THẦY ƠI! EM YÊU ANH
-
Chương 26: Nữ Sinh Thanh Lịch
***
Hôm sau .....
Nhà sách gần đây đang quảng cáo rất nhiều sách được giảm giá.
Diệp Hoan rủ Mân Huyên đi vơ vét cả buổi chiều được rất nhiều sách.
" Diệp Hoan.......cậu mua nhiều như thế đọc khi nào mới hết."
" Để đọc dần cũng được mà , hôm nay sách rẻ tiện thể mua luôn." Diệp Hoan vừa đi vừa chọn thêm mấy cuốn nữa.
Mân Huyên nhìn mười mấy cuốn sách trong giỏ , cô cầm lên xem tên từng cuốn, nào là ...
-999 lá thư gửi cho chính mình
- Bạn đáng giá bao nhiêu
- khí chất bao nhiêu đáng giá bấy nhiêu.
-Tuổi trẻ không trì hoãn
-Nghĩ đơn giản sống đơn thuần
- ngôn tình: Mãi mãi là bao xa
- Bên nhau trọn đời
- sự dịu dàng khó cưỡng
- Lọ lem
" Nghĩ sao ,mà cậu còn mua truyện Lọ lem đọc lại vậy ?" Mân Huyên để cuốn sách xuống giỏ rồi hỏi.
" Thấy thích thì mua thôi , truyện nói về tình yêu của hoàng tử hay mà." Diệp Hoan vừa lựa sách nói.
" Mình chẳng thấy hay gì hết, mình thấy truyện lọ lem này phi lí hết sức , rõ ràng là trong buổi tiệc hoàng tử đã thấy mặt lọ lem rồi mà , nếu hoàng tử thật sự yêu lọ lem thì sẽ nhớ mặt nàng ấy chứ không phải lượm chiếc giày rồi sai lính đem đi thử từng người, lỡ có người cùng size giày mang vừa cái ổng lấy làm vợ luôn hay gì.?" Mân Huyên nói một hồi, Diệp Hoan cười cười dừng lựa sách, quay qua dùng ngón tay ấn nhẹ vào trán Mân Huyên:" Cậu quên là chiếc giày thần hay sao , chiếc giày chỉ có thể một mình lọ lem mang vừa thôi, đâu ra có người vừa size mang vừa này kia như cậu nghĩ."
" Nhưng nếu hoàng tử phác họa lại khuôn mặt của lọ lem cho người đi tìm có lẽ nhanh hơn không?"
" Được rồi..... mình không tranh luận với cậu nữa, cậu mà là tác giả ,chắc truyện cậu mốc meo không ai thèm đọc quá." Diệp Hoan lắc đầu lựa tiếp.
" Xí ..... mình mà viết truyện là viết thực tế nhé, mà có cuốn nào có tựa yêu anh từ cái nhìn đâu tiên không? "
" Không có, chỉ có yêu em từ cái nhìn đầu tiên thôi chứ không có yêu anh ." Diệp Hoan chọn thêm vài cuốn bỏ vào giỏ.
" Diệp Hoan à , giỏ nặng lắm rồi đấy, mình không thèm xách cho cậu nữa đâu ." Mân Huyên xịu mặt , Diệp Hoan quay lại cười cười nhéo nhẹ má Mân Huyên:" Thương thế ....để mình đưa cậu đi uống gông cha nha ." Vừa nói Diệp Hoan vừa xách phụ một bên giỏ rồi đi ra ngoài quầy tính tiền.
Hôm sau .....
Nhà sách gần đây đang quảng cáo rất nhiều sách được giảm giá.
Diệp Hoan rủ Mân Huyên đi vơ vét cả buổi chiều được rất nhiều sách.
" Diệp Hoan.......cậu mua nhiều như thế đọc khi nào mới hết."
" Để đọc dần cũng được mà , hôm nay sách rẻ tiện thể mua luôn." Diệp Hoan vừa đi vừa chọn thêm mấy cuốn nữa.
Mân Huyên nhìn mười mấy cuốn sách trong giỏ , cô cầm lên xem tên từng cuốn, nào là ...
-999 lá thư gửi cho chính mình
- Bạn đáng giá bao nhiêu
- khí chất bao nhiêu đáng giá bấy nhiêu.
-Tuổi trẻ không trì hoãn
-Nghĩ đơn giản sống đơn thuần
- ngôn tình: Mãi mãi là bao xa
- Bên nhau trọn đời
- sự dịu dàng khó cưỡng
- Lọ lem
" Nghĩ sao ,mà cậu còn mua truyện Lọ lem đọc lại vậy ?" Mân Huyên để cuốn sách xuống giỏ rồi hỏi.
" Thấy thích thì mua thôi , truyện nói về tình yêu của hoàng tử hay mà." Diệp Hoan vừa lựa sách nói.
" Mình chẳng thấy hay gì hết, mình thấy truyện lọ lem này phi lí hết sức , rõ ràng là trong buổi tiệc hoàng tử đã thấy mặt lọ lem rồi mà , nếu hoàng tử thật sự yêu lọ lem thì sẽ nhớ mặt nàng ấy chứ không phải lượm chiếc giày rồi sai lính đem đi thử từng người, lỡ có người cùng size giày mang vừa cái ổng lấy làm vợ luôn hay gì.?" Mân Huyên nói một hồi, Diệp Hoan cười cười dừng lựa sách, quay qua dùng ngón tay ấn nhẹ vào trán Mân Huyên:" Cậu quên là chiếc giày thần hay sao , chiếc giày chỉ có thể một mình lọ lem mang vừa thôi, đâu ra có người vừa size mang vừa này kia như cậu nghĩ."
" Nhưng nếu hoàng tử phác họa lại khuôn mặt của lọ lem cho người đi tìm có lẽ nhanh hơn không?"
" Được rồi..... mình không tranh luận với cậu nữa, cậu mà là tác giả ,chắc truyện cậu mốc meo không ai thèm đọc quá." Diệp Hoan lắc đầu lựa tiếp.
" Xí ..... mình mà viết truyện là viết thực tế nhé, mà có cuốn nào có tựa yêu anh từ cái nhìn đâu tiên không? "
" Không có, chỉ có yêu em từ cái nhìn đầu tiên thôi chứ không có yêu anh ." Diệp Hoan chọn thêm vài cuốn bỏ vào giỏ.
" Diệp Hoan à , giỏ nặng lắm rồi đấy, mình không thèm xách cho cậu nữa đâu ." Mân Huyên xịu mặt , Diệp Hoan quay lại cười cười nhéo nhẹ má Mân Huyên:" Thương thế ....để mình đưa cậu đi uống gông cha nha ." Vừa nói Diệp Hoan vừa xách phụ một bên giỏ rồi đi ra ngoài quầy tính tiền.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook