Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 415: Lôi Linh Hóa Không Đan

Dịch giả: aluco

Lôi Linh Hóa Không Đan!

Chính là thu thập lôi linh khí, lại dùng rất nhiều thiên tài địa bảo, ngưng luyện bảy bảy bốn mươi chín ngày, lại dùng lửa nhỏ nung khô ba mươi sáu ngày, mới thành công. Viên thuốc này chính là một trong những đan dược mà Kim Đan Cảnh Đan Sư luyện chế khó khăn nhất. Mức độ trân quý của nó thế nào, có thể nghĩ.

Rất hiển nhiên, tu sĩ ở đây cũng biết viên thuốc này trân quý, lúc trước còn cười đùa tí tửng đều tiêu tán, sắc mặt biến đổi trở nên ngưng trọng. Thậm chí có vài tu sĩ trong mắt đều là kích động, tất nhiên bọn họ đều vì Lôi Linh Hóa Không Đan này mà đến.

"Lôi Linh Hóa Không Đan, rốt cuộc bây giờ Nhạc lão nhi ngươi cũng xuất ra được thứ tốt, không giống như hai món đồ vừa đấu giá trước đây."

"Đúng vậy, Lôi Linh Hóa Không Đan này xuất hiện mới xem như đấu giá hội lần này chính thức bắt đầu."

"Tuy rằng hai món đồ trước đây cũng coi như không tệ, nhưng mà so với Lôi Linh Hóa Không Đan, còn hơi kém hơn không ít."

Diệp Vân nhìn mọi người xung quanh, thấy được sự hưng phấn trên mặt của bọn hắn, thấy được sự kích động dâng lên từ đáy lòng của bọn hắn.

"Chư Cát huynh, Lôi Linh Hóa Không Đan này có tác dụng gì?"

Diệp Vân thấp giọng hỏi, tên của đan dược này theo ý nghĩa chắc chắn sẽ có quan hệ cùng lôi linh khí, bất quá công hiệu cụ thể như thế nào thì lại không cách nào suy đoán, bất quá Chư Cát Xung ngồi ở bên cạnh, tất nhiên sẽ có thể giải thích một chút.

Chư Cát Xung tựa hồ đã sớm chờ đợi Diệp Vân đặt câu hỏi, nghe vậy tiếp lời nói: " Lôi Linh Hóa Không Đan này chính là để cho cao thủ tìm hiểu về lôi linh khí dùng thủ pháp đặc thù của mình để thu thập lôi linh khí, sau đó lại dùng thiên tài địa bảo của mình ngưng luyện mà thành. Công hiệu của nó cực kỳ đơn giản, chính là tạo cơ hội cho ngươi tìm hiểu lôi linh khí, mặc dù cơ hội chỉ là hai thành, nhưng trong mắt những tu sĩ không có tìm hiểu về lôi linh khí, cũng là trân quý đến cực hạn."

Lông mày Diệp Vân chau lên, ánh mắt lộ ra một tia hưng phấn.

"Chẳng lẽ Diệp huynh đệ cũng muốn tìm hiểu lôi linh khí? Ta khuyên ngươi đừng nên suy nghĩ đến điều đó, lôi linh khí này chính là một trong những công kích lãnh khí mạnh nhất trong thiên địa, tuy rằng Lôi Linh Hóa Không Đan này được xưng là có hai thành cơ hội, thoạt nhìn qua thì rất cao, kỳ thật chính thức ngay cả một thành cơ hội đều khó có khả năng có."

"Tại sao như vậy?" Diệp Vân hiếu kỳ hỏi.

"Bởi vì Lôi Linh Hóa Không Đan này cũng cần nhìn xem do ai luyện chế. Kim Đan Cảnh Đan Sư bình thường hoàn toàn chính xác cũng có thể luyện chế, nhưng mà trong đạo luyện đan, ngoại trừ tu vi bên ngoài, kinh nghiệm cùng thiên phú mới là trọng yếu nhất. Đồng dạng là Kim Đan Cảnh Đan Sư luyện chế ra Lôi Linh Hóa Không Đan, hiệu quả có thể sẽ kém gấp trăm lần trở lên. Lôi Linh Hóa Không Đan này cũng không có nói là do vị Đan Sư nào luyện chế ra, hiển nhiên không phải là đại sư nổi danh, như vậy dược hiệu có thể đoán được, quả quyết sẽ không thật sự đạt được hai thành nhiều." Chư Cát Xung giải thích.

Diệp Vân bừng tỉnh đại ngộ, chỉ là một viên đan dược, lại có nhiều vấn đề như vậy, bất quá nghĩ lại cũng đúng là như thế. Cũng giống như hắn vốn có hai quả Thanh Mộc Ngưng Khí Đan, phẩm chất đã hoàn toàn bất đồng.

"Như vậy Lôi Linh Hóa Không Đan này nếu để cho tu sĩ đã tìm hiểu lôi linh khí phục dụng, thì có chỗ tốt gì?"

"Ngươi đã hỏi đúng người rồi, sư huynh Tằng Huyền của ta chính là thiên tài tìm hiểu lôi linh khí, Lôi Linh Hóa Không Đan hắn cũng phục dụng qua một quả, ngươi cứ đi hỏi hắn." Chư Cát Xung cười hì hì chỉ vào Tằng Huyền bên cạnh.

Tằng Huyền nhíu mày, chần chừ một chút nói: "Kỳ thật cũng không có chỗ tốt gì quá lớn, chẳng qua là ngưng luyện lôi linh khí thêm một lần, khiến cho lôi linh khí trong cơ thể càng thêm tinh thuần, hùng hồn thêm một ít."

Diệp Vân làm ra bộ dáng kinh ngạc, nhìn Tằng Huyền cả nửa ngày, nói: "Không thể tưởng được Tằng Huyền đại ca rõ ràng đã tìm hiểu được lôi linh khí, ngược lại là nhìn không ra a. Điều này có thể nói lên mỗi một vị tu sĩ tìm hiểu dị chủng Linh khí đều là thiên tài, chính là tấm gương mẫu mực mà cả đời ta cần phải noi theo."

Tằng Huyền vẫy vẫy tay, nói: "Chẳng qua là vận khí tốt đi một tí mà thôi, lôi linh khí này rất khó tìm hiểu, chỉ là một quả Lôi Linh Hóa Không Đan cũng muốn tìm hiểu mà nói, quả thực là người si nói mộng."

Diệp Vân lắc lắc đầu nói: " Tóm lại muốn có một chút mộng tưởng. Hôm nay ta nếu như đã gặp được đại ca Tằng Huyền, lập tức muốn đem ngươi làm mục tiêu phấn đấu, ta cũng muốn tìm hiểu lôi linh khí, cho nên Lôi Linh Hóa Không Đan này ta muốn có rồi."

Diệp Vân giọng nói sang sảng, quanh quẩn trong hội trường đấu giá. Không khỏi dẫn tới vô số người ghé mắt, nhìn lại, bọn hắn ngược lại là muốn nhìn cái tên tiểu tử nói khoác mà không biết ngượng này, rút cuộc là có thật sự tham dự cuộc cạnh tranh cuối cùng này nữa hay không.

"Diệp Vân huynh đệ, ngươi cũng không nên xằng bậy. Hai kiện vật đấu giá đầu tiên đối với một ít người mà nói không coi là cái gì, nhưng mà Lôi Linh Hóa Không Đan này lại là bất đồng, ngươi muốn cưỡng ép để lấy cho được có thể sẽ đưa tới phiền toái rất lớn." Tằng Huyền nhíu mày, thấp giọng nói ra.

Diệp Vân cười nói: "Chẳng lẽ nơi kinh đô nội thành lại không có quy củ sao? Chẳng lẽ bọn hắn lại dám trực tiếp tranh đoạt trong thành?"

Tằng Huyền nói: "Tất nhiên là không phải như vậy, chẳng lẽ Diệp Vân huynh đệ ngươi vĩnh viễn không ra khỏi thành sao? Dù sao tu vi của ngươi nhìn thoáng qua vẫn chênh lệch đi một tí, dù là phục dụng Lôi Linh Hóa Không Đan về sau có thể tìm hiểu lôi linh khí, nếu là vượt cấp khiêu chiến cũng tối đa có thể cùng Trúc Cơ Cảnh tam trọng tứ trọng tu sĩ một trận chiến a. Ngươi hãy nhìn xem những tu sĩ tham gia đấu giá hội nơi đây, có mấy người có tu vi dưới mức đó?"

Diệp Vân trầm ngâm một chút, nói: "Đa tạ Tằng Huyền đại ca nhắc nhở. Bất quá, trong lòng của ta cho tới bây giờ chưa biết chữ “sợ” nó viết như thế nào, nếu là đấu giá hội, vậy tất cả dựa vào thủ đoạn, ngày sau nếu có tranh giành, thậm chí bọn hắn muốn ra tay cướp đoạt, đó cũng là chuyện sau này."

Tằng Huyền lắc đầu, không nói thêm gì nữa. Đối với Diệp Vân hắn cũng không có quá nhiều hảo cảm, trong mắt hắn đây là một tên đệ tử thuộc gia tộc ẩn thế nào đó được chiều chuộng quen thói rồi.

Ngược lại là Chư Cát Xung hặc hặc cười cười, nói: "Hay lắm, Diệp Vân huynh đệ đúng là hợp khẩu vị đối với ta, ngươi nói không sai, nếu là đấu giá hội, tất nhiên là tất cả đều dựa vào thủ đoạn, giá cả ai cũng có quyền đưa ra, nếu bởi vì tu vi của đối phương cao nên không dám tranh đoạt mà nói, vậy còn đấu giá cái rắm gì nữa."

Diệp Vân hặc hặc cười nói: "Đúng là như thế, đấu giá hội nếu còn lo trước lo sau mà nói, vậy thì đừng có tham gia đấu giá."

Hai người không coi ai ra gì mà cười lên ha hả, dường như căn bản không đem những tu sĩ này để ở trong mắt.

Chư Cát Xung không biết là thiên tính như thế hay là bởi vì là đệ tử tinh nhuệ của Thần Tú Cung cho nên không coi ai ra gì. Bất quá Diệp Vân tỏ ra tự cao như thế là có nguyên nhân.

Với thân phận cùng tu vi Diệp Vân hiện nay, nếu muốn yên lặng tại Đại Tần đế quốc phát triển để có thể tham dự tranh đoạt Tiên Kiếm bí tàng, vậy đơn giản là si tâm vọng tưởng. Không nói tu vi của hắn có hay không đến lúc đó có thể cùng Kim Đan Cảnh hậu kỳ tu sĩ chống lại, trước mắt tu vi cùng thân phận của hắn nếu muốn tìm được một quả đan dược có thể bồi dưỡng thần hồn làm cho Tô Linh tỉnh lại đều cực kỳ khó khăn.

Bởi vậy, hắn cùng với Kiếm Đạo lão tổ sau một phen thương nghị, liền quyết định phải làm cho mình trở nên nổi bật, bản thân mình phải khiến cho khắp nơi chú ý. Hơn nữa tốt nhất có thể trở thành đệ tử của Thần Tú Cung hoặc là Phiêu Miểu Tông, kể từ đó, danh vọng cùng địa vị đều sẽ được tăng lên. Như vậy mặc dù sẽ mang đến rất nhiều phiền toái, nhưng mà cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, cũng sẽ mang đến được chỗ tốt không thể tưởng được.

Quan trọng nhất là Diệp Vân quả thật không có thời gian, hoàn toàn không có thời gian. Nếu như hắn không thể nhanh chóng tìm được đan dược có thể cứu chữa Tô Linh, như vậy Yêu tộc huyết mạch trong cơ thể nữ hài một khi xuất hiện biến hóa, chừng đó thật sự hối hận thì đã muộn.

Diệp Vân hiện tại muốn không phải là ít xuất hiện, an toàn, vững vàng tu hành, mà là phải đẩy nhanh tốc độ tìm được đan dược, tăng lên tu vi, trong lòng của hắn luôn luôn có một loại ảo giác, tựa hồ sẽ có chuyện gì đó tùy thời xuất hiện, đến lúc đó nếu như tu vi chưa đủ, như vậy chắc chắn chỉ có con đường chết .

"Một nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch!"

Ngay tại thời điểm Diệp Vân cùng Chư Cát Xung lớn tiếng nói chuyện với nhau, đã nghe được một thanh âm vang lên, giá cả của Lôi Linh Hóa Không Đan lần đầu tiên xuất hiện.

Lần thứ nhất ra giá, rõ ràng chính là một nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch!

"Một nghìn năm trăm miếng!"

"Hai nghìn miếng!"

Chỉ qua ba lượt kêu giá ngắn ngủi, rõ ràng đã đạt đến hai nghìn miếng.

Trong khoảnh khắc, đại bộ phận tu sĩ đã bỏ đi việc tranh đoạt, hai nghìn miếng cơ hồ là tất cả gia sản của bọn hắn, tất nhiên sẽ không lãng phí vào Lôi Linh Hóa Không Đan đang được nhiều người ngấp nghé.

"Lâm tông chủ, ngươi cũng muốn tìm hiểu lôi linh khí sao? Đã có một đống tuổi rồi mà còn đú đởn."

"Hoa lão đầu, ta muốn hay không có quan hệ gì với ngươi đâu? Dù sao hôm nay Lôi Linh Hóa Không Đan này, ta nhất định phải có."

"Hặc hặc, Lâm huynh ngươi nói như vậy ta liền mất hứng, cứ như lời nói vừa rồi của tiểu huynh đệ kia, nếu là đấu giá hội chính là xem giá cả của mỗi người, vậy nhìn xem ai ra giá cả cao a."

"2500 miếng!"

"3000 miếng!"

"3500 miếng!"

"4000 miếng!"

Lại là một phen ra giá, đẩy giá của Lôi Linh Hóa Không Đan tăng lên tới bốn nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch.

Ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú đến hai người Lâm tông chủ cùng Hoa lão đầu.

Lâm Việt chính là Vạn Pháp Tông tông chủ, tuy rằng Vạn Pháp Tông không phải là đại tông môn gì, nhưng mà một khi nhất tông chi chủ ra tay, bốn nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch vẫn là lấy được ra đấy.

Mà Hoa lão đầu lại là một gã tán tu, tương truyền tại trăm năm trước cũng đã đạt tới Kim Đan Cảnh tu vi, những năm gần đây này tu vi tiến triển chậm chạp, bắt đầu đi khắp nơi kiếm lấy Linh Thạch, mấy chục năm qua cũng không biết hắn có được bao nhiêu tài sản trên người, nghĩ đến mấy nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch tuyệt đối không có vấn đề.

Diệp Vân nhìn xem hai người tranh đoạt, ánh mắt chuyển qua bốn phía, nhưng trong lòng thì minh bạch, hai người này căn bản không có khả năng chạm tới Lôi Linh Hóa Không Đan, bởi vì những tu sĩ của các thế lực lớn kia còn chưa có ra tay, rất hiển nhiên những cao thủ trong các thế lực lớn này, sớm muộn gì cũng sẽ có người ra tay.

Quả nhiên, ngay khoảnh khắc khi ánh mắt của hắn đảo qua bốn phía, liền nghe được một thanh âm chậm rãi vang lên.

"Năm nghìn miếng!"

Thanh âm vừa rồi đến từ cách đó không xa, một người nam tử trung niên chẳng qua là cách đó khoảng hai trượng, chậm rãi đứng lên, nhàn nhạt nói ra.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương