Mấy ngày sau, ngày nào Giang Vũ Phi cũng tức lên mạng theo dõi tin của Tất thị. Cô nhớ rất rõ, công ty của người đàn ông muốn xâm phạm cô sắp sửa phá sản.

Cho dù bây giờ công ty của ông ta nhìn bên ngoài rất bình thường, nhưng không đến một tháng nữa công ty sẽ bị người khác mua lại. Người mua lại không phải ai khác, đó là Nguyễn Thiên Lăng.

Kiếp trước khi thấy Tất thị bị mua lại, trong lòng cô rất hả hê. Lúc đó cô âm thầm đoán chắc Nguyễn Thiên Lăng đang giúp cô trả thù.

Nhưng không lâu sau cô đã gạt đi cái kết luận đó, bởi vì sự sụp đổ của Tất thị không liên quan gì đến Nguyễn Thiên Lăng. Anh chỉ là nhân lúc Tất thị không còn trụ được nữa, chi chút tiền ra mua lại mà thôi.

Giang Vũ Phi thu lại suy nghĩ, lấy ra một cuốn sổ tiết kiệm. Đây là số tiền tiêu vặt mà ông nội của Nguyễn Thiên Lăng đã cho lúc cô kết hôn. Bên trong cũng có hai triệu đồng, cô chưa bao giờ đụng vào.

Bây giờ, đã đến lúc sử dụng số tiền này rồi.

---

Những ngày tiếp theo, ngoại trừ thi thoảng có việc ra ngoài, thời gian còn lại Giang Vũ Phi đều ở nhà đan khăn quàng.

Động tác của cô tỉ mỉ, khăn đan rất kín và chắc chứ không thô. Đôi khi, Nguyễn Thiên Lăng cũng liếc nhìn thành quả của cô, lần nào xem xong anh cũng đều ngạc nhiên về tay nghề của cô. Phải biết rằng xã hội bây giờ, những cô gái trẻ biết đan len rất ít. Trong thế giới của Nguyễn Thiên Lăng, anh càng không có cơ hội nhìn thấy người phụ nữ nào biết thêu thùa.

Cần gì cứ ra trung tâm thương mại mà mua, đâu cần học đan len làm gì. Vì vậy, khi biết Giang Vũ Phi biết đan len, lại còn đan rất giỏi, anh cảm thấy thật mới lạ, thật ngạc nhiên và thú vị.

Cuối cùng Giang Vũ Phi cũng đan xong chiếc khăn quàng trước ngày sinh nhật của ông nội, đem chiếc khăn đi giặt rồi tìm một cái túi thật đẹp gói lại, chỉ còn đợi ngày tặng quà mà thôi.

Vào ngày sinh nhật của lão gia tử Nguyễn gia - Nguyễn An Quốc, mới sáng sớm Nguyễn Thiên Lăng đã dắt cô qua nhà cũ để chúc mừng sinh nhật ông nội.

Nguyễn An Quốc năm nay tròn 70 tuổi.

Theo truyền thống, đàn ông sẽ mừng lễ đại thọ 70 tuổi vào năm 69 tuổi. Vì vậy, bữa tiệc sinh nhật năm ngoái của ông đã được tổ chức linh đình, hôm nay chỉ họp mặt gia đình, không có khách mời nào khác.

Nhìn thấy Giang Vũ Phi đến, Nguyễn An Quốc rất vui mừng, cười "ha hả" kéo tay Giang Vũ Phi trò chuyện.

Giang Vũ Phi thật lòng rất yêu quý người ông phúc hậu này. Trong Nguyễn gia, ông là người duy nhất đối xử tốt với cô.

Bà Nguyễn thấy ba chồng yêu quý Giang Vũ Phi như vậy, trong lòng không mấy vui.

Bà mở miệng lạnh nhạt hỏi cô: “Vũ Phi! Con và Thiên Lăng kết hôn cũng đã một năm rồi, các con khi nào mới có em bé? Không phải con sợ thân hình biến dạng nên không muốn sinh con chứ?”

Mẹ chồng không thích cô, trong lòng Giang Vũ Phi rõ mười mươi.

Kiếp trước khi bà hỏi câu này cô rất ấm ức. Cần biết rằng không phải cô không sinh con là do Nguyễn Thiên Lăng không muốn.

“Mẹ! Thiên Lăng nói lúc này anh ấy còn trẻ, sự nghiệp quan trọng hơn nên tạm thời chưa muốn có con.” - Giang Vũ Phi không chút khách sáo, bán đứng Nguyễn Thiên Lăng.

Nguyễn Thiên Lăng nhướn mày nhìn cô một cái, sắc mặt không đổi.

Bà Nguyễn lập tức quay sang con trai, ôn tồn hỏi: “Thiên Lăng, con không định có con sao?”

Nguyễn Thiên Lăng gật đầu, thẳng thắn thừa nhận: “Mẹ! Vấn đề con cái, con nghĩ qua vài năm nữa rồi tính.”

“Thằng này thiệt là, các con cứ sinh con, mẹ sẽ giúp các con chăm sóc nó, sẽ không làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của con.” - Bà Nguyễn xưa nay rất cưng chiều đứa con trai này, căn bản là không thể nghiêm khắc với anh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương