Thầy Giáo Nông Thôn ( H )
-
Chapter 12: Lên lớp
Ăn sáng xong, phải lên lớp, thôn này rất rộng, cho nên bọn nhỏ đều là từ bốn phương tám hướng đi qua đường núi để đến trường, trong trường có một căn phòng lớn hơi rách nát, được dùng làm văn phòng.
Có sáu cái bàn làm việc rất cũ, Mã Lương vừa dẫn Tô Vũ Dao đi vào, mấy giáo viên khác liền đến vây quanh.
"Cô Tô, cô đến rồi, đến đây, đây là bàn làm việc của cô" Hiệu trưởng Trương nhiệt tình chào đón giới thiệu.
Mã Lương vừa nhìn, thì ra là hiệu trưởng đem bàn làm việc của mình nhường ra.
Ngoại trừ Mã Lương, Trương hiệu trưởng, Tô Vũ Dao ra, còn có ba giáo viên, hai nam, một nữ.
Một người đeo kính dày, tên là Tần Sơn, không có việc gì luôn thích hút thuốc lá.
Người còn lại là Tiếu Nhị Bảo, bình thường miệng lưỡi trơn trượt, điều kiện trong nhà ở trong thôn cũng không tệ, mới sửa được mấy gian nhà ngói lớn, nghe nói còn học đại học một năm, không biết vì nguyên nhân gì mà lại trở về thôn.
Hắn ăn mặc cũng giống người trong thành phố, có một chiếc xe máy mới cứng, được xem là nhân vật thời trang trong thôn, gặp nữ nhân liền luôn thích làm quen, đùa giỡn một phen, cho nên vừa nhìn thấy Tô Vũ Dao, ánh mắt hắn liền thẳng tắp.
Còn có một nữ giáo viên tên là Thư Lệ Lệ, bộ dạng cũng không tệ lắm, chính là rất thích trang điểm.
- Cô giáo Tô, cô chủ yếu phụ trách lớp 5, giới thiệu cho cô một chút, đây là Tiếu Nhị Bảo, Tiếu giáo viên, hiện tại phụ trách lớp 1, đây là Thư Lệ Lệ, phụ trách lớp 2, đây là Tần Sơn, phụ trách lớp 3, tôi họ Trương, tên là Trương Hành, phụ trách lớp 4, cô thay thế vị giáo viên kia đi, phụ trách lớp 5, thầy giáo Mã thì phụ trách lớp 6. Chúng tôi ở đây điều kiện nghèo khó, vì vậy bọn trẻ cũng không được học nhiều môn, chủ yếu là ngữ văn, toán học, còn có thể thao, âm nhạc, hội họa… . "
Chương trình giảng dạy của chúng tôi đều do giáo viên ở đây tự quyết định, bình thường buổi sáng là hai môn học chính, buổi chiều chính là lớp phụ, nơi này là tư liệu dạy học của giáo viên trước kia, có có thể xem qua"
Hiệu trưởng Trương đã sớm chuẩn bị xong. Tô Vũ Dao ngược lại không có ý kiến gì, ngồi xuống liền cầm tư liệu lên xem.
Bất quá Tiếu Nhị Bảo liền muốn tới bắt chuyện, nằm sấp trên bàn, vẻ mặt ngầm cười.
"Đúng rồi, Tiểu Mã, nghe nói trong nhà Ninh Mộng Mộng xảy ra chuyện gì, cậu tốt nhất là nên đến xem một chút." Hiệu trưởng Trương nhỏ giọng nói.
"Nhà con bé xảy ra chuyện gì vậy?" Mã Lương lo lắng.
"Cụ thể không rõ ràng lắm, đứa nhỏ kia rất tốt, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì, tiết học đầu tiên của cậu, tôi sẽ giúp cậu đứng lớp." Hiệu trưởng Trương vỗ vỗ bả vai Mã Lương.
Hắn rất thích Mã Lương, người này an phận, rất thành thật, lại có trách nhiệm.
"Vậy tôi sẽ đi ngay" Mã Lương liền cưỡi lên chiếc xe đạp đã có 28 năm tuổi đời của hiệu trưởng Trương.
Còn chưa đến nhà Ninh Mộng Mộng, đã có mấy người đi tới đi lui trước nhà nàng. Những người này Mã Lương cũng nhận ra, đều là một ít vô lại trong thôn, bình thường thích đánh chủ ý xấu lên nhà khác, hơn nữa người tên là Lai Bì Cẩu kia, cùng Tiếu Nhị Bảo chơi không tệ, hình như là có quan hệ thân thích gì đó.
Sau khi trận ẩu đả ngày hôm qua, Mã Lương cũng không sợ những người này nữa.
Mã Lương tới, mấy người kia cũng không lên tiếng, căn bản cũng không để giáo viên như hắn ở trong lòng.
Vào nhà chính, không thấy Ninh Mộng Mộng, đến trong phòng mới phát hiện Ninh Mộng Mộng cuộn ở trên giường, hai mắt đẫm lệ.
"Ninh Mộng Mộng" Mã Lương nhìn mà trong lòng đau xót.
"Thầy giáo Mã" Ninh Mộng Mộng giống như nhìn thấy cứu tinh, đứng lên ôm lấy hắn, khóc lớn.
"Đừng khóc, đừng khóc, nói với thầy xem nào, chuyện gì xảy ra vậy?" Mã Lương vỗ lưng nàng.
"Ô ô ô" khóc một hồi lâu, Ninh Mộng Mộng mới đem sự tình nói rõ ràng. Thì ra mấy người Lai Bì Cẩu đến nhà Ninh Mộng Mộng chiều hôm qua, nói gà nhà cô đã phá hủy cây trồng, là giống nhập khẩu từ nước ngoài gì đó, rất đắt, phải bồi thường cho bọn họ.
Lai Bì Cẩu cả ngày du thử du thực, căn bản là không có hoa màu chó má gì, thuần túy là đến kiếm chuyện đòi tiền.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook