Thầy Giáo! Sao Thầy Lại Là Chồng Của Em
-
Chương 13: Lầm lỡ
Lúc đó ông Minh vừa tròn 30 và anh vừa được 3 tuổi.
Ngày hôm đó, ông Minh đi họp đối tác tại một quán bar, khi uống đến say mèm ông được một cô gái đưa vào phòng để nghỉ ai dè lúc đó quá say ông đã lầm một bước:
- Diệu Lam, bà xã yêu, lại đây anh yêu em tý nào. Ông kéo cô gái vào lòng và cúi xuống hôn bả vai cô.
- anh Triệu anh lầm…. Á. Cô gái kêu lên thì liền bị ông đề xuống.
- anh Triệu đừng mà, dừng lại đi anh dừng lại đi, ĐỪNG MÀ. Cô kêu gào trong nước mắt.
Sáng hôm sau:
- hức, hức ba mẹ ơi con phải làm sao đây, hức. cô tỉnh dậy mặc lại quần áo rồi ngồi thụp xuống khóc nức nở.
- ưm. Ông Minh tỉnh lại mới giật mình khi nhìn cô gái đó: tôi, tôi, tối qua tôi say quá, xin lỗi cô, đây là địa chỉ nếu cần gì thì…..
- say quá, anh tưởng làm vậy thì tôi tha cho anh sao, tôi hận anh. Cô hét lên định đi thì lại quay lại giựt địa chỉ trong tay ông rồi chạy đi bỏ lại ông Minh xót xa, hối hận cùng mặc cảm tội lỗi.
2 tháng sau:
- tôi có thai 2 tháng rồi. cô gái đến nhà ông, ông Minh vừa mở cửa thì cô đã đưa giấy xét nghiệm cho ông.
- có gì xác định đó là con tôi. Ông Minh nghi hoặc.
- anh nghĩ tôi là loại người gì? Nói rồi cô ta đẩy ông Minh ra bước vào nhà, bà Lam đã biết chuyện ngay sau hôm đó nên mời cô ngồi rồi nói:
- tôi và Hoàng Minh sẽ chịu trách nhiệm. bà Lam nói rồi đưa cho cô gái một phong bì đựng đầy tiền: số tiền này cô cầm để nuôi nó đến khi nó sinh ra thì quay lại đây tôi sẽ trợ cấp thêm.
- tôi không cần, tôi chỉ đến đây để cho chồng cô biết ông ta có thêm một người con thôi. Nói rồi cô bước đi và đến 7 năm sau, Kin trở về và nói mẹ đã chết, từ đó Kin được đưa đi du học đến giờ.
Ngồi trong một góc tối Kin nhớ lại lời mẹ nói trước khi mất mà long xót xa:
- Văn à, mẹ bị cha con hại, mẹ hận ông ta, con phải nhớ nhất định phải lật đổ Triệu gia, làm ông ta thảm bại.
- mẹ, con nhất định sẽ làm. Kin nói rồi mẹ anh mỉm cười và nhắm mắt: MẸ, MẸ ĐỪNG ĐI MÀ, MẸ. nói rồi Kin lau nước mắt: nhất định ông phải hối hận.
- mẹ, con đã có cách rồi, nhất định con sẽ cho ông ta hối hận. Kin lau nước mắt sau khi nhớ lại lời mẹ, đôi mắt màu hổ phách chứa đầy hận thù và oán hận.
- a lô, cô có phải Kỳ Mai?
- Đúng, là tôi.
- Tôi muốn gặp cô, 30 phút nữa tại quán cafe Mộng Mơ.
- Ơ, anh là….tút tút tút. Chưa kịp nói xong thì đã bị người kia tắt máy cái phụt.
Quán Mộng Mơ (nghe tên chuối quá à)
Kỳ Mai vừa bước vào thì thấy một cánh tay vẫy cô, cô ả bước đến cạnh rồi hỏi: anh là ai?
- tôi là Kin, em trai Shinni. Kin nói.
- Anh tìm tôi làm gì? ả ta nói.
- Tôi có chuyện muốn bàn với cô. Kin nói rồi hai người nói với nhau điều gì đó rất lâu.
- Tại sao tôi phải nghe anh? anh là em của Shinni, tôi làm sao có thể tin anh được chứ? ả ta nghi hoặc.
- Cô phải tin tôi, tôi cần gia tài Triệu Gia và cần trở thành đại ca của Sudden Death. Kin nói.
- Được, tôi tin anh với một điều kiện đó là anh phải giết chết Hoàng Ngọc Hoài Phương. ả ta gian tà nói, Kỳ Hoa chị ả ta đã vô tình nghe được hết và thâm tâm cảm thấy làm như vậy có phần sai lầm nhưng cô cũng vần im lặng suy nghĩ, phân vân không biết nên cho Kenny biết hay không?
- Ok. Kin nói rồi định bước đi nhưng lại quay người lại cảnh cáo Kỳ Mai: tôi nói cho cô biết, cô mà mềm lòng thì tính mạng khó giữ đấy.
Kỳ Mai lúc đó thẫn thờ, người này thật chẳng tin người một chút được sao?
Ngày hôm đó, ông Minh đi họp đối tác tại một quán bar, khi uống đến say mèm ông được một cô gái đưa vào phòng để nghỉ ai dè lúc đó quá say ông đã lầm một bước:
- Diệu Lam, bà xã yêu, lại đây anh yêu em tý nào. Ông kéo cô gái vào lòng và cúi xuống hôn bả vai cô.
- anh Triệu anh lầm…. Á. Cô gái kêu lên thì liền bị ông đề xuống.
- anh Triệu đừng mà, dừng lại đi anh dừng lại đi, ĐỪNG MÀ. Cô kêu gào trong nước mắt.
Sáng hôm sau:
- hức, hức ba mẹ ơi con phải làm sao đây, hức. cô tỉnh dậy mặc lại quần áo rồi ngồi thụp xuống khóc nức nở.
- ưm. Ông Minh tỉnh lại mới giật mình khi nhìn cô gái đó: tôi, tôi, tối qua tôi say quá, xin lỗi cô, đây là địa chỉ nếu cần gì thì…..
- say quá, anh tưởng làm vậy thì tôi tha cho anh sao, tôi hận anh. Cô hét lên định đi thì lại quay lại giựt địa chỉ trong tay ông rồi chạy đi bỏ lại ông Minh xót xa, hối hận cùng mặc cảm tội lỗi.
2 tháng sau:
- tôi có thai 2 tháng rồi. cô gái đến nhà ông, ông Minh vừa mở cửa thì cô đã đưa giấy xét nghiệm cho ông.
- có gì xác định đó là con tôi. Ông Minh nghi hoặc.
- anh nghĩ tôi là loại người gì? Nói rồi cô ta đẩy ông Minh ra bước vào nhà, bà Lam đã biết chuyện ngay sau hôm đó nên mời cô ngồi rồi nói:
- tôi và Hoàng Minh sẽ chịu trách nhiệm. bà Lam nói rồi đưa cho cô gái một phong bì đựng đầy tiền: số tiền này cô cầm để nuôi nó đến khi nó sinh ra thì quay lại đây tôi sẽ trợ cấp thêm.
- tôi không cần, tôi chỉ đến đây để cho chồng cô biết ông ta có thêm một người con thôi. Nói rồi cô bước đi và đến 7 năm sau, Kin trở về và nói mẹ đã chết, từ đó Kin được đưa đi du học đến giờ.
Ngồi trong một góc tối Kin nhớ lại lời mẹ nói trước khi mất mà long xót xa:
- Văn à, mẹ bị cha con hại, mẹ hận ông ta, con phải nhớ nhất định phải lật đổ Triệu gia, làm ông ta thảm bại.
- mẹ, con nhất định sẽ làm. Kin nói rồi mẹ anh mỉm cười và nhắm mắt: MẸ, MẸ ĐỪNG ĐI MÀ, MẸ. nói rồi Kin lau nước mắt: nhất định ông phải hối hận.
- mẹ, con đã có cách rồi, nhất định con sẽ cho ông ta hối hận. Kin lau nước mắt sau khi nhớ lại lời mẹ, đôi mắt màu hổ phách chứa đầy hận thù và oán hận.
- a lô, cô có phải Kỳ Mai?
- Đúng, là tôi.
- Tôi muốn gặp cô, 30 phút nữa tại quán cafe Mộng Mơ.
- Ơ, anh là….tút tút tút. Chưa kịp nói xong thì đã bị người kia tắt máy cái phụt.
Quán Mộng Mơ (nghe tên chuối quá à)
Kỳ Mai vừa bước vào thì thấy một cánh tay vẫy cô, cô ả bước đến cạnh rồi hỏi: anh là ai?
- tôi là Kin, em trai Shinni. Kin nói.
- Anh tìm tôi làm gì? ả ta nói.
- Tôi có chuyện muốn bàn với cô. Kin nói rồi hai người nói với nhau điều gì đó rất lâu.
- Tại sao tôi phải nghe anh? anh là em của Shinni, tôi làm sao có thể tin anh được chứ? ả ta nghi hoặc.
- Cô phải tin tôi, tôi cần gia tài Triệu Gia và cần trở thành đại ca của Sudden Death. Kin nói.
- Được, tôi tin anh với một điều kiện đó là anh phải giết chết Hoàng Ngọc Hoài Phương. ả ta gian tà nói, Kỳ Hoa chị ả ta đã vô tình nghe được hết và thâm tâm cảm thấy làm như vậy có phần sai lầm nhưng cô cũng vần im lặng suy nghĩ, phân vân không biết nên cho Kenny biết hay không?
- Ok. Kin nói rồi định bước đi nhưng lại quay người lại cảnh cáo Kỳ Mai: tôi nói cho cô biết, cô mà mềm lòng thì tính mạng khó giữ đấy.
Kỳ Mai lúc đó thẫn thờ, người này thật chẳng tin người một chút được sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook