Sở Hồng Vũ bị Sở Du Nhiên trêu chọc, bên cạnh còn có một thê nô cảm thấy quả cầu lông của chính mình làm cái gì cũng được. Hơn nữa hai người đối với chuyện như vậy, thực sự là đặc biệt nóng lòng.

Sở Du Nhiên cũng tích góp tâm tư, cha giả ngu con liền giả ngu, con là con ruột của cha, cha không tiếp thu con, con không bắt buộc cha, nhưng là cha đã nghe được tin tức còn là không nhận thức con, rất tốt, kìm nén đi! Từ bên trong nút áo không gian lấy ra cái thảm, Sở Du Nhiên đắp lên cho chính mình, nằm nhoài trên đùi Wells liền muốn ngủ. Vị trí này vừa vặn, thoải mái lại có cảm giác an toàn, cho dù ngủ không được, nhắm mắt dưỡng thần cũng là tốt đẹp.

Sở Hồng Vũ cảm thấy chính mình đau mắt, mắt thấy sắp tới ba nhãi con sẽ bị chuyển tiến vào hòm ấp, vạn nhất thật sự có Phượng tộc... Sở hiệu trưởng lại bắt đầu xoắn xuýt, rốt cuộc muốn hay không muốn hiện tại liền thừa nhận đây? Nếu như bây giờ thừa nhận con trai quá kích động đối với ba đứa nhỏ trong bụng không tốt làm sao bây giờ?

Sở Du Nhiên cứ như vậy tại bên trong cha đẻ của chính mình xoắn xuýt nghỉ ngơi một hồi, tính toán bọn nhỏ cũng nên tỉnh rồi, cậu cũng phải trở về lớp học. Ân, thuận tiện nhờ cháu trai của thầy Hal giáo dục lại ba đứa nhỏ.

Cháu trai của thầy Hal năm nay học lớp ba, bé sớm đã biến thành hình người, hơn nữa động thủ cũng có chừng mực, biết đến chính là hù dọa mấy tiểu đệ đệ. Tiểu tử cháu trai thầy Hal, nói cách khác, bé là một con thỏ! Ba con mãnh thú bị một con thỏ đánh một trận, hình ảnh không thể tốt đẹp hơn, thầy Hal vẫn luôn ngồi xổm ở sau cửa che mặt không dám nhìn, cháu trai đánh hoàng tử, sau đó còn có thể khoái trá chơi đùa? Ba đứa nhỏ kia sẽ không thù dai sao?

Ngược lại Sở Du Nhiên không biết bọn nhỏ có thù dai không, nói chung sau này chừng mấy ngày, Sở Du Nhiên đều nhìn thấy trên cây ngồi xổm một đứa, chân tường ngồi xổm một đứa, hai tiểu chỉ đều đang biểu diễn chính mình hậm hực, vương chi miệt thị vân vân, thật giống như hết thảy đều bị Vic ăn. Còn Caly, tên tiểu tử này vẫn là đứa bé dương quan ấm áp, cười đặc biệt rộng rãi, thật giống bị một con thỏ đánh đối với bé mà nói không có ảnh hưởng gì.

Cường giả, từ nhỏ đã có lòng cầu tiến, Sở Du Nhiên nhìn ra, dùng tư chất Caly, tiểu tử cũng là tâm cao khí ngạo, nhìn sói trắng con ngậm xương cốt chạy tới chạy lui, Sở Du Nhiên cười đối với nó ngoắc ngoắc tay, “Caly, đến thầy giáo nơi này.”

Tiểu Caly ngậm xương cốt vèo vèo chạy tới, trên người lông trắng bị dương quang chiếu sáng, trắng noãn như tuyết, bóng loáng không dính nước. Trên đầu một đống chíp bông, theo động tác chạy nhẹ nhàng vung lên một cái hình cung đẹp mắt, suất khí chói mắt. Tiểu tử chạy tới giơ đầu lên, đem xương cốt thu vào vòng không gian đeo trên cổ, cười hì hì nói: “Thầy giáo, thầy có phải là nhớ con?”

Sở Du Nhiên cười gật đầu, vừa định ngồi xổm xuống xem tiểu tử, liền thấy Caly vội vàng đem ghế bên cạnh kéo qua, dùng móng vuốt đẩy qua, “Ngồi nơi này.”

Nhìn cái hành động ấm áp này của sói trắng con, Sở Du Nhiên tâm đều sắp hóa, ôm lấy cái cổ Caly cọ mấy lần, từ bên trong nút áo không gian lấy ra cái lược chuyên dụng cho Caly, tiểu Caly ngoan ngoãn đem đầu đặt ở trên đùi Sở Du Nhiên, chờ chải lông.”Caly, con tại sao mỗi ngày đều vui vẻ như vậy?” Sở Du Nhiên thật tò mò, tâm thái này của tiểu tử, thực sự rất tốt, Dillow đã trưởng thành rất sớm, không nghĩ tới tiểu Caly dĩ nhiên so với Dillow còn kháng đả kích hơn.

Caly ngửi một cái bụng của Sở Du Nhiên, rất muốn sớm nhớ kỹ giống cái trong bụng thầy giáo là mùi vị gì, toàn bộ thủ đô đế quốc biết đến, trong bụng thầy giáo có một giống cái đặc biệt trân quý, nhưng đáng tiếc, sói trắng nhỏ ngoại trừ mùi vị của thầy giáo, cái gì cũng không ngửi thấy được. Caly cũng không nhụt chí, nhắm mắt lại hưởng thụ nhạc mẫu tương lai (tự phong) chải lông, lười biếng nói: “Mẫu phụ nói, không có con đường nào không đi được,nhất định sẽ có biện pháp để đi qua.”

Nhắc tới mẫu phụ Caly, Sở Du Nhiên vẫn là rất quen thuộc, người này cho cậu ấn tượng chính là lẫm lẫm liệt liệt, không có tâm cơ gì, nói thẳng ruột, hoạt bát hiếu động còn thú vị, chuyện thích làm nhất chính là kể chuyện cười cho con trai, tiểu Caly luôn bị giật mình mỗi khi mẫu phụ cười lên.

Đặc biệt đặc biệt bất lương!

“Mẫu phụ Caly thật tốt, Caly của chúng ta thật sự quá hạnh phúc.” Có thể đem Caly giáo dục tốt như vậy, vị mẫu phụ này cũng là người rất tuyệt vời.

Khí trời dần dần ấm lên, bọn nhỏ đã bắt đầu rụng lông, Caly cũng không ngoại lệ, Sở Du Nhiên nói xong, đem cái lược chải lông cất vào trong một cái túi, đưa cho Caly, bởi vì mẫu phụ Caly nói, lông bị rụng tận lực giữ lại, sau này làm cho Caly cái đệm, tặng cho con dâu ấm cái mông.

Thẳng thắn giảng ý tứ chính là đem con trai đặt ở dưới cái mông của vợ nó, nghe đâu như vậy Caly sau khi lớn lên sẽ thương vợ mình. Thuyết pháp này nghe nói là tập tính lang tộc, Sở Du Nhiên cũng là không thể hiểu được.

Caly thành thói quen thu cẩn thận, cái rắm vui vẻ chạy đi chơi đùa.

Tại chân tường ngồi xổm Archer cùng Dillow ngồi xổm ở trên cây liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều bất mãn đứng lên, xem ánh mắt Caly đặc biệt bất mãn: Tiểu chó săn đã nung nấu tâm cơ rồi!

Dillow từ trên cây nhảy xuống, đã sớm xem Caly không vừa mắt, con sói này ghi nhớ đệ đệ của bé, nhất định không có chuyện gì liền muốn khét cậu ta! Dillow cùng Caly đảo mắt liền đánh nhau, một đen một trắng tốc độ cực nhanh, móng vuốt nhỏ chạm vào nhau, cũng đều dùng địa hình ẩn giấu thân thể, Archer vốn là muốn đánh Caly, bất quá nhìn thấy Dillow cũng muốn đánh, nhất thời do dự không quyết định, nhưng rồi cũng không nghĩ nhiều, xông lên bất kể là ai, đánh là được rồi.

Ba đứa nhỏ lao vào đánh nhau, tập thể đầy huyết phục sinh!

Jimmy nhìn bọn họ lại như xem ba đứa thần kinh!

Miller cầm cái bánh nhìn ba đứa nhỏ đánh nhau, dùng móng vuốt trên sách vở lôi ra rất nhiều đồ vật hình thù kỳ quái, ngoại trừ chính nó, người khác xem không hiểu.

Còn lại hai đứa nhỏ, thỉnh thoảng cũng hoạt động một chút.

Ngược lại cũng không biết Caly về nhà cùng mẫu phụ bé nói cái gì, mấy ngày kế tiếp Sở Du Nhiên nhận được tin tức mẫu phụ Caly, cùng loại người thẳng thắn này giao thiệp, Sở Du Nhiên vẫn là rất tình nguyện, dù sao phụ thân Caly vẫn là bạn thân Wells.Mắt thấy thiệt thòi nhìn thời gian tiểu tể bị lấy ra tiến vào hòm ấp, Sở Du Nhiên lười biếng nằm ở trên giường, cùng mẫu phụ Caly —— Sevilla tán gẫu, trò chuyện đều là vấn đề của trẻ con. Sevilla là đại mỹ nhân, xem Caly liền biết, tuyệt đối là gien di truyền mẫu phụ.

Là một người nhan khống, Sevilla phi thường nghiêm túc nói cho Sở Du Nhiên, thời điểm đứa nhỏ ra đời người thứ nhất nhìn thấy nhất định phải là người có giá trị nhan sắc cao nhất, bởi vì tướng mạo đứa nhỏ sẽ theo khí chất người kia, xem Caly nhà chúng ta liền biết, lúc Caly sinh ra nhìn chính là cậu nó, cậu nó lớn lên nhìn rất đẹp!

Wells hết bận ngồi ở bên người Sở Du Nhiên, đem người hướng bên cạnh mình lôi kéo, cúi đầu xem Sở Du Nhiên, sau khi nhìn màn ảnh trước mặt thấy là Sevilla mâu sắc chìm xuống, “Sevilla không có ý tốt.”

Sở Du Nhiên không nói, “Bệ hạ, sau lưng nói xấu người ta không tốt đâu, huống hồ đối phương cũng là bạn thân vợ mình.

Wells xoa bụng Sở Du Nhiên, mang trên mặt ý cười nhàn nhạt, thử thăm dò phát ra tinh thần lực, từ từ xoa xoa ba con vật nhỏ đã có ý thức. Wells mỗi ngày đều dùng phương thức này cùng bọn nhỏ câu thông tình cảm, không chỉ là hắn, ngay cả Dillow không có chuyện gì đều chạy tới dùng tinh thần lực cùng bọn đệ đệ chào hỏi, loại huyết thống liên kết tinh thần lực này, nghe đâu đối với bọn nhỏ hữu ích.

Sở Du Nhiên nằm ngang nhận thức xoa, tiếp tục cùng Sevilla tán gẫu, điều này làm cho Wells sắc mặt có chút không tốt, hoàng đế bệ hạ liếc mắt liền thấy bộ mặt thật của, Sevilla, giống cái ngu xuẩn này, đã vậy còn quá sớm ghi nhớ con trai nghiêng nước nghiêng thành, tao nhã xuất trần, ôn nhu khả ái của hắn! Nếu như ngày nào đó thu thập đế quốc Cripps, hắn nhất định đem đầu bạn thân sói ngu xuẩn chặt trước tiên.

Chính tại thời điểm quốc vương bệ hạ đối với bạn thân ngay cả giống cái của mình đều không quản được mà bất mãn, một tinh thần lực nhỏ yếu, lại giống như một cái lông chim nho nhỏ, khẽ vuốt qua tinh thần lực của hắn, khí lực đặc biệt nhỏ, nhỏ đến cơ hồ không đáng kể, cho dù như vậy, vẫn là bị Wells nhận ra được.

Nhìn thấy bộ dạng Sở Du Nhiên như trước không cảm giác chút nào, Wells cả người đều ngây ngẩn, con trai đang đối với hắn làm nũng? Lén lút cõng lấy mẫu phụ đối với hắn làm nũng?

Sở Du Nhiên đâm đâm người bên cạnh cứng ngắc, “Anh làm sao vậy?”

“Không có chuyện gì.” Âm thầm đem chuyện này xem là bí mật nhỏ giữa hai cha con, Wells trên mặt liền khôi phục vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt chuyên chú nhìn bụng Sở Du Nhiên, động tác trên tay bất biến, dùng tinh thần lực chốc chốc đi đâm luồng tinh thần lực kia.

Một cái tân sinh cơ thể sống khiến Wells lần đầu làm cha sinh ra hứng thú nồng hậu, trực tiếp nhận định tiểu bảo bối yêu nũng nịu như thế nhất định là giống cái kia, bởi vì giống như mẫu phụ hắn nói, hồi ông ấy còn trong bụng ông ấy cũng rất hay làm thế.

Sở Du Nhiên nhìn Wells cái vẻ mặt nghiêm túc này, im lặng yên lặng quay đầu tiếp tục cùng Sevilla tán gẫu, hai ngày nay tinh thần lực của bọn nhỏ trở nên mạnh mẽ, ngay cả Wells cũng cảm thấy. Cái người muộn tao này, dĩ nhiên trang làm như không có thứ gì phát sinh, hai cha con ở bên trong bụng của cậu chơi đùa du hí, cậu làm sao có khả năng không biết?

Nhưng mà sáng ngày thứ hai, sau khi Wells tỉnh ngủ đầu tiên là ôm Sở Du Nhiên hôn một cái, sau đó liền sờ sờ bụng Sở Du Nhiên, dùng tinh thần lực liền đâm đâm ba tên tiểu gia hỏa bên trong, sáng sớm cũng phải chào hỏi.

Sở Du Nhiên: “...” Rất muốn viết sách “Con trai nhà ta” có phụ thân thần kinh

Ý niệm này còn không có hạ xuống, Dillow chà xát cọ chạy vào, một bên chạy một bên gọi: “Chào buổi sáng chú! Chào buổi sáng thầy!” Tiểu giọng nói giòn giòn vừa nghe liền sức sống bắn ra bốn phía!

Mặc dù đang nói chuyện, thế nhưng Dillow đôi mắt hoàn toàn không có xem người ở bên cạnh, bé nhìn bụng Sở Du Nhiên, sau khi nhảy lên giường Dillow ở “trên người” bọn đệ đệ cà cà, ngữ điệu hạ thấp xuống, ôn nhu nói: “Bọn đệ đệ, chào buổi sáng ~ “

Sở Du Nhiên: “...” Viết thêm một quyển, cháu trai bệnh thần kinh.

Đến trường học, Sở Du Nhiên nhìn thấy bọn học sinh biểu hiện, còn muốn tiếp tục viết một quyển: Học sinh xuẩn manh.

Chờ cậu muốn đi uống nước, thầy Hal xông lại, “Buông xuống để tôi làm!” Sở Du Nhiên rút ra khóe miệng dời cái ghế đi ra ngoài chải lông cho bọn nhỏ, vừa lúc đi ngang qua bị thầy Claude phát hiện, thầy Claude còn tưởng rằng cậu muốn leo cây, giơ tay một tiếng rống to: “Buông ghế ra để tôi làm.”

Sở Du Nhiên: “...” Đồng sự bệnh thần kinh.

Cuộc sống ngày qua ngày, cho dù bị xem là búp bê sứ đối xử, thân thể Sở Du Nhiên vẫn là xuất hiện dị thường. Tại sau giờ ngọ lúc nghỉ ngơi, Sở Du Nhiên không hề có điềm báo trước, đột nhiên té xỉu...

Hết chương 48.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương