Tống Thanh Thư nhận ra đối phương hình dạng, trong lúc nhất thời biểu lộ cực kỳ cổ quái, xem ra chính mình cùng Tiểu Long Nữ thật đúng là có duyên phận, tình huống như thế này mà vẫn có thể gặp được. Một đoạn thời gian không thấy, tiểu di tử mà hắn vô tình tiện nghi được vẫn là thanh lệ thoát tục, Hồ phu nhân Băng Tuyết Nhi là đại sư tỷ, Tiểu Long Nữ về mặt nào đó thì đúng là tiểu di tử của hắn, chẳng qua hiện nay đang mang lấy hình dạng của Đường Quát Biện một bộ râu quai nón, nên người ta khó có thể nhận ra hắn trong lòng có quỷ.

Âu Dương Phong kinh ngạc nhìn qua cô nương này, lão cũng nhận ra thân phận Tiểu Long Nữ, ban đầu ở trong tửu điếm, lão mắt thấy Tiểu Long Nữ đuổi gϊếŧ Doãn Chí Bình cùng Triệu Chí Kính, cùng lúc đại triển thần uy đem đám tông sư cấp cao thủ của Mông Cổ t đánh cho đầy trời bụi đất, đối với kiếm pháp của nàng thì trí nhớ của lão càng sâu.

Vừa nghĩ tới nàng còn có một tầng thân phận khác, Âu Dương Phong tâm tình càng là phức tạp, từ lúc khôi phục ý thức ở trên Thần Long đảo, lão gặp lại Dương Quá liền lại nghĩ tới phụ thân hắn là kẻ hại chết Âu Dương Khắc, bởi vậy đối với Dương Quá nghĩa tử này là vừa thương vừa hận, ngay tiếp theo đối với Tiểu Long Nữ cũng là như thế, về một phương diện chứng kiến nàng sắp là nhi tức xinh đẹp của mình thì rất cảm thấy vui mừng, một phương diện khác lại không muốn nhi tử của Dương Khang có được một thê tử hoàn mỹ như vậy người yêu, bởi vậy trong lòng mâu thuẫn không thôi.

Còn Đại Khỉ Ti thì là thật sâu khϊếp sợ, phải biết rằng năm xưa nàng diễm áp trấn quần phương, cho tới nay tuy rằng không còn để ý lắm trong lòng, nhưng mà đối với dung mạo của mình thì cực kỳ tự phụ, đây là nàng lần đầu tiên nhìn thấy đối thủ có thế lực ngang nhau với mình, nhất là đối phương toàn thân trong lúc lơ đãng toát ra một chủng loại tiên khí lạnh lùng, Đại Khỉ Ti thân là nữ nhân mà vẫn con phải động tâm.

Doãn Chí Bình ngực thì là như trúng phải trọng chùy, ngây ngốc mà nhìn qua nàng, hắn giờ đã phân không rõ phương hướng, Tống Thanh Thư phát hiện Doãn Chí Bình dị trạng, âm thầm lắc đầu, Doãn Chí Bình này cũng là kẻ si tình, chỉ tiếc làkhông có chính mệnh, thì làm sao có được kết cục cái gì tốt đẹp.

-Nếu như Long cô nương đã mở miệng, thì tên đạo sĩ này liền giao cho cô nương xử lý đây…

Tống Thanh Thư buông lỏng bàn tay chế trụ Doãn Chí Bình ra, hắn cũng không có phong bế huyệt đạo đối phương, Doãn Chí Bình giờ có phản kích cũng tốt, hoặc cam nguyện nhận lấy cái chết thì cũng được, bây giờ đó là chuyện của hắn chứ không phải chuyện của mình.

Tiểu Long Nữ kinh ngạc nhìn hắn liếc:

-Ngươi nhận thức ta sao?

Đôi mi thanh tú của nàng cau lại, dường như đang tự hỏi mình đã từng gặp gả rậm râu này từ lúc nào?

Tống Thanh Thư cả kinh, nguyên lai vừa rồi trong lúc vô tình lộ ra chân tướng, đang suy nghĩ giải thích như thế nào thì mới hợp lý, thì Tiểu Long Nữ cũng không quản đến hắn, chuyển hướng về phía Doãn Chí Bình:

-Ngươi tự mình kết thúc hãy để ta động thủ?

Tống Thanh Thư cười khổ, còn đang suy nghĩ giải thích như thế nào, nếu như nàng không thèm để ý đến, chỉ sợ lúc này trong thiên hạ, người nàng duy nhất để trong lòng chỉ có Dương Quá? Ài, cũng không biết nàng có từng nhớ kỹ lúc trước cùng giường chung gối, khi mà tỷ phu đang hoan lạc cùng đại sư tỷ thì nàng run rẩy thân mình...

Nghĩ đến lúc ở trong tửu điếm, một bên nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, một bên cùng Hồ phu nhân đang giao hoan cuồng nhiệt, Tống Thanh Thư trong lòng liền lại rung động…

Doãn Chí Bình ngơ ngác nhìn qua Tiểu Long Nữ, không nghĩ tới tình nhân trong mộng mà mình luôn nhớ tới, vừa nhìn thấy hắn, câu nói đầu tiên rõ ràng vô tình như vậy, Doãn Chí Bình trong lòng đau như cắt, trong lúc nhất nói không ra lời.

Thấy hắn không đáp lời, Tiểu Long Nữ đôi mi nhăn lại:

-Ngươi đã không muốn tự kết liễu, vậy thì ta động thủ đây.

Nói xong liền hướng hắn đi tới.

Giáo chúng Trùng Dương cung nhìn nhau, bọn họ không biết tân nhiệm chưởng giáo cùng Tiểu Long Nữ có cái gì ân oán, vì sao vừa thấy mặt đối phương thì không gϊếŧ hắn là không thể.

Thế nhưng lúc nhìn thấy Tiểu Long Nữ đi tới thì Doãn Chí Bình rõ ràng không có chút nào phản ứng, hai tên đạo sĩ, vì bảo hộ tân nhiệm chưởng giáo, vội vàng xông về phía trước, dùng tay cản lại Tiểu Long Nữ.

Hai người bàn tay chưa chạm đến vạt tay áo của Tiểu Long Nữ, trước mắt hàn quang liền chớp động, hai tên đạo sĩ chỉ cảm thấy cổ tay đau nhức, vội vàng hướng về phía sau nhảy ra, thì ra bên hông hai thanh trường kiếm đã bị Tiểu Long Nữ xuất thủ rút ra, trong chớp mắt, trên cổ tay hai người đã bị trúng kiếm, máu tươi đầm đìa chảy ra.

Tiểu Long Nữ xuất thủ cực nhanh, người bên ngoài chưa nhìn thấy nàng như thế nào đoạt kiếm ra chiêu, thì hai tên đạo sĩ đã bị thương lui ra, mọi người đều là ngạc nhiên ngẩn ngơ.

Tống Thanh Thư, Âu Dương Phong, Cừu Thiên Nhẫn ba người thì bình thản, dù sao bọn họ lúc trước tại trong tửu điếm đã nhìn thấy qua Tiểu Long Nữ xuất thủ, Đại Khỉ Ti cùng Bồ Sát Thu Thảo thì làgiật mình khϊếp.

Bồ Sát Thu Thảo hôm nay liên tiếp đụng phải hai nữ nhân so với mình thì mỹ mạo hơn gấp nhiều lần, võ công lại hơn mình rât xa, có thể nói là vô cùng bị đả kích;..

Đại Khỉ Ti thì càng kiêng kị, nàng thân là người đứng đầu Tứ Đại Pháp Vương của Minh giáo, trên giang hồ cũng là một cao thủ đứng đầu, thế nhưng là vừa rồi rõ ràng hoàn toàn không thấy rõ Tiểu Long Nữ xuất thủ, nếu một kiếm kia là đâm về phía mình, không biết là mình có rơi vào kết cục giống như hai tên đạo sĩ kia không đây?

Bất quá kinh hãi nhất là giáo chúng đạo sĩ Toàn Chân, lúc trước Tiểu Long Nữ vì Tôn bà bà cùng với Dương Quá, từng đại náo Trùng Dương cung, ở đây cũng có người đã từng nhìn thấy nàng xuất thủ, bất quá lúc đó võ công của nàng mặc dù đã cao, nhưng không có xuất thần nhập hóa bằng cấp độ như bây giờ.

Một đạo sĩ béo quát:

-Mọi người cùng lên! Chúng ta người đông thế mạnh, sợ gì tiểu yêu nữ này chứ ?

Vương Chí Bằng đại đệ tử đời thứ ba nghe được lông mày nhăn lại, dù sao Trùng Dương cung là danh môn chính phái, nếu lấy nhiều đánh ít, đối phương còn là một cô nương nhìn qua nhu nhược, lời truyền đi ra ngoài thì còn cái thể thống gì. Bất quá bọn hắn cũng rõ ràng, trong tràng không có người nào đơn đả độc đấu có thể thắng được qua đối phương, bởi vậy cho dù trong lòng do dự, nhưng cũng không có mở miệng ngăn cản.

Tên đạo sĩ béo nghĩ đến Tiểu Long Nữ võ công dù có cường thịnh, bất quá cũng chỉ là một nữ nhân tuổi còn trẻ, mọi người đồng loạt tiến công, thì vẫn có thể thủ thắng, hắn đi đầu rất kiếm hướng Tiểu Long Nữ đâm tới, chỉ thấy mũi kiếm Tiểu Long Nữ rung rung, cổ tay trái, cổ tay phải, chân trái, đùi phải tất cả trên người của hăn đều đã trúng kiếm, tên đạo sĩ béo hét lớn một tiếng, ngã xuống đất không dậy nổi, bốn kiếm đâm trung này còn tốc độ nhanh hơn, ngay cả Âu Dương Phong đều có chút biến sắc, đối phương ra tay tựa hồ so sánh với lần tại trong tửu điếm còn nhanh hơn trên ba phần.

Thời điểm này các đạo sĩ còn lại cũng vọt tới, chỉ thấy màu trắng bồng bềnh lóng lánh, song kiếm trên tay của Tiểu Long Nữ giống như hai con rắn bạc vùng vẫy khắp nơi tại trong đại điện, “ coong..coong..” “á..” , " ớ ", "không được rồi.. " những thanh âm này vang lên khắp nơi, trong khoảng khắc, người của Toàn Chân giáo, trường kiếm trong tay rơi vung vãi đầy đất, mỗi người trên cổ tay đều trúng kiếm.

Thần kỳ nhất ở chỗ nàng chỉ sử dụng đồng dạng một chiêu " Hạo Oản Ngọc Trạc ", chúng đạo sĩ chỉ thấy kiếm quang theo trước mắt lướt qua, cổ tay liền cảm thấy kịch liệt đau nhức, tuyệt không có cơ hội chống đỡ.

Nếu như nàng một kiếm này không phải là đâm trúng cổ tay mà là chỉ hướng chỗ hiểm ngực bụng, đám đạo sĩ sớm đã từng người phơi thây ngay tại chỗ, đám đạo sĩ bị thương đồng loạt hoảng hốt né tránh ra, lúc này bên kia Cừu Thiên Nhẫn đang giao chiến cùng đám tam đại đệ tử Toàn Chân giáo cũng không hẹn mà cùng ngừng tay, nhìn qua phía Tiểu Long Nữ…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương