Thế Giới Thụ Du Hí Bản Dịch
Chương 47: Trang Phục Của Nữ Giới Nha, Thiếu Niên!

-Không chỉ như thế, lần đầu tiên thành lập trận pháp truyền tống ở ngoài thành, sau đó, chúng ta có thể trước tiên tạo ra kế sách dụ dỗ một bộ phận Goblin đi ra, thử xem thực lực của bọn chúng.

-Nếu chúng yếu, chúng ta sẽ chủ động tấn công. Còn nếu thực lực của chúng mạnh, thì chúng ta liền đánh du kích bên ngoài Firenze, tiêu hao lực lượng của chúng từ từ.

Ta nghĩ trong khoảng thời gian này, săn bắn ở khu an toàn cũng làm cho mọi người ý thức được rằng, quái vật trong trò chơi này sẽ không hồi sinh trở lại, mà là mô phỏng theo hệ sinh thái trong thế giới hiện thực.

Bởi vậy đánh chết một Goblin cũng là mất đi một, chúng ta hoàn toàn có thể đánh lâu dài!

Địch tiến thì ta lui, địch đóng quân thì ta quấy nhiễu, địch mệt thì ta đánh, địch lui thì ta đuổi theo!

Lý Mục thao thao bất tuyệt.

Đó là một ý tưởng tốt!

Đám người chơi nhao nhao gật đầu:

-Không hổ là chủ bá kỳ cựu. Năng lực chỉ huy và năng lực nhìn rõ cục diện này không phải là chỉ để trưng cho đẹp...

Lão Mục, ngươi nói đúng! Chúng ta sẽ nghe theo ngươi trong nhiệm vụ này!

Đồng thời cũng có không ít người bừng tỉnh đại ngộ:

-Khó trách gần đây khu an toàn đều không có món ăn bằng thịt nào cả. Chỉ có thể ăn một số trái cây. Thì ra là không có quái.

-Chờ đã... Ta nói lần trước ngửi thấy mùi thịt nướng ở trong rừng, thì ra là do các ngươi sao?!

-Nói nhảm, mỗi ngày đều ăn trái cây, không có một chút dầu mỡ nào, có thịt nướng vẫn tốt hơn, nhất là một loại gà đồi trong khu vực an toàn, thuần khiết tự nhiên, không ô nhiễm, thịt đặc biệt tươi ngon. Nếu không phải do chị gái thánh nữ ở trong doanh địa nhìn chằm chằm, thì chúng ta đã tính toán mở đại hội thịt nướng cùng nhau.

-......

Nghe đám người chơi nghị luận, Alice sợ đến ngây người.

Mẫu thần tại thượng, thì ra gần đây, không nhìn thấy động vật trong rừng rậm đều là do nguyên nhân này sao?!

Cái bọn này... cái bọn này...

Nàng nghiến răng nghiến lợi, không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung.

Sau đó các cuộc thảo luận của người chơi vẫn tiếp tục:

-Nhưng mà, anh Mục à, làm sao để dụ dỗ Goblin đây?

Có người hỏi.

Nghe được câu hỏi, Lý Mục nhíu mày suy tư một chút, không xác định nói:

-Đây thực sự là một vấn đề, ta nghĩ rằng chúng ta có thể cố gắng sử dụng đồ ăn để dẫn dụ ...



-Chờ đã! Chờ đã! Anh Mục! Anh Mục! Ta có biện pháp này hay! Ta có biện pháp này hay!

Còn không đợi Lý Mục nói xong, Demacia liền tiến lại gần, vẻ mặt hưng phấn:

-Ta có một ý tưởng tuyệt vời! Tuyệt đối có thể dụ dỗ Goblin!

Lý Mục ngoài ý muốn nhìn hắn một cái, đưa loa qua.

Bàn tay to của Demacia tiếp nhận, phát ra một nụ cười dâm, muốn bao nhiêu hèn mọn bỉ ổi thì có bấy nhiêu hèn mọn bỉ ổi:

-Ha ha ha, cái này hả... Còn cần các cô em người chơi của chúng ta cố gắng.

-Người chơi nữ?

-Demacia, không phải ngươi lại nghĩ ra cái chủ ý cợt nhả gì chứ?

Người chơi nam ồn ào nói, còn người chơi nữ thì hơi nhíu mày.

-Đâu có, đâu có...

Demacia ngượng ngùng cười cười, sau đó tròng mắt đảo quanh, cười ha ha ha nói:

-Là vậy... Ta cảm thấy, chuyện này phải bắt đầu từ thói quen của Goblin...

Ha ha ha, chuyện này... các ngươi còn nhớ không? Rất nhiều tư liệu quái vật của trò chơi đều đã đề cập qua rằng, Goblin không có giống cái, chúng sinh sản con cái đời sau đều dựa vào giống cái của con người cùng với á nhân để sinh sản, ha ha... Bây giờ chính là mùa xuân, mùa vạn vật hồi sinh…

Hắn mặt mày hắn hớn hở nói:

-Ngươi xem, bộ dạng của Tinh Linh chúng ta không phải vốn đã rất đẹp sao?

Về chuyện này, Goblin cũng thuộc vào loại á nhân, thật ra thẩm mỹ cũng không khác chúng ta quá nhiều. Cho nên, các em gái có thể hy sinh một chút sắc đẹp để làm gì đó...

Cái này gọi là cái gì, cái gì mà..? Mỹ nhân kế đúng không? Tất nhiên, chỉ cần thu hút một chút, các biện pháp an toàn vẫn phải được làm tốt!

Demacia dương dương đắc ý nói.

Alice: ...

Berserker:...

Đám đông người chơi: ...

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Trên không trung, Eve chú ý toàn bộ chuyện này, nghẹn họng một chút, không khỏi cảm thán



Tên gia hỏa này thật không hổ là người chơi nhân loại không biết xấu hổ nhất trong trò chơi...

Nghe được đề nghị của Demacia, Thủ vệ Tượng Thụ nhìn hắn, ánh mắt lập tức thay đổi.

Trong mắt Berserker hiện lên một tia thất vọng và ghét bỏ:

-Người được chọn, vốn tưởng rằng ngươi là một người dũng sĩ chính trực, nhưng không ngờ ngươi lại tiểu nhân và âm hiểm như thế, thật sự là sỉ nhục của danh hiệu Người Hộ Giả Của Cây Thế Giới!

Alice thì hờ hững nhìn hắn, ánh mắt càng lạnh như băng, giống như đang nhìn một đống rác.

[Đinh- Mức độ hảo cảm của bạn và Berserker giảm xuống 40 điểm, đạt đến mức "Chán ghét"]

【Đinh —— mức độ hảo cảm của ngươi và Alice Blast giảm xuống 40 điểm, duy trì mức "Chán ghét"】

Demacia nhìn thanh nhắc nhở của hệ thống nhảy lên trước mắt, có chút sững sờ:

-Không phải chứ? Cái này mà cũng làm giảm hảo cảm sao?

Mà các người chơi cũng như nổ tung...

-Ta không đồng ý, cái này quá mất dạy rồi?

-Ngộ nhỡ gặp nguy hiểm thì sao? Mặc dù là một trò chơi, nhưng hậu quả … Có chút không tưởng tượng được.

Demacia, ngươi ngoài đời chắc chắn là một tên cẩu độc thân đúng không?

-Đáng đời không có bạn gái.

Demacia: ...

Lý Mục ngược lại không nói gì, hắn như có điều suy nghĩ, bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động:

-Mỹ nhân kế? Thật ra thì nó cũng là một chủ ý không tồi.

Các người chơi kinh sợ, choáng váng:

-Ta bác bỏ, lão Mục, ngươi cũng cho rằng làm như vậy được sao?

- Như vậy không tốt lắm!

-Lão Mục, ngươi cũng là cẩu độc thân sao? Là cái loại mặc quần đùi hoa, đi dép lê lớn, buổi sáng tự mình móc rỉ mũi, mua sữa đậu nành bánh quẩy?

Lý Mục:...

Hắn ho khan vài tiếng, lập tức nói:

-Không không không... Mặc dù nói là mỹ nhân kế, nhưng cũng không nhất định phải để cho người chơi nữ mạo hiểm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương