Thầy Giáo Nông Thôn ( H )
-
Chapter 3: Nữ giáo viên mới tới
"Còn rất nam nhân" Hương Lan ra vẻ trấn tĩnh, chân lại có chút mềm nhũn, cầm khăn mặt, thấm chút nước.
Món đồ chơi hung thần ác sát kia, so với của chồng mình thì lớn hơn một chút! Thực sự không biết sẽ có hương vị như thế nào. Bình thường thật đúng là nhìn không ra hắn có tiền vốn như vậy a.
Kỳ thật Mã Lương cũng tự cảm thấy kỳ quái, thứ này của hắn hình như lớn hơn không ít, chẳng lẽ là tác dụng của rượu.
Hương Lan cẩn thận lau thân thể cho hắn.
"Hương Lan tỷ, cảm ơn tỷ" - Mã Lương chân thành nói.
"Tạ ơn cái gì, đều là hàng xóm láng giềng, có chuyện gì cũng nên chiếu cố lẫn nhau một chút. "Hương Lan vẫn không dám đụng vào thứ đó.
"Được rồi, cậu thay quần áo là được rồi" nàng càng lau lòng lại càng hoảng hốt, nên chỉ lau qua loa rồi tìm cho hắn một bộ quần áo sạch sẽ.
Chờ hắn thay đồ xong, Hương Lan liền rời đi, đứa nhỏ còn nằm trên giường, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Đúng rồi, đừng nói chuyện này với Vương đại ca. "Hương Lan đi vài bước, quay đầu lại dặn dò, lau người cho đám nam nhân này, rất dễ dàng bị người ta đồn đãi chuyện không hay.
Rất nhanh Mã Lương phát hiện chân mình đã có thể cử động, tiểu huynh đệ rốt cục cũng an tĩnh lại. Sau đó hắn đột nhiên nhớ tới mình còn có tiết học, liền nóng lòng chạy về phía trường học.
Trường tiểu học thôn Đào Thủy cách nhà hắn không xa, đi vài phút đã tới, chỉ có vài căn phòng học rách nát, đều là nhà cũ trước kia, tổng cộng có sáu lớp, từ lớp một đến lớp sáu, sau đó phải đến xã mới có trung học cơ sở, đi huyện thành mới có trung học.
Sáu lớp cộng lại cũng chỉ có hơn một trăm đứa trẻ, trung bình hai mươi em một lớp. Tính cả Mã Lương, tổng cộng cũng chỉ có sáu giáo viên, trong đó bao gồm cả hiệu trưởng.
Mà bây giờ lại càng bất đắc dĩ hơn, có một giáo viên chịu không nổi cuộc sống ở nông thôn, bỏ ra ngoài làm việc, hiện giờ chỉ có năm người phụ trách.
Mã Lương kẹp sách giáo khoa, đi rất nhanh, trường này ngay cả cổng trường cũng không có, trên sân thể dục dựng một cột cờ, dùng để chào cờ vào thứ hai, bình thường cờ treo trên đó đều được lấy xuống để bảo quản.
"Tiểu Mã, Tiểu Mã" hiệu trưởng vẻ mặt hòa ái dễ gần tươi cười đi tới.
"Hiệu trưởng Trương, có chuyện gì vậy? Mã Lương nhìn đồng hồ, đã đến giờ vào lớp.
"Trước đừng vội, tôi có một việc cần nhờ anh làm" Hiệu trưởng Trương giữ chặt hắn.
"Trường chúng ta, sau khi Hứa lão sư rời đi, ta liền cùng xã báo cáo một cái, ngươi đoán xem như thế nào? "
"Thế nào rồi? Hiệu trưởng, ông đừng thừa nước đục thả câu nữa, tôi vội lên lớp lắm", Mã Lương hỏi.
"Xã đem chuyện này báo cho huyện",
"Huyện thông qua nghiên cứu đã đưa ra quyết định, chuẩn bị cho chúng ta một ít trợ giúp, đầu tiên là mua cho chúng ta hơn một trăm bộ sách, quan trọng nhất anh đoán là cái gì? "
Trương hiệu trưởng này cái gì cũng tốt, chính là có chút dông dài.
"Cái gì?"
“Gửi cho chúng ta tài nguyên cần thiết nhất, một giáo viên! Anh ngẫm lại xem, giáo viên từ huyện điều tới, đã tiếp xúc với thế giới, khẳng định sẽ thứ dạy ra sẽ không giống bình thường. "
“Hôm qua gọi điện thoại báo hôm nay sẽ tới, tôi vốn gọi nhị cẩu tử trong xã dùng xe ba bánh của hắn đón người về, kết quả hôm nay xe của hắn hỏng rồi, cho nên anh phải giúp tôi một việc, đi đón giáo viên này về"
“Thì ra là chuyện này.”
"Lớp học buổi chiều của anh, tôi sẽ thay thế, anh chỉ cần đi đón người”
"Hiệu trưởng Trương, một chuyến vừa đi vừa về này xong, phỏng chừng trời đã tối.”
30 cây số này, cũng không phải dễ đi như vậy.
"Tôi giúp anh mượn một chiếc xe máy, anh lái xe đi sẽ rất nhanh, trên đường chú ý an toàn là được." Hiệu trưởng Trương chỉ chỉ một chiếc xe máy rách nát đặt cách đó không xa.
Mã Lương kỳ thật rất thích xe máy, đáng tiếc vẫn không có tiền mua, trước kia khi học trung học, đã đi xe máy mấy lần. Thấy có xe, trong lòng có chút ngứa ngáy, không nghĩ nhiều, liền đáp ứng.
"Đúng rồi, giáo viên kia tên là Tô Vũ Dao"
“ Là một nữ nhân? "Nghe cái tên này, có vẻ là người rất đẹp.
"Đúng đúng đúng, là một nữ giáo viên, anh mau đi đón, đừng để người chờ lâu, tôi lập tức giúp anh đứng lớp." Hiệu trưởng Trương thấy đã trễ vài phút, liền cầm lấy sách của Mã Lương, vội vàng chạy đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook