Ý nghĩ của "The Bunny" là gì?

Hơn cả một dự án nghiên cứu xã hội. Nguồn gốc của The Bunny nói thẳng ra thì xuất phát từ những chiếc còng tay, từ đám song sắc gỉ sét, là kết tinh của sự bất lực trong việc dọn dẹp những tàn tích từ cái thành trì quốc phòng gần thành phế vật ấy. The Bunny hiện ra như một vị chúa cứu tinh cho thế giới nhơ nhuốc này.

Đúng vậy. Ứng dụng này lập ra nhằm để thâu tóm hết loại ruồi nhặng tội phạm vẫn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Đặc biệt là tội phạm mạng. Những tay hacker ngầu lòi luôn xuất hiện trong mớ phim ảnh cảnh tỉnh. Đứng sau The Bunny luôn là những kẻ có lòng cảm mến sâu sắc với khung cảnh của thế giới yên bình, nên từ khi dự án này đưa vào hoạt động. Quả thực số tội phạm của Seoul đã giảm rõ rệt.

Bọn họ còn gọi những kẻ lên ý tưởng cho thứ "thỏ con" siêu đẳng này là bọn điên thiên tài. Ví von The Bunny tựa một con thỏ rừng điên loạn, sẵn sàng cấu xé bất cứ sinh vật sống nào chỉ trong vòng vài tích tắc. Thực sự rất đau đớn cho kẻ nào sẵn sàng đi ngược với các luật lệ đã đặt ra.

Đúng nhỉ? Bọn họ quan niệm, đâu phải loài thỏ nào cũng hiền?











Một mảng khói nồng nặc đồng loạt phả vào mặt khiến Taehyung ho sặc sụa. Cậu khó chịu quay sang hướng khác. Phần gáy bất ngờ cứng đờ như đá, Taehyung gồng mình. Quả là một lực đánh mạnh, cậu cảm thấy nơi ót mình nhức nhối đến đáng sợ. Cứ như có một cục máu đông lại cứng ngắt và sẵn sàng vỡ ra bất cứ lúc nào Taehyung động đậy. Cơn chấn động truyền lên tới óc, vô tình khiến cậu bật ra vài tiếng nỉ non từ đôi môi khô khốc. Đau dữ thần.

Cậu than. Hai mắt mệt mỏi thu trọn kiểu dáng của những chiếc giày thể thao không rõ nguồn gốc. Chúng nó bước qua lại, bùn đất sền sệt vương vãi mọi nơi. Thối đến không thể tả. Có thể bọn nó đã di chuyển qua những công trường đang thi công, hoặc tệ hơn, tụi nó đã đem cậu vào rừng.

Trong cơn mơ hồ, Tahyung chẳng thể làm gì với cả thân người bị trói cứng đờ như xác ướp, nhưng cậu vẫn gượng dậy để quan sát xung quanh. Cậu muốn thấy Park và chắc rằng nó vẫn ổn.

- Chao ôi xem kìa...mỹ nhân dậy rồi!

Một trong đám giày thể thao chợt hướng mũi chân về phía cậu, Taehyung chỉ thấy có thế. Ánh đèn quá chói và vết thương ở cổ không cho phép cậu ngẩng lên. Nếu gã đàn ông nào đó không dùng bàn tay thô ráp và to bè như lá chuối của gã, xiết lấy gò má cậu đau điếng mà kéo lên.

Thề, đó là khoảnh khắc đau đớn nhất mà Taehyung từng trải qua. Không nói gì đến đau thể xác, những vết cắt có thể ngứa ngáy một vùng da trong khoảng thời gian nhất định. Nhưng không phải là các điểm tụ máu.

Taehyung cảm thấy xương cổ đang vỡ ra từng mảnh, rơi lả tả bên trong như thứ đồ chơi vụn vặt. Cơn đau nhức khoét sâu vào từng bó cơ như mũi khoan, và cậu ứa nước mắt.


- Nào nào! Mày làm mỹ nhân khóc rồi kìa, ôi cái thằng tệ bạc!

Một trong đám giày thể thao đó réo lên, kéo theo sau hai ba tiếng chửi rủa lẫn điệu cười đặc trưng của mấy tên bợm nhậu. Cậu nghe thấy tiếng thở dài, song ánh nhìn đáng sợ đó vẫn chu du trên từng tấc da trên người cậu. Taehyung khó khăn nuốt nước bọt, ôi thật kinh tởm, đánh sợ, và hung bạo.

- Tại...sao m...mấy người là ai? Sao lại làm thế với tôi?

Dồn hết mọi năng lượng trong người bật ra vài lời nỉ non thơ ngây, Taehyung mong bọn nó sẽ mủi lòng đôi chút. Nhưng, đáp lại hi vọng của cậu là một dãy chữ ơ ngỡ ngàng được kéo tít lên tận mây xanh. Bọn nó đập vai nhau rồi lại túm vào thì thầm gì đó. Đoạn, vài gã lại chép miệng lắc đầu.

- Thì ra là người bị bán không biết...

- Thế mà lúc đầu tao hỏi nó lại ấp a ấp úng. Quả là tên mất dạy! Như thế với mấy nhát đạn có đủ tạ lỗi không? Nó khẳng định chắc nịch!

Bọn nó xì xào to nhỏ, Taehyung thấy đầu óc mình hoa đi, cậu chẳng hiểu đám người đang suy tính chuyện gì. Cho đến khi gã đàn ông thả tự do cho cái xương hàm yếu ớt của cậu, gã lôi từ túi áo ra một tấm hình nhỏ. Hệt như ảnh thẻ.




Nhưng tại sao lại là ảnh thẻ của cậu?



- Đây là mày đúng chứ? Sau tấm ảnh thẻ này có số nhà, số điện thoại và thông tin cá nhân của mày.

Càng nói, gã càng dí sát vật mỏng dính chứa đầy sức mạnh vô hình. Taehyung kinh hoàng tua về thời gian cậu trao chính vật này cho cậu bạn thân nối khố. Và hiện tại cậu đang ở cùng nó, tấm ảnh thẻ này với xung quanh là những gã đô con lạ mặt.

- Maler Van Dijk...cậu trai tầm tuổi mày với số tiền nợ bọn này là 19 triệu won. Đích thân cậu ta đã khai mày là người thân tiếp theo sau gia đình nó phải bù lỗ vào số nợ này. Vui chứ? Mày chẳng biết gì cả, nhỉ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương