“Thầy cần lấy đồ gì? Để em lên lấy cho.” Tiểu Nghiên đứng dậy, gọi với theo.

Dù gì cô cũng là chủ nhà, để Dương Tư Minh đi lấy đồ như vậy có chút không phải phép.

“Được, vậy em giúp tôi lấy đi.

Nó là một cái file tài liệu màu xanh, chắc là Phong Thần để trên bàn thôi.” Anh miêu tả sơ qua cho cô dễ tìm.

Tiểu Nghiên đi vào thư phòng của Bạch Phong Thần, may mà hắn để ngay trên bàn chứ không là cô lại phải cất công đi tìm rồi.

“Năm nay Phong Thần tổ chức sinh nhật sao?”
Dương Tư Minh hỏi vu vơ.

Nếu như mọi năm thì cứ đến ngày sinh nhật của Bạch Phong Thần, hắn sẽ không bao giờ tổ chức, đến cả một cái bánh kem cũng không.

Sinh nhật của hắn chỉ đơn giải là rủ Dương Tư Minh đến một nơi yên tĩnh uống rượu, ngẫm lại sự đời.

Người bình thường, trong ngày sinh nhật của mình sẽ là người vui vẻ, hạnh phúc nhất.

Nhưng Bạch Phong Thần lại ngược lại, hắn chán ghét ngày này, nên thường xem như một ngày bình thường như bao ngày khác mà sống.


“Thầy ấy lúc đầu không chịu tổ chức sinh nhật, em phải năn nỉ mãi mới ậm ừ cho qua…” Tiểu Nghiên đưa tập tài liệu cho Dương Tư Minh.

Trong đầu cô chợt hiện lên một ý tưởng rất táo bạo.

“Thầy Dương, em có chút chuyện muốn nhờ thầy.”
Cô kiễng chân lên nói nhỏ vào tai của Dương Tư Minh.

Lúc đầu anh nghe cũng nhíu mày, nhưng rất nhanh sau đó đã được thay bằng vẻ mặt thích thú.

“Được, cứ như vậy đi.” Tư Minh tặc lưỡi, một kế hoạch tuyệt vời như vậy, chắc chắn anh cũng phải tham gia rồi.

“Vậy tí nữa em sẽ gửi danh sách qua cho thầy, nhờ thầy tìm giúp em nha.” Tiểu Nghiên mỉm cười, cô còn đang lo là ý tưởng điên rồ này của mình sẽ bị thầy Dương từ chối chứ, đúng là nghĩ nhiều rồi.

“Không thành vấn đề!” Dương Tư Minh đưa tay lên làm dấu “Ok” rồi mau chóng rời đi.

Còn đứng buôn nữa thì tên ma đầu kia sẽ băm anh ra thành trăm mảnh mất.

Tiểu Nghiên vui vẻ vừa đi vừa hát, thù chợt nhận ra, trong nhà bây giờ không chỉ có một mình cô nữa.

Những người làm mà Bạch Phong Thần thuê, hôm nay đã đến làm.

Bọn họ nhìn trông rất chuyên nghiệp, lại còn vô cùng thân thiện nữa.

Tự dưng trong nhà xuất hiện một đám người, đến dọn dẹp, nấu ăn cho mình khiến cô nhất thời chưa kịp thích nghi.

Bọn họ lại còn gọi cô với chức danh phu nhân nữa, quả thật nghe không quen một chút nào.

Tiểu Nghiên lấy chiếc điện thoại đăng đặt trên bàn lên, ấn gọi cho Bạch Y Vân.

Bên này Bạch Y Vân đang ngồi uống trà thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại kêu, bà nhàn nhã nhấc máy.

“Tiểu Nghiên, con gái gọi có chuyện gì sao?”
“Dạ, ngày mai là sinh nhật của Phong Thần.


Con muốn tổ chức cho anh ấy một bữa tiệc sinh đúng theo nghĩa đen luôn.

Mẹ có thể giúp con vài việc được không?” Cô đã lên kế hoạch kỹ lưỡng rồi, chỉ là một mình cô làm thì không xuể, cần có thêm người phụ giúp.

“Được chứ, con nói đi, cần giúp việc gì.

Mẹ cũng đang muốn làm một bữa tiệc sinh nhật cho thằng nhóc thối đó.

Dù sao thì từ lúc sinh ra đến giờ Phong Thần chưa bao giờ có một ngày sinh nhật đúng nghĩa.

Vậy nên nhân dịp mọi người có mặt đông đủ, tổ chức cho nó một buổi sinh nhật 31 năm gộp lại một ngày đi.”
Bạch Y Vân hào hứng nói, bà cũng muốn làm việc gì đấy bù đắp cho tuổi thơ của hắn.

Bây giờ còn có cả Tiểu Nghiên phụ giúp bà nữ, chắc chắn năm nay Bạch Phong Thần sẽ có một ngày sinh nhật đáng nhớ.

Tiểu Nghiên vui vẻ, nói cho bà chi tiết về kế hoạch của mình, phân ra những việc cô cần bà phụ giúp.

“Con làm hết mấy việc còn lại có được không? Đừng làm quá sức, con đang mang thai nữa, sức khỏe là trên hết.

Nếu việc gì khó quá thì cứ bảo mẹ.”
Bạch Y Vân dặn dò Tiểu Nghiên, mà cô còn đang trong ba tháng đầu nữa, phải cẩn thận.

Không phải bà chỉ lo cho cháu của mình đâu, bà cũng rất lo cho sức khỏe của cô, sợ cô có mệnh hệ gì bà sẽ áy náy lắm.

“Con không sao đâu, mấy việc lặt vặt này làm không quá sức.


Con tự biết tiết chế mà.”
Tiểu Nghiên trấn an bà.

Trong lòng cô trào dâng lên cảm giác hạnh phúc, hết chồng rồi đến mẹ chồng chăm lo quan tâm cô.

Không biết cô đã phải tu mấy kiếp mới gặp được bọn họ.

“Được, vậy mẹ cúp máy trước.

Con nhớ ăn uống nhiều lên, không biết thằng tiểu tử kia bỏ đói con hay sao mà mẹ thấy dạo này con gầy lắm.” Để tí nữa bà sẽ cho người đi mua đồ bổ đem qua cho cô.

Lại thế nữa rồi, sao ngay cả Bạch Phong Thần và Bạch Y Vân đều thấy cô gầy vậy? Trong khi cô ngày nào cũng lôi cân ra xem, rõ ràng là có tăng cân đều đều mà.

Bên phía Dương Tư Minh sau khi đem tài liệu đến cho Bạch Phong Thần xong thì anh liền bắt tay vào mua những đồ Tiểu Nghiên nhờ, chuẩn bị mọi thứ theo kế hoạch.

Chỉ cần bạn mình được hạnh phúc, hi sinh một ngày nghỉ anh cũng không tiếc.

Nghĩ lại Dương Tư Minh cũng có chút tủi thân, rõ ràng là anh có tình cảm với cô trước, chủ động theo đuổi cô trước, vậy mà vẫn thua hắn..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương