Trên đường trở về, từ khi Kỳ Tự gọi điện thoại kêu dì Trương rời khỏi nhà một lần nữa thì Minh Dao tỉnh táo ngay.

Cô nhớ lại cái đêm trong khách sạn, còn có giường thuỷ liệu, nhớ lại nỗi sợ khi bị người đàn ông này áp chế, cả người lập tức trở nên thành thật không ít.

“A, mẹ vẫn đang chờ em ở nhà, hay là chở em về nhà trước đi”.

Kỳ Tự không chút hoang mang: “Anh đã nói với mẹ em, tối nay bạn bè rủ ăn tối, về trễ thì sẽ tới chỗ của anh”.

Minh Dao: “?”
Cô không tin lắm: “Mẹ em đồng ý?”
Kỳ Tự nhìn cô: “Em cảm thấy anh sẽ lấy chuyện này ra lừa em?”

Minh Dao: “……”
Cũng phải, chắc chắn Kỳ Tự không dám tự mình làm chủ.

Nhưng rốt cuộc thì anh đã cho mẹ mình lợi ích gì, để bà trở mặt nhanh như vậy?
Minh Dao hơi khó hiểu, từ khi nào mà hai người này lại đứng cùng một trận tuyến?
Nhưng mặc kệ thế nào, át chủ bài Giang Mẫn Nguyệt cũng đã vô dụng.

Cuối cùng thì Minh Dao cũng phải trả giá nặng nề vì hành vi đùa giỡn với Kỳ Tự lúc đứng ở ven đường.

Đương nhiên, nếu phải nghĩ theo chiều hướng tốt, thì có thể coi đây là đền bù lại sự tiếc nuối vì lần đầu tiên của hai người đã bị Kỳ Hành Viễn chen ngang.


Bởi vì đêm nay, không có bất kì ai quấy rầy.

Sofa ở phòng khách, nhà bếp, phòng tắm, cửa sổ sát sàn…….

Kỳ Tự đã dẫn Minh Dao tham quan ngôi nhà của mình bằng cách sinh động nhất.

Sau khi “Tham quan” đủ kiểu ở tầng 1, Kỳ Tự chuẩn bị lên phòng ngủ chính ở tầng 2.

Minh Dao cho rằng cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi, càng không ngờ rằng trận cuối cùng đang chờ đợi cô.

Vậy mà tên đàn ông này lại phát rồ bắt đầu chơi cầu thang py (1).

**(1): giao dịch Py, đề cập đến các hoạt động mờ ám đằng sau hậu trường, thông ass.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương