Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức
Chương 106: Quan hệ giữa hai người thật là kỳ quái!

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

"Tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Lục Triệt nhìn thấy ánh mắt thâm thúy mà lại lạnh lùng của Mặc Đình, anh ta lập tức nhận ra, dường như Đường Ninh đã xảy ra chuyện gì đó.

“Người của Sáng Nghệ bắt chị Long, mời Đường Ninh đi qua ăn cơm, chắc là muốn uy hiếp cô ấy ký hợp đồng."

"Nhưng mấy năm qua Sáng Nghệ đã hợp pháp hóa rồi, bên đó không dùng mấy thủ đoạn bẩn thỉu này nữa mới đúng chứ." Lục Triệt thầm cả kinh trong lòng, anh ta hồi tưởng lại những chuyện lúc trước, Sáng Nghệ đã từng rót thuốc cho nữ nghệ sĩ, làm hại diễn viên tự sát, ầm ĩ một khoảng thời gian rất dài, sau này Sáng Nghệ đổi ông chủ khác, công ty đó đã hợp pháp hóa từng bước một, tại sao bây giờ bọn họ có thể có cái gan này, trắng trợn uy hiếp Đường Ninh?

"Cái khối u ác tính đó đã ăn sâu vào tận xương tủy rồi!"

"Vậy tôi có cần dẫn người đưa phu nhân về hay không?" Lục Triệt đề nghị.

"Không cần cậu đi, tôi sẽ tự đi." Nói xong, Mặc Đình đứng dậy khỏi ghế làm việc, cầm chìa khóa xe lên, rời khỏi tòa nhà Hải Thụy.

………..

Không phải là Đường Ninh không biết thủ đoạn mà ông chủ Sáng Nghệ đời trước đã gì, nhưng nhiều năm trôi qua, Sáng Nghệ đã sớm chuyển sang kinh doanh hợp pháp, còn đạt được nhiều thành tưu không nhỏ, đúng không? Tại sao bọn họ đột nhiên dùng thủ đoạn này với cô?

Đường Ninh mang theo tâm tình phức tạp chạy tới nhà hàng, cô đang chuẩn bị sẵn tinh thần, lúc ở Pháp, cô đã từng tận mắt nhìn thấy một cô gái, cũng là người mẫu trang phục, vì đắc tội với một lão đại có bối cảnh lớn sau lưng, cuối cùng bị chơi đến chết ở trong phòng khách sạn.

Cô đã phải nếm trải rất nhiều cay đắng trong chuyến đi đó, chứ không phải là dễ dàng, hào nhoáng như những người bên ngoài đã nhìn thấy.

Đường Ninh lấy lại bình tĩnh, nhắc nhở mình phải tỉnh táo hơn nữa, cô không chỉ có một mình, cô còn có Mặc Đình.

Nửa tiếng sau, Đường Ninh lái xe tới điểm hẹn, nhưng cô cũng không đi vào ngay, mà ngồi ở trong xe con lẳng lặng chờ đợi, vừa rồi cô đã gửi địa chỉ cho Mặc Đình, cô nghĩ, cô nhất định phải chờ tới khi vệ sỹ đến, đến khi đảm bảo được an toàn, mới dám đi vào tìm chị Long.

Mười phút sau, vệ sỹ còn chưa tới, nhưng người của Sáng Nghệ đã gọi điện thoại tới thúc giục, Đường Ninh để điện thoại di động xuống, đang muốn hành động, nhưng trong bóng tối, có một cánh tay thon dài duỗi ra, trực tiếp kéo cô lại.

Đường Ninh phòng bị xoay người lại, sau khi phát hiện ra người đó là Mặc Đình, cô mới thở phào nhẹ nhõm: "Sao anh lại tới đây?"



"Đi vào trước rồi nói sau." Mặc Đình ôm bả vai của cô, hơi gấp gáp đưa cô vào nhà hàng, ngay cả nhân viên phục vụ cũng không thèm gọi, trực tiếp tìm được phòng vip.

Người của Sáng Nghệ rõ ràng không ngờ Mặc Đình sẽ xuất hiện cùng với Đường Ninh, trên thực tế, chuyện này khá là dây mơ rễ má, bởi vì tay chó săn Lục Tiểu Khiên kia là con nuôi của tổng giám đốc Sáng Nghệ, hôm nay Lục Tiểu Khiên ăn thua thiệt lớn của Đường Ninh, dĩ nhiên anh ta phải nghĩ cách phản kích lại.

Mà Sáng Nghệ đã năm lần bảy lượt mời Đường Ninh, nhưng cô lại từ chối thẳng thừng, tổng giám đốc Sáng Nghệ vốn đã ghi hận trong lòng, cộng thêm biết chuyện con trai nuôi của mình chịu thua thiệt trong tay Đường Ninh, ông ta dứt khoát dùng mánh khóe nhỏ này, muốn hù dọa cô người mẫu nhỏ bé này, nhưng không ngờ rằng, người đi cùng cô, là Mặc Đình tổng giám đốc của Hải Thụy.

Trước bàn ăn pha lê sang trọng, có Lục Tiểu Khiên với người đàn ông được người ta gọi là ngũ gia - tổng giám đốc của Sáng Nghệ, Mặc Đình mang Đường Ninh ngồi xuống đối diện bọn họ, sau đó, quét nhìn hai người đang ngồi đối diện mình.

Mặc kệ Ngũ gia có bị hù dọa hay không, nhưng Lục Tiểu Khiên…

Hai chân của anh ta như nhũn ra…

Bởi vì anh ta hoài nghi mình hoa mắt, nếu không sao anh ta có thể nhìn thấy Mặc Đình ra mặt giúp Đường Ninh? Rốt cuộc cô là ai? Tại sao cô có mặt mũi lớn đến vậy?

"Tôi không ngờ mình mời Đường tiểu thư, còn có thể gặp được Mặc tổng của Hải Thụy, nên đã không tiếp đón từ xa." Ngũ gia là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, vóc người gầy gò, chỉ là đôi mắt sắc bén kia cứ bơi qua bơi lại trên người Đường Ninh và Mặc Đình, làm người ta cảm thấy rất không thoải mái: “Tôi nghĩ, chắc chắn trong này đã có hiểu lầm gì, nếu tôi biết Đường tiểu thư và Mặc tổng có quan hệ, cho dù lá gan của tôi có lớn thế nào đi nữa, tôi cũng không dám làm ra loại chuyện thế này, xin Mặc tổng thứ lỗi cho."

"Khó trách, Đường tiểu thư luôn có thể chuyển nguy thành an, thì ra là vì sau lưng còn có Mặc tổng…"

Mặc Đình nhìn đối phương, người nọ đã là lão giang hồ nổi tiếng, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện hoang đường, nhưng cho dù như vậy, ông ta vẫn rất cung kính khi ở trước mặt Mặc Đình.

Từ đầu tới cuối Đường Ninh đều im lặng không nói gì, sau khi nhìn thấy Lục Tiểu Khiên, cô cũng biết nguyên do trong đó, là cô không đủ cẩn thận, đắc tội với người phía sau.

Mặc Đình không lên tiếng, chỉ nâng cằm lên, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Đường Ninh, chậm chạp một lúc lâu rồi mới mở miệng: "Tôi và Đường Ninh, cũng chỉ biết nhau mới hai tháng, quan hệ cá nhân giữa chúng tôi rất tốt, nhưng chúng tôi chưa từng dính dáng đến công việc của nhau, cô ấy không cần tôi dìu dắt, vì vậy, tôi cũng chưa từng lên tiếng công khai."

"Cô người mẫu nhỏ này rất thú vị, không muốn dựa vào bất kỳ ai để thành công, vì vậy tôi không giúp đỡ gì cho cô ấy cả, nhưng điều này cũng không có nghĩa là, người nào muốn giẫm đạp lên đầu cô ấy thì có thể giẫm." Lúc Mặc Đình nói những lời này, ánh mắt của anh thoáng tỏa ra ánh sáng sắc lạnh, loại cảnh cáo đó, tuyệt đối không phải là lời ngoài miệng nói rồi thôi.

"Vì vậy, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng, Ngũ gia, ông thấy thế nào?" Mặc Đình liếc xéo hai người, ánh mắt mạnh mẽ như muốn bức bách người ta bỏ hết tất cả tiết tháo chạy mất "Ông muốn đối phó với người khác thế nào, tôi sẽ không xen vào, nhưng cô ấy thì không được."

Ngũ gia thầm cả kinh trong lòng, ông ta vội vàng cười xòa: "Tất nhiên rồi, đều do tôi có mắt không nhìn thấy thái sơn, nếu tôi sớm biết Đường tiểu thư là bạn của Mặc tổng, sao tôi dám làm bậy chứ."



"Hy vọng ông sẽ nhớ kỹ những lời ông đã nói hôm nay."

"Tiểu Khiên, còn không mau mời Long tiểu thư ra."

Trên thực tế, Lục Tiểu Khiên đang rất sợ hãi, chỉ sợ Đường Ninh sẽ nói chuyện anh ta tống tiền cô với Mặc Đình, nếu chuyện này bị đào sâu thêm nữa, có lẽ…

Người nghĩ kế ở sau lưng Đường Ninh, chính là Mặc Đình, đúng không?

Lục Tiểu Khiên bỗng toát một tầng mồ hôi lạnh ở sau lưng, nếu anh ta sớm biết, quan hệ cá nhân giữa Đường Ninh và Mặc Đình tốt đến vậy, cho dù có cho anh ta mười ngàn lá gan, anh ta cũng không dám làm chuyện bôi đen Đường Ninh đâu.

Sau đó, chị Long được mời ra khỏi phòng nghỉ ngơi, trên thực tế, cô ấy cũng không bị thương, Sáng Nghệ có ngu thế nào đi nữa, sẽ không có khả năng lại trở về con đường cũ.

"Còn nữa, quan hệ cá nhân giữa tôi và Đường Ninh rất tốt, nhưng tôi không hy vọng bất kỳ ai biết cả, nếu…"

“Mặc tổng cứ yên tâm, không có ai khác biết chuyện này đâu." Cả quá trình, Ngũ gia đều bày ra bộ mặt tươi cười, bởi vì ông ta biết, lúc Mặc Đình làm việc, anh còn ác tâm hơn so với người đang ngồi ở trước mặt ông ta đây rất nhiều, ông ta không muốn lấy Sáng Nghệ ra làm trò đùa đâu.

"Còn về phần ký hợp đồng Đường Ninh, cô ấy sẽ không ký với Sáng Nghệ đậu, các ông không cần phí công vô ích."

"Chuyện này là tất nhiên." Ngũ gia gần như nịnh nọt nói, sau đó, ông ta mỉm cười với Đường Ninh: “ Xin lỗi Đường tiểu thư, tôi đã gây ra rắc rối lớn cho cô."

Đường Ninh nhìn chị Long, không quan tâm đến Ngũ gia.

Mặc Đình thấy cô không vui vẻ cho lắm, cũng không muốn nói nhảm với đối phương nữa, anh trực tiếp đứng lên, mang hai người rời đi.

Ngũ gia nhìn mấy người đi xa, sâu xa nhìn hai người: "Quan hệ của hai người này… thật là kỳ quái, nói là thân mật, Mặc Đình lại không để Đường Ninh ký hợp đồng với Hải Thụy, nói là không có giao tình, thế nhưng ai có thể mời được anh ta ra mặt."

"Ngoài lần này ra…? Sau này con phải cẩn thận vào, bồi thường tiền cho Dương Tịnh, chú ý đừng tham gia vào chuyện bôi đen Đường Ninh nữa "

"Chẳng lẽ, Mặc Đình mới là quân sư của Đường Ninh?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương