Thế Thân O Là Vạn Nhân Mê
-
Chương 94: H
Sở Tinh Châu gấp gáp ôm cậu về phòng, Chu Hạc nằm trên giường bị anh nhìn chằm chằm cả người đều không được nhiên.
"Em đã hứa, không được nuốt lời."
"Em em, hứa hứa cái gì?" Chu Hạc thấy anh đã bắt đầu cởi quần áo, lộ ra lòng ngực rắn chắt, eo bụng hữu lực, cơ bắp kìa!
Chu Hạc lỗi thời nhớ đến cậu từng có một ước mơ nhỏ bé là được trai đẹp vờn quanh, hiện tại ước mơ đã bị dập tắt khụ... Chu Hạc trộm nhìn Sở Tinh Châu, bỗng nhiên cậu cảm thấy tắt thì tắt, cũng, cũng không sao.
Chu Hạc ép xuống tin tức tố sắp ngo ngoe rục rịch của bản thân, anh còn chưa làm gì đâu, mày hưng phấn vậy làm gì, tỉnh táo lên!
Tin tức tố như không hề nhận biết sự thẹn thùng của Chu Hạc, nó còn chủ động quấn quanh eo của Sở Tinh Châu. Chu Hạc hai tay bụm mặt, aaaa... cậu không háo sắc như thế!
"Ưm." Sở Tinh Châu nhân lúc Chu Hạc đang thất thần thì đã cởi ra vòng cổ của cậu, dùng móng tay nhẹ ấn lên tuyến thể yếu ớt, khiến Chu Hạc thấp suyễn ra tiếng, eo lập tức mềm nhũn.
Sở Tinh Châu rất thích hôn và thích vuốt ve tuyến thể của cậu, như muốn lập đi lập lại đánh dấu địa bàn. Anh cẩn thận từ tốn hôn lên môi cậu nhưng tất cả chỉ là biểu hiện giả dối, chờ Chu Hạc ngoan ngoãn mở ra môi thì như một tín hiệu báo cho dã thú đã đến giờ dũng bữa.
Tin tức tố hương rượu vang đỏ dày đặc lan tỏa trong không khí, đè ép hương hoa hồng không thể để nó thoát, quấn quýt dây dưa đã không thể phân biệt đâu là hương vị của ai. Bản tính của Alpha là khống chế và đoạt lấy, Sở Tinh Châu cũng không ngoại lệ, anh như muốn tước đoạt tất cả không khí của cậu. Môi lưỡi của Chu Hạc không ngừng bị anh hút lấy, cắn mút, dùng răng nhẹ nhai đôi môi mềm mại. Đầu lưỡi của cậu đã tê rần, Chu Hạc có thể cảm nhận được hàm răng sắt nhọn của anh cắn lên lưỡi cậu, nhỏ bé đau đớn không là gì so với kích thích mà nó mang lại.
Chu Hạc chỉ cảm thấy toàn thân đã tê rần, việc duy nhất cậu có thể làm là bất lực ngẩng đầu mặc anh đòi lấy. Sở Tinh Châu ánh mắt ám ám nhìn mỹ lệ con mồi chủ động dâng hiến bản thân cho anh.
"A!" Chu Hạc đôi mắt đã ngập nước, cậu không biết bản thân đã làm gì kích thích Sở Tinh Châu, anh ấy thế mà dùng lực hút lấy đầu lưỡi cậu, đưa nó ra khỏi khoang miệng ấm áp. Cánh mũi của hai người ma sát vào nhau, hơi thở như muốn hòa vào làm một.
Chu Hạc toàn thân thơm ngào ngạt một mùi rượu ngọt, nồng đến mức cậu cũng muốn say rồi, vì thiếu oxy nên tầm mắt của Chu Hạc từ mong lung chuyển sang đen kịt, chỉ hôn lâu thêm vài giây cậu sẽ ngất xỉu mất. Sở Tinh Châu lúc này mới như ban ân mà ngừng lại nụ hôn, chừa chút thời gian cho cậu hít thở. Anh còn chưa muốn cậu ngất lúc này.
Sở Tinh Châu hôn dọc theo cổ Chu Hạc, hôn lên nho nhỏ hầu kết, liếm láp tinh xảo xương quai xanh, anh há miệng gặm cắn đường cong tuyệt đẹp của xương quai xanh, khiến nó ướt át lại mê người. Đôi tay cũng không an phận, bắt đầu cởi đi lớp áo chướng mắt trên người cậu. Bàn tay nóng rực tuần tra khắp nơi, không bỏ sót một tấc da thịt nào.
Chu Hạc bị anh hôn đến thất thần, lúc này đột nhiên bừng tỉnh vì đau, cậu rùng mình muốn đẩy anh ra, nức nở cầu xin nói: "Đừng cắn."
Trên cơ thể Omega ngoài màu trắng ra còn lại là màu hồng nhạt, đương nhiên phải cẩn thận đối đãi. Trước ngực tê ngứa giống như có một luồng điện nhỏ chạy dọc theo toàn thân, Sở Tinh Châu như tìm được món đồ chơi mới, cả khuôn mặt đều chôn trước ngực cậu, dù Chu Hạc đẩy thế nào cũng không ra.
Sở Tinh Châu vân vê điểm nhỏ trong tay, thi thoảng lại nhéo nó, khiến màu hồng phấn đáng thương chuyển sang màu đỏ nhạt. Chu Hạc bị anh trêu chọc cơ thể đã mềm mại kỳ cục, lại chẳng thể phản kháng, chỉ có thể mặc cho anh đùa bỡn nơi nhạy cảm của cậu. Chu Hạc khuôn mặt đỏ bừng, vừa thẹn vừa xấu hổ vì cơ thể đã nổi lên phản ứng.
Sở Tinh Châu rốt cuộc buông tha cậu, chỉ là Chu Hạc chưa kịp vui mừng, anh đã đổi trận địa sang sau cổ. Chu Hạc ngừng thở cả cơ thể cứng đờ vì hành động của anh. Sở Tinh Châu hôn lên tuyến thể mẫn cảm, đây là lần đầu anh tiếp xúc thân mật với nơi này. Tuyến thể là vùng vô cùng riêng tư và nhạy cảm, lúc này nó yếu ớt mặc cho anh liếm hôn, hương hoa hồng bị trêu chọc khiến nó càng thêm ngọt nị.
Chu Hạc biết tiếp theo sẽ làm gì, cậu cũng đã chuẩn bị tinh thần, nhưng bản năng của Omega khiến cậu sợ hãi muốn trốn tránh. Sở Tinh Châu không để cậu trốn, dứt khoát há miệng liền cắn lên.
"Aaa! Tinh Châu, đau quá." Răng nanh giảo phá da thịt, cậu có thể cảm nhận được làn da mỏng manh bị anh đâm thủng, đau đớn xẹt qua toàn thân, loại cảm giác bất an bao trùm lấy cậu. Nhưng cảm giác ấy chỉ xuất hiện trong giây lát, tin tức tố của Sở Tinh Châu thông qua vết cắn từ từ truyền vào người cậu, trực tiếp khiến hương hoa hồng bị nhiễm loại hương vị của rượu.
Chu Hạc đồng tử hơi giãn ra, cả người đều căng chặt, linh hồn kịch liệt xao động, một loại cảm giác của bản năng được thỏa mãn, được lấp đầy, bỗng chốc lan tỏa khắp toàn thân bật lên một ngọn lửa khô nóng. Chu Hạc nhịn không được nức nở một tiếng, cả người đạt đến đỉnh điểm của sự khát khao bị chiếm hữu, kích thích cậu cuộn tròn trong lòng anh, cả ngón chân cũng bị khoái cảm khiến nó bất lực cuộn lại bấu vào chăn mềm.
Quá trình trao đổi dài lâu lại ngắn ngủi lạ thường, Sở Tinh Châu liếm đi vết máu sau cổ của cậu. Lúc này cơ thể Chu Hạc cực kỳ mẫn cảm, huống chi là bị anh liếm láp tuyến thể, cậu nhịn không được khóc nấc ra tiếng.
Dù biết đây phản ứng sinh lý của Omega, nhưng Sở Tinh Châu vẫn đau lòng muốn chết. Thế giới trước Chu Hạc cũng tủi thân khóc ra tới, lần này cũng không ngoại lệ, thậm chí bây giờ càng khó nhịn hơn, vì lần này cậu không say rượu.
"Tiếp, tiếp tục... anh nhanh lên." Chu Hạc run giọng nói, đỏ mắt nhìn Sở Tinh Châu.
Hiện tại cả người cậu đều ngứa ngáy, bên dưới mềm mại ươn ướt, báo hiệu Omega đã sẵn sàng thực hiện bước tiếp theo. Chu Hạc vừa thẹn vừa khao khát, cậu biết đây là phản ứng bình thường của một Omega khi lần đầu tiếp nhận tin tức tố của Alpha, gấp gáp có được sự thỏa mãn được lấp đầy. Nên cậu càng muốn thực hiện bước này nhanh nhanh để lướt qua giai đoạn xấu hổ này, vì hiện tại cậu cảm thấy bản thân thật *** ****.
"Em đã hứa, không được nuốt lời."
"Em em, hứa hứa cái gì?" Chu Hạc thấy anh đã bắt đầu cởi quần áo, lộ ra lòng ngực rắn chắt, eo bụng hữu lực, cơ bắp kìa!
Chu Hạc lỗi thời nhớ đến cậu từng có một ước mơ nhỏ bé là được trai đẹp vờn quanh, hiện tại ước mơ đã bị dập tắt khụ... Chu Hạc trộm nhìn Sở Tinh Châu, bỗng nhiên cậu cảm thấy tắt thì tắt, cũng, cũng không sao.
Chu Hạc ép xuống tin tức tố sắp ngo ngoe rục rịch của bản thân, anh còn chưa làm gì đâu, mày hưng phấn vậy làm gì, tỉnh táo lên!
Tin tức tố như không hề nhận biết sự thẹn thùng của Chu Hạc, nó còn chủ động quấn quanh eo của Sở Tinh Châu. Chu Hạc hai tay bụm mặt, aaaa... cậu không háo sắc như thế!
"Ưm." Sở Tinh Châu nhân lúc Chu Hạc đang thất thần thì đã cởi ra vòng cổ của cậu, dùng móng tay nhẹ ấn lên tuyến thể yếu ớt, khiến Chu Hạc thấp suyễn ra tiếng, eo lập tức mềm nhũn.
Sở Tinh Châu rất thích hôn và thích vuốt ve tuyến thể của cậu, như muốn lập đi lập lại đánh dấu địa bàn. Anh cẩn thận từ tốn hôn lên môi cậu nhưng tất cả chỉ là biểu hiện giả dối, chờ Chu Hạc ngoan ngoãn mở ra môi thì như một tín hiệu báo cho dã thú đã đến giờ dũng bữa.
Tin tức tố hương rượu vang đỏ dày đặc lan tỏa trong không khí, đè ép hương hoa hồng không thể để nó thoát, quấn quýt dây dưa đã không thể phân biệt đâu là hương vị của ai. Bản tính của Alpha là khống chế và đoạt lấy, Sở Tinh Châu cũng không ngoại lệ, anh như muốn tước đoạt tất cả không khí của cậu. Môi lưỡi của Chu Hạc không ngừng bị anh hút lấy, cắn mút, dùng răng nhẹ nhai đôi môi mềm mại. Đầu lưỡi của cậu đã tê rần, Chu Hạc có thể cảm nhận được hàm răng sắt nhọn của anh cắn lên lưỡi cậu, nhỏ bé đau đớn không là gì so với kích thích mà nó mang lại.
Chu Hạc chỉ cảm thấy toàn thân đã tê rần, việc duy nhất cậu có thể làm là bất lực ngẩng đầu mặc anh đòi lấy. Sở Tinh Châu ánh mắt ám ám nhìn mỹ lệ con mồi chủ động dâng hiến bản thân cho anh.
"A!" Chu Hạc đôi mắt đã ngập nước, cậu không biết bản thân đã làm gì kích thích Sở Tinh Châu, anh ấy thế mà dùng lực hút lấy đầu lưỡi cậu, đưa nó ra khỏi khoang miệng ấm áp. Cánh mũi của hai người ma sát vào nhau, hơi thở như muốn hòa vào làm một.
Chu Hạc toàn thân thơm ngào ngạt một mùi rượu ngọt, nồng đến mức cậu cũng muốn say rồi, vì thiếu oxy nên tầm mắt của Chu Hạc từ mong lung chuyển sang đen kịt, chỉ hôn lâu thêm vài giây cậu sẽ ngất xỉu mất. Sở Tinh Châu lúc này mới như ban ân mà ngừng lại nụ hôn, chừa chút thời gian cho cậu hít thở. Anh còn chưa muốn cậu ngất lúc này.
Sở Tinh Châu hôn dọc theo cổ Chu Hạc, hôn lên nho nhỏ hầu kết, liếm láp tinh xảo xương quai xanh, anh há miệng gặm cắn đường cong tuyệt đẹp của xương quai xanh, khiến nó ướt át lại mê người. Đôi tay cũng không an phận, bắt đầu cởi đi lớp áo chướng mắt trên người cậu. Bàn tay nóng rực tuần tra khắp nơi, không bỏ sót một tấc da thịt nào.
Chu Hạc bị anh hôn đến thất thần, lúc này đột nhiên bừng tỉnh vì đau, cậu rùng mình muốn đẩy anh ra, nức nở cầu xin nói: "Đừng cắn."
Trên cơ thể Omega ngoài màu trắng ra còn lại là màu hồng nhạt, đương nhiên phải cẩn thận đối đãi. Trước ngực tê ngứa giống như có một luồng điện nhỏ chạy dọc theo toàn thân, Sở Tinh Châu như tìm được món đồ chơi mới, cả khuôn mặt đều chôn trước ngực cậu, dù Chu Hạc đẩy thế nào cũng không ra.
Sở Tinh Châu vân vê điểm nhỏ trong tay, thi thoảng lại nhéo nó, khiến màu hồng phấn đáng thương chuyển sang màu đỏ nhạt. Chu Hạc bị anh trêu chọc cơ thể đã mềm mại kỳ cục, lại chẳng thể phản kháng, chỉ có thể mặc cho anh đùa bỡn nơi nhạy cảm của cậu. Chu Hạc khuôn mặt đỏ bừng, vừa thẹn vừa xấu hổ vì cơ thể đã nổi lên phản ứng.
Sở Tinh Châu rốt cuộc buông tha cậu, chỉ là Chu Hạc chưa kịp vui mừng, anh đã đổi trận địa sang sau cổ. Chu Hạc ngừng thở cả cơ thể cứng đờ vì hành động của anh. Sở Tinh Châu hôn lên tuyến thể mẫn cảm, đây là lần đầu anh tiếp xúc thân mật với nơi này. Tuyến thể là vùng vô cùng riêng tư và nhạy cảm, lúc này nó yếu ớt mặc cho anh liếm hôn, hương hoa hồng bị trêu chọc khiến nó càng thêm ngọt nị.
Chu Hạc biết tiếp theo sẽ làm gì, cậu cũng đã chuẩn bị tinh thần, nhưng bản năng của Omega khiến cậu sợ hãi muốn trốn tránh. Sở Tinh Châu không để cậu trốn, dứt khoát há miệng liền cắn lên.
"Aaa! Tinh Châu, đau quá." Răng nanh giảo phá da thịt, cậu có thể cảm nhận được làn da mỏng manh bị anh đâm thủng, đau đớn xẹt qua toàn thân, loại cảm giác bất an bao trùm lấy cậu. Nhưng cảm giác ấy chỉ xuất hiện trong giây lát, tin tức tố của Sở Tinh Châu thông qua vết cắn từ từ truyền vào người cậu, trực tiếp khiến hương hoa hồng bị nhiễm loại hương vị của rượu.
Chu Hạc đồng tử hơi giãn ra, cả người đều căng chặt, linh hồn kịch liệt xao động, một loại cảm giác của bản năng được thỏa mãn, được lấp đầy, bỗng chốc lan tỏa khắp toàn thân bật lên một ngọn lửa khô nóng. Chu Hạc nhịn không được nức nở một tiếng, cả người đạt đến đỉnh điểm của sự khát khao bị chiếm hữu, kích thích cậu cuộn tròn trong lòng anh, cả ngón chân cũng bị khoái cảm khiến nó bất lực cuộn lại bấu vào chăn mềm.
Quá trình trao đổi dài lâu lại ngắn ngủi lạ thường, Sở Tinh Châu liếm đi vết máu sau cổ của cậu. Lúc này cơ thể Chu Hạc cực kỳ mẫn cảm, huống chi là bị anh liếm láp tuyến thể, cậu nhịn không được khóc nấc ra tiếng.
Dù biết đây phản ứng sinh lý của Omega, nhưng Sở Tinh Châu vẫn đau lòng muốn chết. Thế giới trước Chu Hạc cũng tủi thân khóc ra tới, lần này cũng không ngoại lệ, thậm chí bây giờ càng khó nhịn hơn, vì lần này cậu không say rượu.
"Tiếp, tiếp tục... anh nhanh lên." Chu Hạc run giọng nói, đỏ mắt nhìn Sở Tinh Châu.
Hiện tại cả người cậu đều ngứa ngáy, bên dưới mềm mại ươn ướt, báo hiệu Omega đã sẵn sàng thực hiện bước tiếp theo. Chu Hạc vừa thẹn vừa khao khát, cậu biết đây là phản ứng bình thường của một Omega khi lần đầu tiếp nhận tin tức tố của Alpha, gấp gáp có được sự thỏa mãn được lấp đầy. Nên cậu càng muốn thực hiện bước này nhanh nhanh để lướt qua giai đoạn xấu hổ này, vì hiện tại cậu cảm thấy bản thân thật *** ****.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook