Thế Giới Hậu Tận Thế
-
Chapter 50: Chủ nhân thành Gordon( 8)
<Hỗn Loạn> không có đám tang.
Đám tang là dành cho người sống. Đó là một buổi lễ để người sống tưởng nhớ người chết và nghĩ về họ. Nhưng tất cả mọi người trong <Hỗn Loạn> đều đã là người chết. Chỉ có một vài người may mắn được tổ chức đám tang, trong khi hầu hết bọn họ có lẽ đều bị bỏ mặc ở trên những cánh đồng hoang, cuối cũng trở thành những xác chết thối rữa. Nhưng chuyện này cũng chẳng quan trọng, dù gì thì cũng không có ai trong số họ biết chuyện gì đã xảy ra với cơ thể của họ.
Tuy nhiên, <Hỗn Loạn> vẫn có nghi lễ dành cho những người đã thiệt mạng.
Vào ngày thứ ba sau khi Jaehwan trở thành chủ nhân mới, một buổi lễ đã được tổ chức để tưởng nhớ cho các linh hồn đã chết trong tòa tháp Gorgon. Yurhen đứng trên bục giảng và bắt đầu đọc điếu văn dưới sự trợ giúp của kỹ năng [Khuếch đại âm thanh].
"Chúng ta đều quen biết Aimel Grosheck. Nhưng chúng ta không thể chôn cất anh ấy vì anh ấy không còn tồn tại ở bất cứ đâu trên thế giới này. Sau tất cả, ngoài những kỷ niệm anh ấy để lại cho chúng ta, anh ấy đã trở thành một phần của Ảo Ảnh Thụ, mà không có linh hồn cũng như cơ thể .
Nghi lễ Dòng chảy linh hồn. Được đặt tên để tưởng nhớ người chết.
"Chúng tôi sẽ không quên Aimel Groscheck. Chúng ta sẽ luôn nhắc đến anh ấy. Chúng ta sẽ nhắc về anh ấy cho đến khi không còn gì để nói về anh ấy nữa ".
Mục đích của buổi lễ này là để xóa dấu vết của những người đã chết. Khi buổi lễ được tổ chức, họ sẽ nói về linh hồn, lặp đi lặp lại, và không bao giờ đề cập đến nó nữa sau khi buổi lễ kết thúc.
Đây chính là món quà cuối cùng mà <Hỗn Loạn> có thể tặng cho những người đã rời đi.
Jaehwan cuối cùng biết được tên của vị cựu thành chủ sau khi tham gia buổi lễ.
Aimel Grosheck (bằng tiếng Anh). Chủ nhân của Gorgon, người đã trao vị trí này cho Jaehwan.
"Lão già chết tiệt."
Jaehwan rất không thích ý tưởng mình phải trở thành một phần của buổi lễ này. Chính vì lão già kia mà bây giờ hắn phải trở thành Thành chủ. Yurhen vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn Jaehwan khi tiếp tục đọc diễn văn trên bục giảng.
-Chủ nhân! Làm ơn, ngài nhất định phải tham gia! Bây giờ ngài đã là Thành chủ!
Yurhen dường như rất hài lòng khi Jaehwan chịu đến tham dự. Có lẽ ông ấy cho rằng bởi vì mình mà Jaehwan chịu đi tới. Nhưng không phải vậy. Jaehwan chịu đến tham dự buổi lễ đáng ghét này bởi vì hắn có mục đích của riêng mình.
Jaehwan liếc nhìn những người tham dự ở xung quanh. Các sứ giả từ các tòa tháp khác đến đây để tham gia buổi lễ, trong khi các thủ lĩnh của Thập gia tộc gửi sừng của những con quái vật có sừng làm quà tặng. Một vài người trong số họ thì gửi các trưởng lão và sĩ quan của họ đến tham dự.
Không ai khóc, cũng chẳng ai buồn, nhưng tất cả đều nói về Thành chủ.
Cheongheo nấc một tiếng. Trong ông ta có vẻ khá bình tĩnh so với một người đàn ông vừa mất đi người bạn mà mình đã quen biết suốt 900 năm.
"Buổi lễ này cũng giống như một đám tang. Đây là bắt chước những gì người sống làm.
"Ông nên nói về chuyện này khi ông không say."
"Cái gì! Tôi chỉ đang bắt chước cách để sống một cuộc sống!
Cheongheo hét lên rồi tu sạch cốc bia của mình.
"Nếu cậu cũng sống một ngàn năm như tôi, cậu sẽ thấy, cái chết cũng không có quá nhiều ý nghĩa. Đó thậm chí còn là một chuyện tốt. Lúc ấy, cậu sẽ được giải thoát khỏi cuộc sống.
Jaehwan nhìn về phía những người khác trong khi Cheongheo bước ra khỏi nhóm, bắt đầu vừa nhảy vừa hát. Sau đó, Jaehwan quay về phía Yurhen. Trước khi buổi lễ bắt đầu, Yurhen đã nói với anh ta vài chuyện.
-Buổi lễ sẽ được kéo dài suốt một tuần.
Jaehwan có thể cảm nhận được có rất nhiều đôi mắt đang nhìn về phía mình.
- Đây là lần đầu tiên một người lạ trở thành Thành chủ. Ngài phải hết sức lưu ý.
Quả nhiên, những người đang nhìn hắn đều đến từ Thập Gia Tộc. Một số người trong đó trông có vẻ khá mạnh. Bằng cách sử dụng [Nghi ngờ] Jaehwan có thể nghe thấy tất cả [Lời thì thầm] của họ .
[Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây nữa. Làm thế nào mà một linh hồn trẻ tuổi như vậy có thể trở thành Thành chủ?]
[Tôi nghe nói anh ta thậm chí còn chưa đến 100 tuổi.]
[Một đứa trẻ trở thành Thành chủ sao!]
[Có phải Yurhen đang muốn làm chuyện gì đó hay không?]
Có một số người thậm chí còn thẳng thừng lẩm bẩm.
"... Nhìn cậu ta cứ như đang muốn đánh nhau một trận .”
Đó là một người phụ nữ mặc một chiếc váy màu tím, khuôn mặt nàng ẩn dưới một tấm mạng che mặt. Cô ta đang liếc nhìn Jaehwan thì chợt cảm thấy một cái chạm khó chịu bên hông người mình.
"Hừ, đệ nhị của Gia Tộc Thần Nữ cũng ở đây sao?"
"... Y thánh, tôi sẽ chặt tay ông đấy."
"Tôi đoán cô vẫn rất đẹp so với một người đã 500 tuổi!"
Khi Cheongheo và người phụ nữ bắt đầu nói chuyện, những người khác trong Thập gia đang bận rộn nói chuyện với nhau. Sau đó, họ quay sang nhìn về phía một người đàn ông trung niên đầy đặn, người đang tiến về phía vị thành chủ mới.
[Mau nhìn con chồn già của Gia tộc Môn Đồ.]
"Ngài có phải là Chủ nhân mới của Gorgon không?"
Người đàn ông đầy đặn với cái bụng to bự chảng tiến đến gần. Jaehwan trả lời, "Phải."
"Ngài trông rất trẻ. Tôi có thể mạn phép hỏi ngài đã bao nhiêu tuổi rồi không?"
[Trời ạ, ông ta lại bắt đầu nữa rồi.]
[Đám người 1000 tuổi có vấn đề gì vậy, họ đang đem tuổi của mình ra để khoe khoang sao?]
[Im đi,. Y thánh cũng ở đây đấy .]
[À, đúng nhỉ.]
Những tiếng thì thầm đã nói cho Jaehwan biết rằng người đàn ông trước mặt anh ta có vẻ đã rất già.
"Tôi 50 tuổi."
"50?" Người đàn ông hỏi lại, ông ta có vẻ bối rối.
"Phải."
"50? Cậu ta còn quá trẻ! Lão già, cậu ta là ai?"
Người phụ nữ bên cạnh y thánh hỏi, Cheongheo lắc đầu, xoa tay lên hông của người phụ nữ.
"Em không nên nghĩ về cậu ta. Cũng đừng cố gắng đến gần cậu ta. Em chỉ cần tập trung vào tôi thôi, bé cưng à.”
"... Lần này tôi nhất định sẽ chặt đứt tay của ông."
Người đàn ông đầy đặn lại tiếp tục, "Ngài có phải là con trai của cựu Thành chủ không?"
"Hả?"
"Ồ, tôi chỉ đang tự hỏi liệu chuyện đó có khả năng hay không..."
Những người đàn ông của Thập Gia Tộc dường như rất khó chịu với câu hỏi này.
[Một đứa con trai? Vô lý!]
[Con chồn già đó đang vượt qua ranh giới. Tôi biết anh ấy còn trẻ, nhưng...]
[Gia tộc Môn Đồ không biết gì ngoài việc học. Đó là lý do tại sao họ luôn thô lỗ như vậy.]
[Dù gì thì lời này còn tốt hơn là nói thẳng toẹt ra.]
Sau đó Jaehwan nhận ra rằng, người đàn ông trước mặt mình đang thô lỗ. Thành chủ trước đó lớn hơn Jaehwan hơn 900 tuổi. Không đời nào mà Jaehwan có thể là con trai của ông ta, và ngay cả khi anh ta là con trai của ông ta, đó cũng sẽ là một vấn đề, bởi vì người trong gia đình không được phép kế thừa vương vị này.
Điều mà người đàn ông đang cố gắng nói là: 'Một đứa trẻ như bạn không thể thực sự trở thành Thành chủ trừ khi bạn là con trai của Thành chủ hay gì đó.'
Cheongheo kêu lên. "Con chồn già kia có thể cũng sẽ được tổ chức một buổi lễ như hôm nay nếu như hắn không chịu cẩn thận."
"Ý của ông là gì?"
"Cô sẽ thấy."
Người đàn ông đầy đặn tiếp tục, "Dù sao, rất vui được gặp ngài. Tôi là Jang Irhan, của Gia tộc Môn Đồ.."
Gia tộc Môn Đồ? Jaehwan đã nghe nói về Gia tộc Môn Đồ bằng cách sử dụng [Nghi ngờ] của mình. Xem ra bọn họ giống như là một gia tộc cấp trung trong Thập Gia tộc <Hỗn Loạn>.
"Jaehwan."
Jaehwan bắt tay Irhan. Nhưng một cái gì đó bắt đầu di chuyển khi Jaehwan chạm vào tay Irhan. Irhan mỉm cười khi nhận ra Sức mạnh Tinh thần của Jaehwan khi ông ta chạm vào tay Jaehwan.
"Như vậy, tin đồn là sự thật. Ngài là một người không thích nghi.”
Irhan đã rất lo lắng khi tham dự buổi lễ. Ông ta đến đây tham dự là có mục đích theo mệnh lệnh đến từ chính Thủ lĩnh của Gia tộc.
-Làm bất cứ điều gì cần thiết để xin phép xây dựng văn phòng của chúng ta ở Gorgon. Thật vô lý khi chúng ta thậm chí không có một văn phòng tại bất kỳ tòa tháp Số Bốn nào.
Gia tộc Môn Đồ không có văn phòng ở Gorgon là bởi vì Irhan. Ông ta đã gặp rắc rối trong khi cố gắng mua chuộc lính canh ở cánh cổng phía Bắc và đối mặt với Carlton. Ông ta cho rằng chỉ cần hối lộ sẽ giải quyết được vấn đề, nhưng Carlton chỉ đơn giản là báo cáo thẳng vấn đề này với Chủ nhân của tòa tháp.
- Làm thế nào chúng ta có thể cho phép một gia tộc công khai mua chuộc lính canh của chúng ta, một gia tộc gây ra rắc rối như thế chỉ để có một văn phòng trong tòa tháp của chúng ta?
Chủ nhân của Gorgon cũng nghiêm khắc như đội trưởng bảo vệ Carlton. Đó là lý do tại sao Gia Tộc Môn Đồ phải chờ đợi suốt 10 năm nay chỉ để có được cơ hội này. Đây là cơ hội thứ 2 cho Irhan. Lần này, ông ta không sử dụng bất kỳ khoản hối lộ nào.
Nhưng khi trở lại đây, ông ta đã bị sốc. Cựu Chủ nhân đã chết, Carlton đang ở trong bệnh viện, và một đứa trẻ nào đó đang ngồi trên ngai vàng với tư cách là Chủ nhân mới.
'Gorgon đã xong đời rồi.'
Irhan thầm nghĩ. Ngay cả khi ông ta ở đây để xin phép được mở văn phòng của mình, ông ta vẫn không thể để cho mình phải cúi đầu cầu xin trước mặt một đứa trẻ như vậy. Irhan nắm chặt tay Jaehwan và kích hoạt một kỹ năng.
Kỹ năng xếp hạng hàng đầu - [Tám Cánh Cổng Địa Ngục]
Đó là một kỹ năng mà chỉ có các sĩ quan cấp cao nhất của Gia tộc Môn Đồ mới có thể sử dụng. Kỹ năng chỉ có thể được sử dụng khi tiếp xúc trực tiếp qua da. Nó sẽ nhốt mục tiêu trong một nhà tù khủng khiếp chứa đầy quái vật được thu thập từ <Đại Địa> và sẽ không bao giờ được giải thoát cho đến khi người thi pháp vô hiệu hóa kỹ năng.
Irhan nhanh chóng mở ra cánh cổng thứ ba. Cánh cổng thứ ba là địa ngục đầy sức nóng, nơi Xích Long Tiamat sống. Người đàn ông trước mặt ông ta có lẽ sẽ phải chạy trốn để giành lấy mạng sống của mình trong ngọn lửa địa ngục, tránh xa khỏiTiamat.
"Nếm thử mùi vị địa ngục đi!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook