là có người muốn mượn anh sao tác, chỉ có một con đường chết.

Dĩ nhiên, đây chỉ là biểu tượng, so với người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề sợ hãi hơn run rẩy hơn.

Vì sao Mặc Đình có thể ngăn chặn ý định hãm hại của Hàn Nhược Tuyết, đây là chuyện rất rõ ràng, truyền thông đều dưới sự khống chế của Hải Thụy, bất kể là hãm hại hay sao tác, chỉ cần liên quan đến Hải Thụy, bọn họ nhất định có thể tìm ra chân tướng, khiến đối phương rơi vào vạn kiếp bất phục.

Mà màn thanh minh này vừa tung ra, Hàn Nhược Tuyết xong đời…

Hoàn toàn xong đời…

Nhưng tại sao Thiên Nghệ không bị ảnh hưởng tới, tất cả mọi người đều cảm thấy Hải Thụy chỉ chỉa vào người trong cuộc, ân oán rõ ràng, nhưng trong lòng Đường Ninh rất rõ ràng, hiện tại cô vẫn là nghệ sĩ của Thiên Nghệ, nếu Mặc Đình tuyên bố phong sát Thiên Nghệ, vậy thì hoạt động của cô cũng ắt phải chịu ảnh hưởng.

Người đàn ông này chu toàn mọi mắt, cái gì cũng suy xét chu toàn thay cô.

“Hải Thụy không hỗ là công ty giải trí đứng đầu, làm việc nhanh chuẩn ác, tàn bạo!

“Cho nên mới có nhiều người muốn tiến vào Hải Thụy, Hải Thụy thật sự cung cấp một sân chơi công bằng cho mọi người.”

“Bọn họ không chỉ xử phạt Hàn Nhược Tuyết, còn giải thích Đường Ninh trong sạch, công ty lớn đúng là công ty lớn, có phong thái có khí phách.”

“Chúng ta đều tin tưởng Đường Ninh, nếu cô ấy muốn sao tác, cũng sẽ không chịu đựng công ty giải trí Thiên Nghệ nhiều năm như vậy.”



“Ha ha ha, tôi bỗng nhiên thật thích Đường Ninh, đúng là thực lực và xinh đẹp sóng vai, còn có nhân phẩm đủ đánh bay các nghệ sĩ khác.”

“Hàn Nhược Tuyết đi chết đi, Hải Thụy hay lắm, diệt sạch làn gió bất chính trong giới giải trí!”

“Hàn Nhược Tuyết đi chết đi!”

Trong lúc nhất thời, lời thanh minh của Hải Thụy sau khi phát hành trên các phương tiện truyền thông lớn, không ít người nổi danh lên tiếng ủng hộ Đường Ninh và Hải Thụy, nhưng cho dù là vậy, Hàn Nhược Tuyết còn chưa đủ thảm, vì có người biết chuyện tiết lộ Hàn Nhược Tuyết bị phong sát ở Mỹ, còn có các thủ đoạn ác độc của cô ta, phàm là người từng có quan hệ với cô ta đều rối rít đạp một cước, cái này gọi là tường ngã, mọi người đẩy.

Hôm đó, Hàn Nhược Tuyệt cũng tự giam mình trong phòng làm việc, vì từ khi Hải Thụy lên tiếng, cô ta không thể nào bước vào giới giải trí nữa, lần này, cô ta bị hủy diệt triệt để.

Cô ta không ăn không uống nhốt mình vào trong gốc bóng tối, nhưng bên tai đều là tiếng ồn, quá nhiều người hy vọng cô ta chết đi.

“Chị, chị có ở trong đó không?” Hàn Vũ Phàm gõ cửa phòng cô ta, trong giọng nói nghiêm túc mang theo lo lắng: “Cả ngày nay chị không ăn uống, tiếp tục như vậy, thân thể sẽ đổ vỡ, không thể làm quản lý, chị còn có thể làm những việc khác, chị không cần tuyệt vọng như vậy.”

“Hết rồi… tất cả đều hết rồi…” Hàn Nhược Tuyết lẩm bẩm.

Hàn gia bọn họ vốn không phải nhà giàu gì, nếu bảo cô ta đổi nghề làm những việc khác, đừng nói cô ta không có năng lực, cô ta đã quen mặc đồ may riêng, ví da số lượng có hạn trên thế giới, nếu cô ta không làm quản lý nữa, vậy thì cô ta phải trở lại cuộc sống nghèo khổ vất vả, điều này sao có thể?

“Đúng rồi, chị đi cầu xin Đường Ninh, Đường Ninh…” Hàn Nhược Tuyết như bắt được cọng rơm cuối cùng, tìm điện thoại khắp nơi, gọi điện thoại cho Đường Ninh: “Đường Ninh, Đường Ninh… Tôi muốn gặp cô.”

“Có chuyện gì, cô nói qua điện thoại đi.” Đường Ninh trực tiếp cự tuyệt.

“Cầu xin cô… Tôi cầu xin cô, nói tốt giúp tôi, tôi không muốn rời khỏi giới giải trí, tôi không muốn.”

Trong chớp mắt ấy, Hàn Nhược Tuyết rốt cuộc cởi bỏ ngụy trang phách lối hung hăng ngày thường, trở nên thê thảm đáng thương.

“Tôi biết, đều là lỗi của tôi, tôi không nên đối nghịch mọi mặt với cô, tôi có thể dập đầ, quỳ xuống xin lỗi cô, cô có thể cho tôi một con đường sống không?”

Trong điện thoại, Đường Ninh khẽ cười, dứt khoát hỏi: “Nếu sáng nay, đổi thành tôi bị tung tin sao tác, người Hải Thụy phong sát là tôi chứ không phải cô, cô sẽ làm gì tôi?”

“Có phải sẽ mượn tuyên bố của Hải Thụy phong sát tôi? Hay là mượn cơ hội nâng đỡ người mới của cô, sau đó không chút lưu tình đuổi tôi khỏi công ty?”



“Hàn Nhược Tuyết, bây giờ cô nhận sai chỉ vì cô không cam lòng bị bắt tại trận, cô không cảm thấy hối hận, cô chỉ không cam lòng vì không đẩy ngã được tôi…”

“Hàn Nhược Tuyết, phần cô thiếu tôi, hôm nay trả sạch, sau này, chúng ta không còn nợ nhau, dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là cô đủ biết điều.”

Hàn Nhược Tuyết không còn lời nào đáp trả, vì Đường Ninh nói sự thật, nếu như đổi vị trí, Đường Ninh bị Hải Thụy phong sát, e là cô ta đã sớm tìm người đánh Đường Ninh một trận rồi đá khỏi công ty, không có chút lòng đồng tình nào.

Hàn Nhược Tuyết không tìm được lý do gì có thể thuyết phục Đường Ninh giúp cô ta, cuối cùng, cô ta chỉ có thể một mình đến quán bar mua say.

Trước giờ cô ta chưa từng nghĩ tới cô ta sẽ có một ngày ngã thảm như vậy, sẽ đau như vậy.

Hàn Nhược Tuyết uống say, mấy người đàn ông trong quán bar thấy cô ta không phòng bị, nhân cơ hội ăn đậu hủ cô ta không nói, còn thiếu chút nữa kéo cô ta đi mướn phòng, thật may, Hàn Vũ Phàm kịp thời chạy tới chặn lại, nếu không, hôm nay cô ta không chỉ đơn giản là bị phong sát…

“Chị, ngày mai chị đi Anh quốc đi, em sẽ đặt vé máy bay cho chị.”

“Ngay cả em cũng muốn vứt bỏ chị?” Hàn Nhược Tuyết siết vạt áo của Hàn Vũ Phàm, cười nhạt: “Em cũng sợ bị chị làm liên lụy có phải không?”

“Chị, xin lỗi, em nhất định phải chu toàn đại cuộc, ngày mai công ty sẽ tuyên bố hủy bỏ chức vụ của chị.”

Hàn Nhược Tuyết cười lạnh, sau đó đẩy Hàn Vũ Phàm ra: “Đừng nói đường đường chính chính như vậy, gì mà chu toàn đại cuộc, đều nói chị lòng dạ ác độc, thật ra Hàn Vũ Phàm em lòng dạ ác độc hơn, lợi dụng người khác, chỉ cần vừa xảy ra chuyện, liền trở mặt không nhận người.”

“Em cho là bớt đi chị, Thiên Nghệ có thể khôi phục như thường?”

“Chị nói cho em, Hải Thụy phong sát chị là gián tiếp phong sát Thiên Nghệ, được lợi trong chuyện này chỉ Đường Ninh, chỉ có cô ta không bị ảnh hưởng gì.”

“Chị nên biết sớm hơn, Đường Ninh đi theo em bốn năm năm, em nói bỏ liền bỏ, chị cho rằng chị ruột có thể may mắn tránh khỏi, thì ra ở trong mắt em, chị cũng không bằng lợi ích của em.”

“Em cho là chị thua, Đường Ninh sẽ bỏ qua cho em và Mặc Vũ Nhu?”

“Chị không đi, cho dù đi, chị cũng phải chờ xem kết cục của các em trước!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương