Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức
-
Chương 15: Người mẫu ngu xuẩn số 1
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“À… không muốn kết hôn nữa hả? Vậy thì khỏi luôn đi…” Đường Ninh cười một tiếng: “Chờ anh bận hết đợt này rồi lại nói.”
Cứ như thế người lo lắng ngược lại là Hàn Vũ Phàm, chỉ thấy anh ta duỗi tay đè chặt bả vai Đường Ninh, căm tức nhìn cô: “Em không yêu anh nữa sao?”
“Vậy còn anh, anh còn yêu em sao?” Đường Ninh không dấu vết tránh khỏi cánh tay anh ta, bởi vì cô đã từng đồng ý với Mặc Đình không thể tiếp xúc tay chân với người khác.
Hàn Vũ Phàm sửng sốt, lắp bắp không nói nên lời, bởi vì từ đầu tới cuối anh ta không hề có tình cảm với Đường Ninh, phần lớn chỉ có lợi dụng cho nên dần dần anh ta cũng chịu buông tay ra: “Đều sắp kết hôn rồi còn hỏi yêu hay không làm gì, em sắp làm vợ của anh thì không thể suy nghĩ cho anh hơn sao? Vũ Nhu vất vả lắm mới có thể có cơ hội lọt vào bình chọn top người mẫu của năm, Đường Ninh, anh chỉ giận em không hiểu chuyện mà thôi.”
Đường Ninh dần cách xa Hàn Vũ Phàm, biểu tình vô cùng bình tĩnh: “Vậy sau này anh phải quen bộ dạng này của em rồi.” nói xong Đường Ninh để mặc Hàn Vũ Phàm đứng đó còn mình thì rời khỏi giải trí Thiên Nghệ.
Hàn Vũ Phàm vô cùng nghi hoặc, không biết vì sao thái độ của Đường Ninh lại thay đổi lớn như vậy nhưng cẩn thận nghĩ lại nhất định là ghen mình và Vũ Nhu, muốn mình đi dỗ sao, chẳng có sức lực mà đi, chỗ Mặc Vũ Nhu còn chua kịp đi trấn an đâu, Đường Ninh luôn khiến cho người ta yên tâm, hết giận lại như trước thôi.
Bởi vì cô ta vẫn là người đê tiện như thế, không hề có cá tính của mình.
Đường Ninh biết Hàn Vũ Phàm sẽ không đuổi theo mình, đối với người đàn ông này cô đã hết hy vọng rồi, ngược lại về nhà nhìn thấy Mặc Đình, trái tim cô đột nhiên như lóe sáng.
“Đường Ninh, chị đưa em về nhà trước, em nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai chúng ta ký hợp đồng ghi hình ngoại cảnh.” Chị Long phấn cấn nói với Đường Ninh.
“Chị Long, chị trả chung cư đi, đến chỗ lúc trước em ở đấy, để nó có hơi thở cuộc sống một chút, chị cũng thay khóa đi, nếu Hàn Vũ Phàm có hỏi thì chị bảo chị chuyển tới để tiện chăm sóc em. Anh ta giữ lại chìa khóa thì không tiện.” Đường Ninh đề nghị: “Ngài mai em sẽ ký thêm hợp đồng khác cho chị.”
“Ừ… như vậy chị còn tiết kiệm được khối tiền.” nói xong chị Long lại cười mập mờ với Đường Ninh: “Đường đường là tổng giám đốc đốc Hải Thụy, năng lực phương diện kia như thế nào hả?”
“Chị đừng có tò mò như vậy được không?” Đường Ninh trừng chị Long một cái.
Sau khi về nhà, Mặc Đình vẫn chưa tan ca, Đường Ninh rảnh rỗi không có việc gì làm liền vào bếp, nhìn thấy người hầu đang nấu cơm, cô xắn tay áo: “Tôi hỗ trợ cùng nhé.”
“Phu nhân, sao có thể phiền đến cô chứ?” Đầu bếp là một người đàn bà trung niên hơn 40 tuổi, đối với Đường Ninh yên tĩnh hiền lành, bà rất có thiện cảm.
“Như vậy đi, hôm nay dì nghỉ đi, để tôi nấu bữa tối cho Mặc Đình.” Đường Ninh trực tiếp đuổi đầu bếp về nhà nghỉ ngơi.
Lúc Mặc Đình về nhà thì đã tối, nhưng mà vừa vào cửa, chuyện đầu tiên chính là tìm Đường Ninh, mà cô gái nhỏ lúc này đang đeo tạp dề, đi chân trần ở trong bếp nấu nướng. Mặc Đình kinh ngạc một chút, trong đôi mắt sâu thẳm lập tức bị đôi chân dài của cô hấp dẫn cho nên anh đi tới từ sau lưng ôm lấy cô, trực tiếp hôn lên vành tai cô.
“Mặc tổng, đừng quấy nào, em còn đang làm cá đấy…”
Mặc Đình duỗi tay tắt bếp sau đó xoay người cô lại hôn một cái: “Nhưng mà hiện tại anh chỉ muốn ăn em mà thôi…”
Đường Ninh buông đồ làm bếp xuống quay người ôm lấy anh, vụng về đáp lại nụ hôn của anh, bởi vì xúc cảm mềm mại này thật khiến cô mê muội, nhất là nhìn thấy nốt ruồi đen nơi vành tay anh, hấp dẫn làm cho cô si mê.
Mặc Đình hôn rất dịu dàng, một tấc một tấc không ngừng đi xuống, cuối cùng dừng ở xương quai xanh của cô: “Xuống chút nữa…sẽ khắc chế không được rồi.”
“Cá…em tiếp tục làm cá.” Đường Ninh lại xoay người bật bếp sau đó hoàn thành nốt công việc, mà Mặc Đình thì cười khẽ duỗi tay xoa đầu cô nhìn cô nấu nướng.
“Anh cũng giúp một tay.”
“Mặc tổng cũng biết nấu ăn sao?” Đường Ninh nhướn mày.
“Hôm nay để cho em nấu nhưng sau này thì không được vào bếp nữa, như vậy sẽ dễ làm em bị thương.” Mặc Đình xem đôi chân của cô như bảo bối, hơn nữa trong đầu đã xuất hiện ý nghĩ mua bảo hiểm cho đôi chân của cô rồi.
“Bá đạo.” Đường Ninh đánh giá một câu, nhưng trong lòng cũng hiểu được Mặc Đình nói như vậy là vì lo lắng cho cô.
Vợ chồng hai người yên lặng chuẩn bị bữa tối, thì ra hai người đều là cao thủ nấu ăn, Đường Ninh làm món mà Mặc Đình thích, mà Mặc Đình lại nấu món cô thích, không bao lâu sau bàn cơm đã bày rất nhiều món ăn.
Đồng thời hai người đều ngạc nhiên, dù sao chút hưởng thụ cuộc sống này rất nhiều người muốn làm cũng không làm được.
“Ngày mai có lẽ em phải đi chụp ngoại cảnh ở Luzern, buổi tối có khả năng không về nhà.” Đường Ninh thành thật báo cáo hành trình của mình với Mặc Đình.
Luzern: Luzern là thành phố thuộc huyện Luzern và bang Luzern cùng tên, ở phía trung bắc Thụy Sĩ, nằm trong vùng nói tiếng Đức của nước này
“Không phải ngày mai mới ký hợp đồng hay sao, chiều đã đi rồi hả?”
“Vâng, cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới của HF sắp diễn ra rồi.” Đường Ninh gật đầu: “Mặc Đình, cho em thêm chút thời gian, em nhất định sẽ bước lên vị trí làm cho anh kiêu ngạo.”
“Anh không hề nghi ngờ về điều này.” Mặc Đình chia thức ăn cho cô, hai người đều thưởng thức lẫn nhau.
Đương nhiên Mặc Đình càng chờ mong nhìn thấy được dưới từng bước thận trọng ứng đối của Đường Ninh thì Hàn Vũ Phàm, Mặc Vũ Nhu sẽ thê thảm đến mức nào.
Sau cơn gió to chính là một trận mưa.
Mặc Vũ Nhu trở lại chung cư của Hàn Vũ Phàm liền ném hết đồ đạc, tất cả đều ném vỡ nát, nhất là nhìn ngày mai Đường Ninh ký hợp đồng, trong lòng cô ta có ngàn vạn lần không cam lòng. Càng quan trọng hơn là Hàn Vũ Phàm lại giúp Đường Ninh, đây là chuyện cô ta không thể chịu đựng được.
Hàn Vũ Phàm đẩy cửa ra liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn kinh, lại nhìn Mặc Vũ Nhu đang cầm bình hoa đình ném tiếp, anh ta lập tức tiến lên ôm lấy Mặc Vũ Nhu: “Em đừng kích động, sẽ không tốt cho con.”
“Anh còn biết là không tốt cho con nhưng anh vẫn trơ mắt nhìn Đường Ninh đoạt đi vị trí người phát ngôn của em.”
“Chúng ta còn có rất nhiều cơ hội, anh sẽ giúp em đàm phán dự án tốt hơn, em đừng nhìn chằm chằm Đường Ninh, dù cô ta còn hợp đồng vị trí người phát ngôn thì sau đó có thể làm gì?” Hàn Vũ Phàm không ngừng vỗ lưng Mặc Vũ Nhu: “Bảo bối à, nghe lời anh, đừng để mình bị thương.”
“Dù như vậy em vẫn không cam lòng.” Mặc Vũ Nhu ngẩng đầu, hai mắt rưng rưng: “Cô ta chiếm lấy anh nhiều năm như vậy, em tuyệt đối không để cho cô ta sống tốt.”
Trên thực tế cô ta đã để trợ lý của mình kích động fan, sau đó để fan của mình hợp lại xé nát Đường Ninh, dội nước bẩn cho cô.
Cô ta dù có thua cũng tuyệt đối không để cho Đường Ninh có cơ hội thắng.
Càng quan trọng là, cô ta còn để cho trợ lý phát ra hành trình ngày mai của Đường Ninh, bôi đen cô, ở trước mặt mọi người gây phiền toái cho Đường Ninh.
Đường Ninh cho là vị trí người phát ngôn dễ nhận lắm sao? Ngày mai sẽ để cho Đường Ninh làm người mẫu ngu xuẩn mất mặt ở sân bay.
“À… không muốn kết hôn nữa hả? Vậy thì khỏi luôn đi…” Đường Ninh cười một tiếng: “Chờ anh bận hết đợt này rồi lại nói.”
Cứ như thế người lo lắng ngược lại là Hàn Vũ Phàm, chỉ thấy anh ta duỗi tay đè chặt bả vai Đường Ninh, căm tức nhìn cô: “Em không yêu anh nữa sao?”
“Vậy còn anh, anh còn yêu em sao?” Đường Ninh không dấu vết tránh khỏi cánh tay anh ta, bởi vì cô đã từng đồng ý với Mặc Đình không thể tiếp xúc tay chân với người khác.
Hàn Vũ Phàm sửng sốt, lắp bắp không nói nên lời, bởi vì từ đầu tới cuối anh ta không hề có tình cảm với Đường Ninh, phần lớn chỉ có lợi dụng cho nên dần dần anh ta cũng chịu buông tay ra: “Đều sắp kết hôn rồi còn hỏi yêu hay không làm gì, em sắp làm vợ của anh thì không thể suy nghĩ cho anh hơn sao? Vũ Nhu vất vả lắm mới có thể có cơ hội lọt vào bình chọn top người mẫu của năm, Đường Ninh, anh chỉ giận em không hiểu chuyện mà thôi.”
Đường Ninh dần cách xa Hàn Vũ Phàm, biểu tình vô cùng bình tĩnh: “Vậy sau này anh phải quen bộ dạng này của em rồi.” nói xong Đường Ninh để mặc Hàn Vũ Phàm đứng đó còn mình thì rời khỏi giải trí Thiên Nghệ.
Hàn Vũ Phàm vô cùng nghi hoặc, không biết vì sao thái độ của Đường Ninh lại thay đổi lớn như vậy nhưng cẩn thận nghĩ lại nhất định là ghen mình và Vũ Nhu, muốn mình đi dỗ sao, chẳng có sức lực mà đi, chỗ Mặc Vũ Nhu còn chua kịp đi trấn an đâu, Đường Ninh luôn khiến cho người ta yên tâm, hết giận lại như trước thôi.
Bởi vì cô ta vẫn là người đê tiện như thế, không hề có cá tính của mình.
Đường Ninh biết Hàn Vũ Phàm sẽ không đuổi theo mình, đối với người đàn ông này cô đã hết hy vọng rồi, ngược lại về nhà nhìn thấy Mặc Đình, trái tim cô đột nhiên như lóe sáng.
“Đường Ninh, chị đưa em về nhà trước, em nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai chúng ta ký hợp đồng ghi hình ngoại cảnh.” Chị Long phấn cấn nói với Đường Ninh.
“Chị Long, chị trả chung cư đi, đến chỗ lúc trước em ở đấy, để nó có hơi thở cuộc sống một chút, chị cũng thay khóa đi, nếu Hàn Vũ Phàm có hỏi thì chị bảo chị chuyển tới để tiện chăm sóc em. Anh ta giữ lại chìa khóa thì không tiện.” Đường Ninh đề nghị: “Ngài mai em sẽ ký thêm hợp đồng khác cho chị.”
“Ừ… như vậy chị còn tiết kiệm được khối tiền.” nói xong chị Long lại cười mập mờ với Đường Ninh: “Đường đường là tổng giám đốc đốc Hải Thụy, năng lực phương diện kia như thế nào hả?”
“Chị đừng có tò mò như vậy được không?” Đường Ninh trừng chị Long một cái.
Sau khi về nhà, Mặc Đình vẫn chưa tan ca, Đường Ninh rảnh rỗi không có việc gì làm liền vào bếp, nhìn thấy người hầu đang nấu cơm, cô xắn tay áo: “Tôi hỗ trợ cùng nhé.”
“Phu nhân, sao có thể phiền đến cô chứ?” Đầu bếp là một người đàn bà trung niên hơn 40 tuổi, đối với Đường Ninh yên tĩnh hiền lành, bà rất có thiện cảm.
“Như vậy đi, hôm nay dì nghỉ đi, để tôi nấu bữa tối cho Mặc Đình.” Đường Ninh trực tiếp đuổi đầu bếp về nhà nghỉ ngơi.
Lúc Mặc Đình về nhà thì đã tối, nhưng mà vừa vào cửa, chuyện đầu tiên chính là tìm Đường Ninh, mà cô gái nhỏ lúc này đang đeo tạp dề, đi chân trần ở trong bếp nấu nướng. Mặc Đình kinh ngạc một chút, trong đôi mắt sâu thẳm lập tức bị đôi chân dài của cô hấp dẫn cho nên anh đi tới từ sau lưng ôm lấy cô, trực tiếp hôn lên vành tai cô.
“Mặc tổng, đừng quấy nào, em còn đang làm cá đấy…”
Mặc Đình duỗi tay tắt bếp sau đó xoay người cô lại hôn một cái: “Nhưng mà hiện tại anh chỉ muốn ăn em mà thôi…”
Đường Ninh buông đồ làm bếp xuống quay người ôm lấy anh, vụng về đáp lại nụ hôn của anh, bởi vì xúc cảm mềm mại này thật khiến cô mê muội, nhất là nhìn thấy nốt ruồi đen nơi vành tay anh, hấp dẫn làm cho cô si mê.
Mặc Đình hôn rất dịu dàng, một tấc một tấc không ngừng đi xuống, cuối cùng dừng ở xương quai xanh của cô: “Xuống chút nữa…sẽ khắc chế không được rồi.”
“Cá…em tiếp tục làm cá.” Đường Ninh lại xoay người bật bếp sau đó hoàn thành nốt công việc, mà Mặc Đình thì cười khẽ duỗi tay xoa đầu cô nhìn cô nấu nướng.
“Anh cũng giúp một tay.”
“Mặc tổng cũng biết nấu ăn sao?” Đường Ninh nhướn mày.
“Hôm nay để cho em nấu nhưng sau này thì không được vào bếp nữa, như vậy sẽ dễ làm em bị thương.” Mặc Đình xem đôi chân của cô như bảo bối, hơn nữa trong đầu đã xuất hiện ý nghĩ mua bảo hiểm cho đôi chân của cô rồi.
“Bá đạo.” Đường Ninh đánh giá một câu, nhưng trong lòng cũng hiểu được Mặc Đình nói như vậy là vì lo lắng cho cô.
Vợ chồng hai người yên lặng chuẩn bị bữa tối, thì ra hai người đều là cao thủ nấu ăn, Đường Ninh làm món mà Mặc Đình thích, mà Mặc Đình lại nấu món cô thích, không bao lâu sau bàn cơm đã bày rất nhiều món ăn.
Đồng thời hai người đều ngạc nhiên, dù sao chút hưởng thụ cuộc sống này rất nhiều người muốn làm cũng không làm được.
“Ngày mai có lẽ em phải đi chụp ngoại cảnh ở Luzern, buổi tối có khả năng không về nhà.” Đường Ninh thành thật báo cáo hành trình của mình với Mặc Đình.
Luzern: Luzern là thành phố thuộc huyện Luzern và bang Luzern cùng tên, ở phía trung bắc Thụy Sĩ, nằm trong vùng nói tiếng Đức của nước này
“Không phải ngày mai mới ký hợp đồng hay sao, chiều đã đi rồi hả?”
“Vâng, cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới của HF sắp diễn ra rồi.” Đường Ninh gật đầu: “Mặc Đình, cho em thêm chút thời gian, em nhất định sẽ bước lên vị trí làm cho anh kiêu ngạo.”
“Anh không hề nghi ngờ về điều này.” Mặc Đình chia thức ăn cho cô, hai người đều thưởng thức lẫn nhau.
Đương nhiên Mặc Đình càng chờ mong nhìn thấy được dưới từng bước thận trọng ứng đối của Đường Ninh thì Hàn Vũ Phàm, Mặc Vũ Nhu sẽ thê thảm đến mức nào.
Sau cơn gió to chính là một trận mưa.
Mặc Vũ Nhu trở lại chung cư của Hàn Vũ Phàm liền ném hết đồ đạc, tất cả đều ném vỡ nát, nhất là nhìn ngày mai Đường Ninh ký hợp đồng, trong lòng cô ta có ngàn vạn lần không cam lòng. Càng quan trọng hơn là Hàn Vũ Phàm lại giúp Đường Ninh, đây là chuyện cô ta không thể chịu đựng được.
Hàn Vũ Phàm đẩy cửa ra liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn kinh, lại nhìn Mặc Vũ Nhu đang cầm bình hoa đình ném tiếp, anh ta lập tức tiến lên ôm lấy Mặc Vũ Nhu: “Em đừng kích động, sẽ không tốt cho con.”
“Anh còn biết là không tốt cho con nhưng anh vẫn trơ mắt nhìn Đường Ninh đoạt đi vị trí người phát ngôn của em.”
“Chúng ta còn có rất nhiều cơ hội, anh sẽ giúp em đàm phán dự án tốt hơn, em đừng nhìn chằm chằm Đường Ninh, dù cô ta còn hợp đồng vị trí người phát ngôn thì sau đó có thể làm gì?” Hàn Vũ Phàm không ngừng vỗ lưng Mặc Vũ Nhu: “Bảo bối à, nghe lời anh, đừng để mình bị thương.”
“Dù như vậy em vẫn không cam lòng.” Mặc Vũ Nhu ngẩng đầu, hai mắt rưng rưng: “Cô ta chiếm lấy anh nhiều năm như vậy, em tuyệt đối không để cho cô ta sống tốt.”
Trên thực tế cô ta đã để trợ lý của mình kích động fan, sau đó để fan của mình hợp lại xé nát Đường Ninh, dội nước bẩn cho cô.
Cô ta dù có thua cũng tuyệt đối không để cho Đường Ninh có cơ hội thắng.
Càng quan trọng là, cô ta còn để cho trợ lý phát ra hành trình ngày mai của Đường Ninh, bôi đen cô, ở trước mặt mọi người gây phiền toái cho Đường Ninh.
Đường Ninh cho là vị trí người phát ngôn dễ nhận lắm sao? Ngày mai sẽ để cho Đường Ninh làm người mẫu ngu xuẩn mất mặt ở sân bay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook