- Này, bỏ em xuống!Yên Nhi bị anh vác lên vai đi về phòng ngủ.- Em tưởng bà dì đến thì anh không làm gì được em nên dám léng phéng với thằng khác sao?- Em không có!Anh đặt cô xuống giường, ép sát, chồng hai tay tra tấn.- Hôm nay em trốn tiết anh còn chưa xử lí.

Đã vậy còn nhận băng vệ sinh của tên đó? Em muốn giải quyết sao?Cô đỏ mặt, nhìn anh ấp úng.- Cậu ấy...!Giúp em mà...- Sao không nhờ anh?Yên Nhi ậm ừ đáp, cô bặm môi.

Nhất Nam nhanh chóng hôn cô, đưa lưỡi vào bên trong nháo nhào đục khoét.- Ưm...Hai đôi môi hòa quyện, lưỡi anh nhanh nhẹn, đẩy vào cuốn lấy lưỡi cô.- Em thật sự rất biết cách làm anh ghen đấy!Anh cởi từng nút cúc áo, dụi đầu vào lồng ngực cô.

Anh hít hà mùi da thịt, cọ cọ vào ngực cô.

Yên Nhi khuôn mặt đỏ tía tai, thở vội.- Anh...Anh ngậm lấy quả anh đào nhỏ, mút mút, đôi lúc cắn nhẹ làm cô ưỡn người.- Anh...!Anh nói sẽ không ăn thịt mà...Anh tiến sát lên tai cô, thì thầm.- Quên nói với em, anh thích ăn tạp.Dứt lời, anh đưa tay nắn bóp bộ ngực kia, tay còn lại muốn ra sau vuốt ve tấm lưng nuột nà.

Anh liếm mút cổ cô, để lại những vết bầm tím khắp cơ thể----------Sáng sớm, ánh nắng mặt trời chiếu rọi qua cửa kính.


Ánh nắng len lỏi chiếu vào mắt anh.

Nhất Nam mở mắt, nhìn xuống Yên Nhi.Cô đang dúi đầu vào lòng anh, ngủ say.

Đôi lông mi dài dài cùng bờ môi nhỏ nhắn.

Tay cô ôm chặt người anh, dụi dụi đầu.

Anh ôm cô, hình như cô đã tỉnh, quay người ra.- Ư...!Chói mắt a...- Ngủ đi, hôm nay là ngày nghỉ.Anh ngồi dậy, kéo chăn che cơ thể cô.

Anh tới, thân thể chỉ mặc một chiếc quần soóc kéo rèm cửa lại để cô ngủ đủ giấc vì đêm qua anh hành hình cô không thương tiếc.


Thấy anh không còn ở giường, cô í ới.- Ưm...!Em muốn ôm anh!Anh lại gần cô, nắm lấy đôi tay rồi cúi xuống hôn nhẹ lên trán.

Anh nhẹ nhàng nói.- Em ngủ đi! Anh làm bữa sáng.Cô để anh đi, lại tiếp tục ngủ.

Anh xuống bếp làm vài món tốt cho người đến tháng.

Cuộc sống vô cùng bình thường, anh là thầy giáo, cô là học sinh, một cuộc hôn nhân giấu kín.Anh làm xong mọi công việc.

Thấy cô đã ngủ đủ thì chạy lên gọi, anh nhẹ nhàng đỡ cô dậy.

Vuốt mái tóc mềm mại.- Vợ, đến giờ dậy rồi,- Em...!Mệt...Anh gói cô trong chăn, bế cô đi xuống phòng.

Bỗng tiếng chuông cửa reo lên, tiếng nói vọng vào.- Nhất Nam, Yên Nhi.

Bố mẹ đến thăm hai đứa! Mau ra mở cửa!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương