Chương 41

[Dịch giả:Na bél]

[Hiệu đính: Forliags]

 

Một bài kiểm tra lại.

4 học viên điểm 0

Mười bốn học viên từ 1 điểm đến 4 điểm.

Chín học viên từ 5 điểm đến 7 điểm.

Ba học viên lần lượt mỗi học viên được 8 điểm, 9 điểm và 10 điểm.

Tôi dùng ngón tay gõ nhẹ vào tờ chấm điểm.

Tốt hơn mình mong đợi chưa nhỉ?’

Ban đầu, tôi đặt tiêu chí chấm điểm khá nghiêm ngặt nên không lường trước được sẽ có người đạt điểm trên 8.

Tuy nhiên, việc đạt điểm tuyệt đối nằm ngoài sự mong đợi của tôi.

Tôi bắt đầu với bảng chấm điểm từ 8 điểm.

…Evergreen Solintail.

Kịch bản: Hộ tống và sơ tán thành viên bị thương đến khu vực an toàn.

Giới hạn: 5 người tham gia

Giới hạn thời gian: 8 phút

Ác quỷ xuất hiện: 20 Kabogs, 3 Gomos.

Chiến thuật của Evergreen rất suôn sẻ và truyền thống.

Như đã đề cập trong ‘Huyễn ảnh’ trước đây, cô ấy có nhiều kinh nghiệm trong các trận chiến cục bộ trong miền.

Đó là một trận chiến mô phỏng thấm đẫm trải nghiệm đó.

Mặc dù nhiệm vụ “hộ tống và sơ tán” tương đối đơn giản nhưng việc thực hiện của cô ấy lại hoàn hảo.

Nó tốt hơn nhiều so với những học viên khác có rất nhiều điều để chỉ ra.

“Có lẽ là do ảnh hưởng của giáo dục sớm.”

Sự hiểu biết sâu hơn về Evergreen Solintail:

Mức độ hiểut: 12/100 -> 13/100

Đó là một tài năng bất ngờ.

Tiếp theo, tôi hướng sự chú ý đến bảng chấm điểm 9 và 10.

“…Tất nhiên là Evergreen đã làm tốt, nhưng hai người này chắc chắn ở một đẳng cấp khác.”

Nhân vật chính của bảng 9 điểm chính là Ban Dietrich.

Nhiệm vụ mà anh nhận được là ví dụ đơn giản nhất về việc “Chinh phục”.

Tuy nhiên, vì mục tiêu chinh phục là một con quỷ cấp cao nên ngay cả một sai sót nhỏ cũng có thể gây tử vong, đòi hỏi phải có cách tiếp cận thận trọng.

Nhưng Ban… Anh ấy tiếp cận nhiệm vụ theo cách giống như Ban.

“Tạo thành một vòng tròn phòng thủ và giữ vững!”

“Tiền tuyến quay theo chiều kim đồng hồ!”

“Nếu có một bên bị thương, hãy rút lui về khu vực được chỉ định và sau đó tập hợp lại để duy trì đội hình!”

Đó là một cách tiếp cận cực kỳ an toàn.

Cậu ta đặc biệt nhấn mạnh việc giảm thiểu tổn thất điện năng.

Một phương pháp tích lũy thiệt hại đồng thời giảm thiểu rủi ro.

Ban đầu, trận chiến có thể sẽ kéo dài, không đáp ứng được thời hạn, nhưng…

“Sau khi Groven thở ra, sức mạnh vảy của nó yếu đi. Nhắm vào phần chuyển sang màu xanh!”

“Phải mất khoảng 5 giây sau khi con rắn co giật thì nó mới thở ra. Đến lúc đó, hãy tập trung vào tấn công tổng lực hơn là phòng thủ!”

“Sinh thái quỷ” của Ban đã vượt xa những gì được dạy cho học viên năm nhất tại Rosenstark.

[PR/N: Sinh thái học là nghiên cứu về mối quan hệ giữa các sinh vật sống, bao gồm cả con người và môi trường vật lý của chúng]

Chuyên môn của anh đã rút ngắn thời gian đáng kể .

“Cậu ta dành nhiều thời gian trong thư viện; thế nên cậu rất thành thạo về lý thuyết.”

Sự hiểu biết sâu về Ban Dietrich:

Mức độ hiểu: 20/100 -> 21/100

Ngay cả những đứa trẻ mới chỉ nhìn thấy vẻ mặt rụt rè của Ban cũng kinh ngạc đến mức vỗ tay.

Đó là cách cậu ấy kiếm được 9 điểm.

…Và cuối cùng.

Người ghi bàn hoàn hảo là Luke Selsood.

Nhiệm vụ liên quan đến việc giải cứu những người bị bao vây trong thành phố đổ nát.

Giới hạn 8 người.

Thời gian giới hạn: 5 phút.

Đó là nhiệm vụ khó khăn nhất trong số các ví dụ.

…Tuy nhiên, Luke tiếp cận bài tập thực tế như thể đã biết trước câu trả lời, với ánh mắt hoàn toàn thờ ơ.

Tôi nhận ra rằng cậu ấy đã từng trải qua nhiệm vụ này.

‘Hoàn toàn không có sự do dự. Nó khác với bọn trẻ.’

Chiến lược của những người chưa từng trải qua thực chiến hầu hết đều giống nhau.

Phòng thủ… mọi người trong đội hình an toàn.

Vì thế, các nhiệm vụ thường kết thúc trong thất bại, bị tiêu diệt hoàn toàn hoặc vượt quá thời hạn.

Đó là lý do tại sao tôi nghĩ nhiệm vụ này sẽ khó khăn nhất đối với bọn trẻ.

Bởi vì nó đòi hỏi phải tính đến ‘sự hy sinh’.

Nhưng Luke…

‘Cậu ta đã hoàn thiện khía cạnh này. Không bị chi phối cảm xúc.’

Cứ như thể anh ta đang điều khiển những quân cờ vậy.”

"Cứ giữ vững phong độ hơn nữa nhé”

“Nếu Cuculli chết, Nyhill lên nắm quyền, và nếu Nyhill chết, Veorn đứng đầu.”

Thay vì chia sẻ gánh nặng nguy hiểm với mọi người, một số người lại nhận trách nhiệm.

Không có sự do dự trong hướng dẫn của cậu ta.

Phán quyết dựa trên trực giác và phân tích, chỉ nghĩ đến mục tiêu.

“Mồi ở phía sau là Evergreen và Leciel. Họ sẽ phân tán để thu hút sự chú ý, số còn lại sẽ hộ tống các thành viên đến nơi an toàn.”

Khi vật nguỵ trang của Cuculli và Leciel bị tách rời, các đối tượng đã trốn thoát an toàn đến vùng an toàn.

‘Mình nghĩ ít nhất bốn người sẽ chết.’

Nó nhanh hơn nhiều so với dự kiến ​​và thương vong là rất ít.

Dựa trên tiêu chí chấm điểm, đó là điểm tuyệt đối.

Tuy nhiên….

Nếu chỉ xét đến tiêu chí chấm điểm thì đó là điểm tuyệt đối.

…Tôi lưỡng lự một chút trước phần phản hồi.

Nếu mục tiêu chỉ huy là con người thực sự thì phương pháp này có khả năng gây ra sự kháng cự trừ khi đó là một nhóm có lòng trung thành đặc biệt cao.

‘Chắc chắn, ở một mức độ tàn nhẫn nào đó nhất định là cần thiết.’

Tuy nhiên, nếu quá mức thì việc hợp tác lâu dài sẽ không thể thực hiện được.

‘Cậu ta là người khá thực dụng….’

Sự hiểu biết sâu về Luke Selsood

Mức độ hiểu: 3/100 -> 5/100

Tôi cảm thấy mình cần phải tìm hiểu xem liệu cậu ta có sử dụng kiểu ra lệnh này ngay cả khicòn là thành viên của nhóm lính đánh thuê hay không.

“…”

…Dù sao.

Ba người được chọn để đi chơi.

“Các thành viên sẽ đi chơi cuối tuần này là Evergreen, Ban và Luke.”

Evergreen định hét lên nhưng bịt miệng lại, thận trọng liếc nhìn xung quanh.

Ban lặng lẽ mỉm cười, dường như đang tận hưởng niềm hạnh phúc của riêng mình.

Một bàn tay nắm chặt dưới bàn hiện lên.

Và rồi Luke…

Với vẻ mặt trầm tư như thể đang chìm đắm trong suy nghĩ, cậu ngây người nhìn vào khoảng không.

Biết sở thích muốn được chú ý của cậu ấy, thật kỳ lạ.

Có lẽ cậu ấy đã mất hứng thú với những chuyến đi chơi sau khi mới trở về từ một chuyến đi.

Tôi nhìn cậu ta rồi quay mặt đi chỗ khác.

Đã gần đến giờ tan học.

"Buổi học hôm nay dừng tại đây. Trợ giảng sẽ phát các ví dụ mới cùng với các bài đã chấm điểm, vì vậy hãy dùng nhận xét này cho buổi học tiếp theo. Sắp xếp suy nghĩ của các bạn bằng việc viết ra sẽ rất hữu ích.”

“Ugh, thật nhiều nhiệm vụ.”

Các học sinh rên rỉ một cách khó khăn.

Tôi cười khúc khích trước vẻ mặt của chúng.

Mặc dù chúng đang càu nhàu nhưng thật vui khi thấy bọn trẻ chăm chỉ xem lại các ví dụ.

* * *

7 giờ sáng tại tòa nhà nghiên cứu.

Giờ này lẽ ra phải im lặng như chuột chết.

Tuy nhiên, kể từ đầu học kỳ này, đội ngũ nhân viên đã phải thích nghi với những thay đổi mới.

Bịch!

Tiếng bước chân rõ ràng.

Khoảng thời gian giữa mỗi bước dường như được tính toán chính xác, hoàn toàn nhất quán.

Các nhân viên đang chăm chỉ dọn dẹp với đôi mắt ngái ngủ không khỏi nuốt nước bọt lần nữa trước âm thanh chắc nịch.

Ted Redymer.

Người anh hùng, ăn mặc chỉnh chu, đang đi qua hành lang trên đường đi làm.

Người ta nói rằng ngay cả những con cú đêm cũng hiếm khi bỏ lỡ bước đicủa ngài.

Tuy nhiên, mỗi ngày ngài đều đến để làm việc sớm hơn bất kỳ giáo sư nào.

‘Ngài ấy không ngủ chút nào không vậy…?’

Không ai có thể biết chắc liệu suy đoán mơ hồ này có đúng hay không.

Anh hùng bước vào phòng thí nghiệm nghiên cứu của mình nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà nghiên cứu.

Dororong-

Dorororong-

Tuy nhiên, một âm thanh bất ngờ đã chặn bước chân ngài ấy từ lối vào.

Có thể nghe thấy một tiếng ngáy yếu ớt.

Cẩn thận mở cửa, ánh mắt ngài ấy rơi vào mái tóc bù xù của Pia, người đang nằm úp mặt trên bàn làm việc.

‘…Cô ấy không về nhà à?’

Lúc đầu, sau ngày huấn luyện thực hành thì sẽ giống như ngày nghỉ của các trợ lý.

Không có nhiều việc sau khi tan học và có nhiều thời gian để đến lớp học tiếp theo.

Nhưng thật không may, Pia lại là người quản lý cho một dự án lớn mang tên ‘Chất thức tỉnh.’

Dựa vào các loại thảo mộc khác nhau nằm rải rác trên bàn, có vẻ như cô ấy đã thử nghiệm đến tận đêm khuya và ngất đi.

“Ugh, mẹ… cho con ngủ thêm chút nữa đi.”

Charruk!

Anh hùng kéo rèm cửa sổ kính lại.

Có vẻ tốt hơn là nên che bớt ánh sáng mặt trời trước khi nó chiếu vào cửa quá nhiều.

‘…Cứ để cô ấy lại có lẽ sẽ tốt hơn.’

Khi ánh sáng bị che khuất, Pia chìm vào giấc ngủ sâu hơn.

Thực ra có vài việc vặt cần hỏi cô ấy.

Đồ dùng văn phòng dần cạn kiệt, trang bị võ thuật mà học viên sử dụng để huấn luyện cũng ngày càng xuống cấp nên cần phải sửa chữa trong xưởng.

“Uh, mọi người đi đâu rồi…?”

Cô ta đang mơ gì vậy?

Anh hùng, người đang nhìn cô với vẻ mặt vui vẻ, lại nhặt áo khoác lên.

‘Đã lâu rồi mình mới kiểm tra; mình nên tự đi vậy.”

Có một cuộc hẹn vào buổi tối, nhưng ngài ấy nên quay lại trước đó.

* * *

Tôi đã suy ngẫm về danh sách vô tận các 'Mục tiêu của phép đa hình' có thể có.

Buck (Kẻ móc túi)

Michael (Linh mục)

Cornelia (Võ Sĩ)

Percival (Lính đánh thuê)

Archibald (Bard)

Reginald (Thợ rèn)

Ezekiel (Học giả)

Gideon (Hiệp sĩ tự do)

Sophie (Nhân viên cửa hàng tổng hợp)

….

Tiến hành kiểm tra với tư cách là một Anh hùng là điều vô nghĩa vì nó thu hút sự chú ý ở bất cứ nơi nào ngài ấy đến, khiến việc đánh giá bầu không khí hoặc hoàn cảnh thực sự là không thể.

Mặt khác, việc cải trang thành người hầu lại khá có lợi.

Nó cho phép ngài ấy nghe và nhìn thấy nhiều khía cạnh khác nhau của học viện mà bình thường ngài ấy không biết.

Vì vậy, ngài ta đã đi kiểm tra nhiều lần vào đầu học kỳ, nhưng do bận rộn nên gần đây ngài ta không thể ra ngoài.

‘Hmm, miễn là mình không đến gần khu vực cấm thì sẽ không có khả năng bị bắt.’

Cơ sở của Rosenstark có hệ thống an ninh tổng thể nghiêm ngặt.

Một lực hấp dẫn mạnh mẽ liên tục được kích hoạt để ngăn chặn sự truy cập trái phép thông qua bầu trời và các lính canh có vũ trang đặt tại các lối vào mặt đất.

Xác minh danh tính một cách kĩ càng là điều cần thiết.

Họ thậm chí còn kiểm tra đồ đạc và hành lý của mình bằng các tạo tác được trang bị phép thuật như xua đuổi và thấu thị.

Nói cách khác, nghi phạm gần như không thể ra vào mà không bị phát hiện.

‘Khi đã vào trong, bạn có thể di chuyển tự do.’

Có rất nhiều nhân viên, học viên và người hầu xung quanh, những gương mặt xa lạ không hề nghi ngờ.

Nếu bạn ăn mặc như một người gác cổng, bạn sẽ không thu hút được bất kỳ sự chú ý nào cả.

Tôi biến thành hình dạng một chiếc áo choàng và quyết định.

‘Mình nên đi vào đó với tư cách là Archibald.’

Archibald.

Một người hát rong vui vẻ và hóm hỉnh mà tôi đã kết bạn trong lúc lang thang.

Nụ cười tươi tắn cùng những bản ballad hài ​​hước, sự châm biếm của anh thậm chí còn khiến người xem phải bật cười khi chuyển hóa nghiêm khắc.

‘Trước tiên mình phải giải quyết các thiết bị võ thuật.’

Drrrrrrr!

Những dụng cụ võ thuật  bảo trì sơ sài đã được xếp gọn gàng trong xe ngựa ở một bên sân tập.

Tôi kéo nó và đi đến khu mua sắm.

“Hôm nay, tất cả món tráng miệng ‘Mật ong đá lạnh’ đều giảm giá 30% à?”

“Wow, điên rồi. Phải mua trước khi nó được đăng trên Connector!”

Các cửa hàng xếp hàng dọc hai bên đường.

Ở giữa, các công nhân và học viên tấp nập qua lại.

Tôi quan sát những giọt mồ hôi dày đặc chảy dài trên má của những công nhân.

Có vẻ khá bất tiện khi phải mang theo quá nhiều hành lý lúc di chuyển cùng các quý tộc.

‘Sự bình đẳng ở Rosenstark chỉ áp dụng cho học viên.’

Thỉnh thoảng, bạn có thể bắt gặp những quý tộc bẩm sinh đã có tật xấu, cư xử liều lĩnh.

Tôi bỏ chúng lại và đi đến thợ rèn trong khuôn viên trường, ‘Lò rèn quyền lực.’

Bên trong cửa hàng có vẻ đông đúc hơn thường ngày, với những công nhân đang chờ đợi và trò chuyện.

“Chết tiệt, chúng ta lại tụt lại phía sau rồi. Những quý tộc đó có lẽ đang gây rắc rối.”

“Ugh, dạo này có quá nhiều việc phải làm. Chúng ta sẽ giao những thứ này ở đâu?”

“Trường học thần bí.” (Cục Bí ẩn)

“…Anh cũng khá xui xẻo đấy.”

Trường học thần bí, một trong ba khoa tạo nên Rosenstark, cùng với khoa Chế tạo và khoa Chiến đấu.

Được biết đến với niềm tự hào to lớn sau thành tích của Zero Requiem, pháp sư vĩ đại nhất trong lịch sử, nó cũng khoe khoang những kỹ năng đáng kể.

‘Dù sao thì, khá lập dị.’

Các pháp sư có xu hướng như vậy, nơi mà kỹ năng và tính cách tỷ lệ nghịch với nhau.

‘Mình hơi lo lắng về học kỳ thứ hai rồi.’

Nếu học kỳ đầu tiên tập trung vào việc thích ứng với bài giảng và xây dựng các kỹ năng nền tảng thì từ học kỳ thứ hai trở đi kế hoạch là tập trung phát triển các năng lực thực sự.

‘Mình đã gửi thư hợp tác cho các lớp học chung với Trường học Thần bí.’

Lập kế hoạch cho cuộc chiến quan trọng chống lại lũ quỷ trong học kỳ thứ hai thì cần có các pháp sư.

Tuy nhiên, những cuộc đụng độ tiềm ẩn giữa tính cách độc đáo của những chiến

binh cực hạn và những pháp sư nhạy cảm đầy tham vọng là một nguyên nhân gây lo ngại.

Vào lúc đó, cuộc trò chuyện giữa những công nhân chuyển sang chủ đề khác.

“Dù sao thì, tại sao công việc lại bị trì hoãn như vậy?”

Lúc đó tôi chú ý hơn.

Việc mọi người đổ xô đến nơi xử lý sắt là dấu hiệu cho thấy có chuyện gì đó đang xảy ra.

‘Có chuyện gì đã xảy ra mà mình không biết à?’

Tuy nhiên, phản ứng sau đó có phần khó hiểu.

“Anh biết đấy, đó là vì Anh hùng .”

"Anh hùng?"

“Ngài ấy đang tạo ra những món đồ chưa từng có cho lớp học của mình. Viện trưởng rất ấn tượng nên những sáng tạo của ngài ta được ưu tiên hàng đầu. Nhờ đó mà ngay cả quân dự bị cũng được huy động.”

…Đó là vì tôi.

Tôi đã giao việc sản xuất thiết bị cho các lớp học vì thiết bị hiện có không đủ cho các bài học dự kiến.

Những người thợ rèn thiếu kinh nghiệm dường như đang gặp khó khăn.

‘Mình nên tìm thêm một số nhân sự có thể xử lý việc sản xuất một cách độc lập.’

Tôi cảm thấy mình cần phải suy nghĩ thêm một chút về điều đó.

Trong khi tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ.

Trước khi tôi kịp nhận ra, tiệm rèn đã chìm trong im lặng.

Trong sự yên tĩnh đó, bầu không khí trong lò rèn thay đổi.

“…?”

Đột nhiên, lò rèn chìm trong im lặng, chỉ bị gián đoạn bởi tiếng búa đập vào kim loại.

Tôi quay đầu lại không tin.

‘Leciel?’

Lò rèn quyền lực là một xưởng chuyên sửa chữa thiết bị tập luyện.

Điều đó có nghĩa là cô ấy không có lý do gì để ở đây, ngay cả khi cô ấy có một tạo tác hàng đầu, Thiên Kiếm.

Tôi nhìn cô ấy với vẻ hoài nghi.

Cùng một lúc, trong khoảnh khắc đó.

Trước sự ngạc nhiên của tôi, cô ấy bắt đầu đi về phía tôi.

“Ông có phiền không nếu tôi xem qua những thứ này?”

Đó là một cuộc gặp gỡ bất ngờ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương