Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove]
C80: Bánh Sandwich Số 13

“ Cậu hỏi gì vậy? Không còn gì để hỏi ngoài chuyện đó nữa sao?”- Lop lảng sang chuyện khác.

“Hừ, thật giỏi kiếm cớ để trốn.”- Giọng trêu ghẹo của Kit rất nhỏ nhưng Lop vẫn có thể nghe thấy. Sau đó Lop, Kit và Ruth nói về những người có ý định bắt Kim, nhưng tất cả đã được Day giải quyết nhanh gọn. Và họ đã nói chuyện mặc thời gian trôi qua, cho đến khi trời đã khuya.

“Muộn rồi, cậu nên đi ngủ đi.”- Giọng của Ruth vang lên.

“Tôi vẫn chưa buồn ngủ.”- Lop trả lời, nhưng giọng điệu nhè nhẹ của Lop cho hai người ở đầu dây bên kia biết Lop rõ ràng đang buồn ngủ.

“Cậu đang ngồi đâu trong nhà.”-Giọng của Ruth hỏi.

Lop trả lời, mắt cũng bắt đầu híp lại:

“Trước TV.”

“Tắt TV và vào phòng ngủ đi.”

“Tôi vẫn chưa buồn ngủ mà.”- Lop trả lời. Dù mắt sắp nhắm chặt lại nhưng Lop vẫn nghe thấy và đáp lại Kit.

“Lop, đừng bắt tôi phải ra tay tàn nhẫn với cậu.”- Kit thấp giọng đe doạ.

“Đừng mắng cậu ấy.”- Giọng Ruth bên cạnh vang lên, Kit chỉ phát ra tiếng hừ khẽ trong cổ họng.

“Sao cậu không về phòng ngủ, Lop?”-Ruth hỏi nhưng Lop vẫn im lặng, không lên tiếng trả lời.

“Lop, cậu ngủ gật sao?”-Ruth gọi Lop lại.

“ Không phải...”- Lop khẽ đáp.

“Sao cậu không về phòng của cậu?” -Ruth bình tĩnh hỏi.

“Nếu tôi vào phòng, hai người sẽ không cúp máy, đúng không?”-Lop nói. Kit và Ruth đang ngồi trên ghế liền quay lại nhìn nhau.

“Hả, cậu sợ gì à?- Kit bật cười trong cổ họng khi nghe những gì Lop nói.

“Tôi không sợ… Tôi chỉ không quen thôi.”-Lop thờ ơ đáp. Thật sự thì Lop không sợ bất cứ điều gì. Lop luôn cảm thấy an tâm mỗi khi ở nhà có Kit hay Ruth, dù ngủ phòng khác nhau nhưng Lop ý thức được rằng hai người bạn vẫn luôn ở cạnh cậu, nhưng hôm nay Lop phải ngủ một mình. Một mình trong nhà thế này, Lop không quen.

“Vậy cậu tắt TV, rồi đi kiểm tra lại xem đã khóa cửa chưa, xong rồi thì về phòng ngủ. Cậu cứ mở loa ngoài đi, chúng tôi sẽ không cúp máy. Cậu vẫn sẽ nghe được tiếng chúng tôi, như thế được không?”-Ruth nói nhỏ.

“Được rồi.”- Lop mỉm cười đáp. Dù hai người không có ở nhà, nhưng họ vẫn có cách để giúp Lop yên tâm. Lop tắt tivi và đi kiểm tra quanh nhà trước khi vào phòng ngủ.

“Cậu vào phòng chưa?”-Giọng Kit hỏi.

“Ừm, tôi buồn ngủ..”-Lop trả lời khi nằm xuống giường. Lop bật loa thoại lên và đặt cạnh gối.

“Đừng đi ngủ trước tôi đó...”-Lop nói một lần nữa.

“Được rồi, chúng tôi sẽ không ngủ trước. Cậu ngủ đi.”-Ruth trả lời để trấn an Lop. Lop cười nhẹ sau đó bên tai vang lên tiếng của Kit và Ruth đang bàn về công việc, cùng với đó là âm thanh nhỏ của TV còn cả tiếng các vệ sĩ khác đi lại làm mọi ở nơi đó.

.... Lop ngủ thiếp đi.....

++++++++++++

Lop thức dậy vào buổi sáng và thấy Kit và Ruth đã cúp máy. Lop không nghĩ sẽ gọi lại vì biết sáng hôm nay hai người bạn của mình vẫn còn bận. Lop đi tắm, mặc quần áo và đi làm như mọi ngày. Kit đã gửi một tin nhắn vào buổi chiều để nói rằng hai người họ đang về và có thể sẽ về muộn.
......
.........

Ngay khi nghe tin mọi người đã về, Lop vội vã chạy khỏi nhà riêng, đi đến nhà chính để tìm Kit và Ruth.

“Hai người họ đã về chưa?”- Lop vừa đến đã hỏi một vệ sĩ khác về hai người bạn của mình.


Kit và Ruth đứng một góc vừa thấy Lop liền quay lại nhìn nhau mỉm cười. Niềm hạnh phúc của họ chính là khi đi làm việc về nhà liền thấy có người đang đợi- và người đợi họ là Lop.

“Nếu chúng tôi chưa về thì làm sao cậu thấy chúng tôi đứng ở đây được.”- Kit nói nhỏ, muốn trêu chọc Lop.

“Thích ghẹo gan không?”-Lop nhăn nhó nói, nhưng Lop không giận chút nào và sự thật thì Lop không thể nào giận Kit được. Kit cười nhẹ, sau đó Kom đã hỏi Lop một vài chuyện về Baiboon trước khi anh ấy theo Kamol đi làm việc tiếp tục.

Một lát sau Kit, Lop, Ruth về nhà nghỉ ngơi.

“Hai người ăn gì chưa?”-Lop hỏi.

“Chúng tôi đã ăn trước khi rời đảo, nhưng giờ thì tôi đói rồi.”-Ruth trả lời và Lop nở nụ cười.

“ Vậy thì tôi sẽ làm người tốt đi chuẩn bị cơm với thức ăn cho hai người. Các cậu đi cất ba lô rồi tắm trước đi.”- Lop cười nói sau đó Lop vội vã đi thẳng vào bếp để chuẩn bị thức ăn cho hai người.

“Cảm giác thật tuyệt khi đi làm mệt mỏi trở về thì thấy cậu ấy đang đợi chúng ta như vậy ”-Ruth nói với Kit.

“Chà, đúng là tuyệt thật.”- Kit cười đáp trước khi cả hai cất balo và vào phòng tắm. Khi quay lại vào bếp thì Lop đã chuẩn bị cơm xong. Kit và Ruth ngồi ăn và nói về các sự kiện xảy ra khi họ đến đón Kim.

“Cậu Kim, đánh Danai hả!!???”- Lop kinh ngạc hỏi.

“Ừ, giật cả mình, tôi đã bị sốc.”-Kit nói.

“Tôi cũng bị sốc”-Ruth cười khi anh nhớ lại lúc anh đưa chủ của mình đến nhà của kẻ thù- Danai.

“ Đúng là không thể xem thường cậu Kim được mà. Quá chất, xứng đáng làm vợ sếp!!”-Lop cười nói đùa.

“Còn cậu, hôm qua cậu định nói gì? Tôi vẫn nhớ những gì chúng ta nói điện thoại vào hôm qua đó. Có chuyện gì mà cậu chưa nói với chúng tôi không?” Kit hỏi ngay khi anh nhớ ra.

“Cậu có thể quên đi được không? Không có gì đâu, tôi chỉ làm việc bình thường thôi.”-Lop trả lời bạn của mình một cách bình thường nhất có thể.

“ Cậu có chắc không?”-Kit hỏi lại nhưng bản thân anh chắc chắn rằng Lop có điều gì đó muốn che giấu anh và Ruth.

“Tất nhiên! Hai người nên tranh thủ ăn nhanh đi rồi đi ngủ lấy lại sức. Các cậu không mệt mỏi khi đi đường dài à?”-Lop nói một cách lo lắng. Kit và Ruth cũng không hỏi gì nữa liền tập trung ăn rồi rửa bát trước khi đi ngủ.

++++++++

Sáng nay khi thức dậy, mọi người đều làm việc như ngày thường. Ba người bạn thân cùng nhau bước đến nhà lớn để chờ lệnh của sếp. Hôm nay, Kit và Lop phải đưa Kim đi làm và đưa Baiboon đến trường. Ruth đi cùng Kom và Kamol.

Trong lúc chờ, Lop thấy Kom và Baiboon nói chuyện gì đó. Sau khi Kom rời đi, Lop liền lập tức đi tìm Baiboon.

“Baiboon, em có nói với P’Kom về chuyện ngày hôm đó không?”- Lop nhẹ giọng hỏi.

“Em không nói với ai hết. P’Lop, em thậm chí còn không nói với P’Kom luôn ạ.”-Baiboon thì thầm đáp lại. Lop gật đầu ngay lập tức. Lop không hề hay biết, Kit đang nhìn Lop, Lop chỉ nhận ra khi Kit bước vào và choàng tay qua vai cậu.

“Chết tiệt, giật cả mình!!”- Lop quay đầu nói với Kit, người đang nhìn cậu chằm chằm. Baiboon thấy Kit liền ngay lập tức rút lui khỏi hiện trường và chạy ra đứng đợi Lop ở phía xa.

“Chuyện gì vậy?” Kit hỏi khẽ. Lop không biết trả lời thế nào.

“Không có gì, không có gì đâu, tôi chỉ chào buổi sáng Baiboon thôi.” Lop nói và tránh đi ánh nhìn sắc bén của Kit.

“ Cậu muốn tự nói cho tôi nghe hay muốn tôi nghe được từ người khác!”-Kit đe dọa trước, anh chắc chắn Lop có điều gì đó muốn che giấu.

“Tôi đã nói là không có gì mà.”-Lop lắc đầu.

“Chuyện gì vậy?”- Ruth bước vào và hỏi. Kit chỉ thở dài sau đó cau mày bước ra xe đợi.

“Cậu lại làm nó giận nữa rồi à?” Ruth hỏi Lop.


“Cậu ấy luôn tức giận như thế. Cậu cũng biết còn gì. Tôi chỉ nói chuyện với Baiboon thôi vậy mà cậu ấy lại nói rằng tôi đang có chuyện muốn che giấu, bộ cậu ấy bị điên rồi hả?”-Lop nói và Ruth cũng không nói gì ngoài việc vỗ nhẹ vào vai Lop. Sau đó Ruth đi đến chỗ P’Kom.

Khi mọi người đã sẵn sàng, Kit và Lop cùng Kim và Baiboon rời khỏi nhà. Trên đường đi, Kit là người lái xe, Lop ngồi ghế bên cạnh và Kim, Baiboon ngồi ở ghế sau.

Kit và Lop không nói gì với nhau cả. Lop nhìn vào vẻ mặt của Kit và Lop nhận ra rằng Kit đang có tâm trạng không tốt. Và Lop cũng biết chuyện gì đang xảy ra giữa mình và Kit.

Khi Baiboon tan học ở trường, Kim được đưa đến văn phòng của anh ấy, trong khi Lop và Kit ngồi đợi trên ghế sofa bên trong văn phòng. Lop thỉnh thoảng nhìn vào mặt Kit. Kit cứ ngồi bấm điện thoại mà không thèm để ý đến Lop.

“Tôi đi ra ngoài mua cà phê, cậu uống không?”-Lop hỏi. Kit nhìn thẳng vào mặt cậu một chút, nhưng không nói gì. Sau đó Lop đi ra ngoài một mình đến quán cà phê gần đó. Lop nhấc máy và gọi ngay cho Ruth.

“Chuyện gì vậy?”-Ruth nhanh chóng trả lời cuộc gọi.

“Cậu đang làm việc sao?” Lop hỏi.

“Tôi đang đứng bên ngoài cửa hàng. Sếp và P’Kom đang ở bên trong.” Ruth trả lời.

“Có chuyện gì rồi đúng không?”- Ruth hỏi như thể anh ấy đã biết trước.

“ Thì Kit đó....”-Lop khó chịu nói. Ruth im lặng lắng nghe.

“Sao vậy, nói thật đi cậu làm gì khiến Kit giận cậu?”- Ruth trêu chọc hỏi.

“Cậu ấy không nói chuyện với tôi luôn. Tôi có làm gì sai đâu, tự nhiên lại giận. Không hiểu kiểu gì luôn, chuyện quái quỷ gì xảy ra vậy? Chết tiệt, tôi đang rất khó chịu đây này!”-Lop nói. Lop rất quan tâm đến cảm xúc của Kit và Ruth, cậu thật không muốn mối quan hệ của ba người bị rạn nứt.

“Cho Kit ở một mình thêm một lúc đi, lát nữa tâm trạng của nó sẽ tốt hơn.”- Ruth nhẹ giọng nói.

Lop thở dài và cũng nhận ra rằng dường như Kit và Ruth có thể hiểu được mọi thứ mà Lop đang nghĩ trong đầu dù cậu không nói gì cả.

“Ừm… tôi…”-Lop định nói gì đó nhưng lại nghe thấy ai đó gọi cho Ruth.

“Tôi cúp máy trước, tôi phải vào bên trong.”- Ruth nói trước khi cúp máy. Lop thở phào sau đó gọi một ly cà phê cho Kit.

“Cà phê của câụ.”- Lop đặt tách cà phê đá lên bàn trước mặt Kit nhưng không nói gì.

“Tôi biết là tôi làm sai nhưng cậu đừng như vậy chứ cái tên ngốc này.”- Lop nhỏ giọng nói vì hai người vẫn còn ở trong văn phòng của Kim.

“Ồ. Cậu có làm gì sai sao?”- Kit hỏi nhỏ. Lop khẽ mím môi, nếu Ruth ở đây thì cậu sẽ có thêm đồng mình nói giúp. Nhưng thật không may ngay tại nơi này, chỉ có cậu và Kit. Lop đành phải tự mình nói chuyện với Kit.

“Được rồi, tôi sẽ nói cho cậu nghe.”-Lop nói một cách miễn cưỡng. Thật sự thì ban đầu Lop không muốn hai người bạn thân của mình biết về chuyện xảy ra ngày hôm đó nhưng Lop không làm được, cậu thật không thể giấu Kit và Ruth bất cứ điều gì.

Lop định mở miệng kể cho anh nghe mọi chuyện. Nhưng Kit đã đưa tay lên để ngăn Lop lại.

“ Cậu không cần nói với tôi ngay bây giờ đâu. Nếu cậu có điều gì đó muốn nói thì tôi muốn cậu nói khi có mặt cả Ruth và tôi.”- Kit nói khẽ.

“Thì tôi nói cho cậu biết trước. Sau đó tôi nói với Ruth sau cũng được mà.” -Lop nói nhỏ.

“Cứ để đó đi, tôi sẽ đợi Ruth rồi cùng nghe cậu nói trong một lần.”- Kit đáp. Lop dừng lại suy nghĩ một lúc trước khi gật đầu.

“Vậy thì...nói chuyện với tôi lại có được không? Đừng im lặng như thế, khó chịu chết đi được.”-Lop nói thẳng.

Kit mỉm cười nhẹ trước khi nhẹ nhàng xoa đầu Lop bằng một tay. Điều này khiến Lop thư giãn hẳn ra vì cậu biết bạn mình đã hết tức giận. Lop cầm ly cà phê lên và uống một cách thoải mái hơn Còn Kit thì nhập vài dòng chữ trên điện thoại di động:

//.....Đến khi cậu muốn nói ra tình cảm của mình thì cậu cũng phải đợi có đủ cả hai chúng tôi rồi hẳn nói nhé. Rồi thì cậu chỉ cần nói với chúng tôi một lần thôi...nó sẽ có giá trị mãi mãi....//

..
..

..

Tối hôm đó, Ruth đưa Kamol đến văn phòng của Kim. Khi Kamol nhận ra Kim đang ở trong văn phòng, anh đã vào trong. Vì vậy, Ruth đến ngồi với Kit và Lop.

“Ruth, tôi có chuyện muốn nói với cậu.”- Lop nói ngay lập tức.

“Chúng ta về nhà rồi nói.”- Ruth trả lời. Lop im lặng khi Ruth kể cho họ nghe Kom và Kamol bị thương như thế nào trong vụ cửa hàng bị sập, nhưng may là không có chuyện quá nguy hiểm xảy ra với họ. Và sau đó họ tiếp tục nói về những chuyện khác cho đến khi Kamol rời khỏi văn phòng của Kim để trở về nhà. Khi họ về đến nhà Lop phải tách ra làm việc riêng trong một khoảng thời gian.

Sau đó, Lop quay trở lại nhà một lần nữa thì thấy Kit và Ruth đang ngồi đợi cậu. Và có vẻ như hai người họ đã tự nấu bữa tối, đồng nghĩa với việc ba người không cần phải đi ăn tối với những người khác trong nhà.

“ Cậu đi tắm trước đi.” Kit nói, thế là Lop vội vàng đi tắm và thay quần áo. Sau khi chuẩn bị xong Lop đi vào bếp. Tất cả cơm và thức ăn đã được chuẩn bị sẵn sàng.

“Ăn trước, nói sau.”-Ruth nói khiến Lop nuốt một chút nước bọt xuống cổ họng. Sau khi ăn, Lop ngồi trên ghế sofa, Ruth ngồi xuống cạnh cậu, còn Kit đang đứng khoanh tay và nhìn Lop không rời.

“Hai người đừng nhìn tôi như vậy.”- Lop nói nhỏ.

“Nếu cậu có điều gì đó muốn nói thì cậu nói đi.”-Kit nói, hít thở sâu.

“Tôi nói với hai người, hai người đừng nói với P’Kom nhé. Baiboon đã năn nỉ tôi đừng kể cho hai người nghe.”- Lop nói với giọng nghiêm túc. Làm Kit và Ruth cau mày khi họ biết rằng vấn đề này liên quan đến Baiboon. Lop kể cho họ nghe chuyện Lop đã đến giúp Phai và Baiboon khi hai đứa trẻ bị kẻ thù của Phai đánh, nhưng vẫn ổn khi không có chuyện gì xảy ra với Baiboon.

Nghe xong mọi chuyện Kit và Ruth vẫn im lặng.

“Hai người nói gì đi chứ, đừng im lặng.”- Lop nói vì không quen với sự im lặng của hai người bạn. Ruth thở phào nhẹ nhõm

“Chúng tôi không giận, cũng thấy vui khi cậu có thể giải quyết êm xuôi mọi chuyện.”-Ruth nói đầy khích lệ làm cho Lop cười nhẹ.

“Chuyện này không ai nghĩ sẽ xảy ra. Nhưng đó cũng không phải là chuyện gì quá phức tạp. Cậu cũng đã làm tốt nhiệm vụ của mình theo lệnh của P’Kom rồi. Cậu đã chăm sóc tốt cho Baiboon.”-Kit nói, ngưng một lát lại tiếp lời.

“Sau này, cậu cứ nói chuyện trực tiếp với chúng tôi trong trường hợp có vấn đề gì xảy ra. Khi đó, chúng ta có thể cùng nhau giải quyết vấn đề một cách trực tiếp, nhanh chóng hơn.”-Kit nói. Ruth nhẹ ôm vai Lop để Lop biết rằng hai người họ không giận hay trách mắng Lop và cũng để Lop không tiếp tục tự trách bản thân đã sơ xuất nữa.

“Tôi chỉ là sợ hai người sẽ giận tôi.”-Lop nói nhỏ.

“Nhưng nếu cậu không nói, cả hai chúng tôi sẽ còn tức giận hơn đó Lop.”- Ruth nói. Lop quay lại nhìn Ruth với vẻ hối lỗi.

“Tôi xin lỗi.”- Lop nói, cảm thấy bản thân thực sự có lỗi khi không thành thật.

“Ừm, cậu cũng là làm việc của mình thôi. Bảo vệ Baiboon là đúng, cậu cũng không cần phải giấu làm gì. Nhưng nếu đó là chuyện mà Baiboon không muốn ai khác biết thì Ai’Ruth và tôi sẽ không nói với P’Kom. Nhưng nhớ, về sau nếu có bất cứ điều gì thì cậu cứ nói với P’Kom và cả hai chúng tôi. Đừng để chúng tôi biết chuyện gì liên quan đến cậu từ miệng của người nào khác.”- Kit nói lại, Lop gật đầu, cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

+++++++++++++++++++

Sau khi nói chuyện hôm qua, họ cũng quay về phòng riêng. Lop nghĩ về hai người bạn của mình gần như cả đêm. Bây giờ cảm xúc của Lop cho cậu biết rằng cậu không thể lựa chọn giữa Kit và Ruth. Hai người họ đã luôn ở bên cạnh Lop, tình cảm của Lop dành cho cả hai đều giống nhau. Lop thật không thể trả lời cho câu hỏi: Trong lòng cậu thì giữa hai người ai là người quan trọng hơn.

“P’Kom, em muốn nói với anh một chuyện.”-Lop đến đợi Kom trước nhà, ngay khi Kom vừa quay về sau khi đưa Baiboon đến trường Lop liền hỏi.

“ Chuyện gì?”-Kom hỏi.

“Chúng ta có thể ngồi nói chuyện ở nhà anh được không? Em không muốn ai khác nghe thấy.”-Lop nói với giọng hoang mang lẫn bối rối. Và Kom cũng thấy rằng Lop thực sự rất căng thẳng Sau đó Kom cùng Lop về nhà riêng của Kom.

“Chuyện gì vậy?”- Kom hỏi khi họ bước vào nhà.

“Uh… thì… anh còn nhớ anh từng nói rằng Kit và Ruth sẽ khiến em trở thành vợ của họ không?”-Lop hỏi nhỏ. Kom cười nhẹ khi nghe điều này.

“Này, tại sao cậu lại hỏi chuyện này?”-Kom hỏi.

“Chà, do...em có thể cảm nhận được điều đó, P’..Thật sự hai người đó đã nghĩ như thế với em.”-Lop nói khẽ. Lop cảm thấy hơi xấu hổ, cậu cần phải hỏi ý kiến kỹ càng về vấn đề này, nhưng cậu không biết phải hỏi ai. Và rồi Lop quyết định đến hỏi Kom.

“Vậy tại sao cậu lại căng thẳng?”-Kom hỏi với một giọng nghiêm túc. Lop vẫn đang ngồi với vẻ mặt căng thẳng.

“P’Kom, em chưa bao giờ ghét tình yêu giữa những người con trai. Nhưng vấn đề ở chỗ cả hai đều tốt với em. Nếu họ thực sự thích em thì làm sao đây, em sợ sẽ khiến một trong hai người buồn.”-Lop nói. Trong suốt thời gian gần đây Lop cố gắng tránh Kit và Ruth, Lop biết rằng cậu có tình cảm với cả hai người, Lop cần có không gian suy nghĩ thêm vì không muốn thấy một trong hai người tổn thương. Nhưng kết quả là Lop vẫn không thể tránh hai người bạn thân của mình quá lâu được, Lop còn thấy rằng hai người họ ngày càng thể hiện tình cảm với cậu nhiều hơn.

“ Cái này là hỏi thật- Giữa Kit và Ruth, cậu cảm thấy hợp với ai hơn?”-Kom hỏi, Lop ngồi im lặng một lúc.

“Em thực sự không thể trả lời được, P’Kom. Cảm xúc của em dành cho cả hai người đều giống nhau. Ruth, cậu ấy chăm sóc em rất tốt, trong khi Kit thì khiến em cảm thấy dễ chịu và an toàn khi ở bên. Thế thì làm sao em có thể trả lời câu hỏi của anh được đây? Em không muốn làm ai buồn. Em đã từng nghĩ rằng em sẽ tìm cách tách cả hai người họ ra khỏi cuộc đời của em... Nhưng em không thể.”- Lop đáp, cả hai tay ấn nhẹ vào thái dương trong sự bối rối.. Kom vỗ nhẹ vai Lop.

“Tôi nghĩ là cậu nên đi nói chuyện rõ ràng. Tốt hơn là cậu nên mở lòng, nghiêm túc nói về vấn đề này với cả hai đứa nó. Còn nếu cậu không muốn ai buồn, thì chọn cả hai luôn đi.”-Kom thản nhiên nói khiến Lop choáng váng.

“ Gì chứ, vậy cũng được nữa à anh? Nếu chọn như thế thì hai người họ sẽ nghĩ thế nào kia chứ?”- Lop bối rối hỏi.


“Được chứ có gì đâu, cậu không biết về mối quan hệ 3P à? Là ba người sẽ ở bên nhau-hai người chồng, một người vợ.”-Kom nói. Lop tròn mắt khi nghe thấy điều đó.

“Sao chứ? Anh nói em làm vợ của hai người họ đấy à?”-Lop kinh ngạc hỏi.

“Khuôn mặt của cậu thì chắc chắn phải là vợ rồi, hơn hết còn là vợ có hai chồng.”-Kom bật cười đùa đùa nói. Nhưng khuôn mặt của Lop lại trở nên căng thẳng hơn.

“Đừng lo, tình yêu sẽ khiến tụi nó ngồi lại và cam kết. Rồi thì hai đứa nó cũng sẽ gật đầu đồng ý thôi.”-Kom nói.

“Vậy thì trong mắt người khác bọn em là gì? Họ có nghĩ giống P’Kom không?” Lop hỏi, hơi lo lắng.

“Tại sao lại hỏi vậy.”-Kom hỏi.

“Những người khác sẽ nhìn em như thế nào? Nếu họ biết mối quan hệ của ba người bọn em.”-Lop nói lại. Thật sự trong đầu Lop có rất nhiều điều để suy nghĩ.

“ Vậy giữa những người khác và hai người hiện diện trong tim cậu, cậu quan tâm đến cảm nhận của ai hơn?”-Kom hỏi, khiến Lop im lặng một lúc.

“Cậu đang sống trong xã hội này nhưng đừng để xã hội quyết định cuộc sống của cậu. Chúng ta sẽ không biết khi nào mình rời khỏi thế gian này nên chúng ta cần phải trân trọng mỗi phút giây được tồn tại. Nếu cậu cứ suy nghĩ quá nhiều, và ngày nào cũng cảm thấy khó chịu lẫn căng thẳng thì đến khi nào cậu mới có được hạnh phúc? Cậu có thể ra đi bất cứ lúc nào, cậu không cần hạnh phúc cũng được, đó là quyết định của cậu nhưng đừng khiến cho hạnh phúc của hai người kia cũng vỡ tan và biến mất theo bước đi của cậu. Kit và Ruth là những người tốt. Tôi chắc rằng cả hai sẽ khiến cậu hạnh phúc. Và tôi chắc rằng cậu cũng có thể làm cho họ hạnh phúc.”-Kom nghiêm túc nói. Lop hiểu rõ, nhưng vẫn còn một số băn khoăn.

“ Vậy thì bọn em phải làm gì nếu thấy ai đó khó chịu vì mối quan hệ giữa ba người bọn em?”-Lop tiếp tục hỏi.

“Thì bắn người đó, haha. Đùa thôi, tôi đã nói với cậu rồi cậu không cần phải lo lắng về những người khác.”- Kom nói đùa làm cho Lop cười một chút.

“Em có thể hỏi anh một câu nữa không, P’Kom?”-Lop lại nói.

“Được, hỏi đi.” Kom đáp.

“Anh nói là em có thể chọn cả hai người. Nhưng chọn cả hai người như thế thì... Liệu hai người họ có chấp nhận được không? Nếu em đi chơi với cả hai người cùng một lúc thì sao?”-Lop hỏi, có vẻ lo lắng.

“ Chuyện đó thì cậu phải tự mình nói chuyện với hai người họ rồi.”- Kom kết luận. Điều này khiến Lop lặng lẽ đứng dậy trước khi thở dài.

+++++++++++++++

“Cậu đã thu dọn đồ đạc chưa?”-Ruth bước vào phòng ngủ và hỏi Lop. Ngày mai Kamol sẽ đưa mọi người đi tắm biển vì Kim muốn đưa Baiboon đi du lịch. Sẵn dịp nên Kamol cũng đưa mọi người đi cùng để thư giãn.

“Tôi đang xếp đồ, đang nghĩ mang theo bao nhiêu quần áo mới đủ.”- Lop ngồi trên sàn trong phòng nói.

“ Cứ mang cả cái tủ đi theo là được.”- Ruth nói đùa, Lop bật cười.

“ Bộ cậu nghĩ là đang dọn nhà đấy à?”-Lop nói, trước khi Ruth ngồi xuống để giúp Lop xếp đồ đạc vào ba lô.

“Khi cậu đi bơi thì không nên mặc quần đùi. Cũng đừng cởi áo ra.”-Ruth sắp xếp quần áo cho Lop và nói. Điều này làm cho khuôn mặt của Lop nóng lên khi nghe những gì Ruth nói. Ruth đang thể hiện rất rõ sự ghen tuông của mình, Lop có thể cảm nhận được.

“ Ò...”- Lop bĩu môi khẽ đáp.

“Mang theo kem chống nắng nữa. Tôi không muốn cậu bị bỏng.”-Ruth mỉm cười nói thêm.

“Vâng ạ, thưa ba.” Lop trả lời với một nụ cười.

“Tôi không muốn trở thành ba của cậu đâu. Tôi chỉ muốn trở thành một trong hai người chồng của cậu thôi.”- Ruth lẩm bẩm trong hơi thở, Lop dừng lại một chút vì cậu không thể nghe rõ lắm. Lop chỉ thoáng nghe nên không chắc về những gì mình vừa nghe được.

“ Cậu vừa nói gì vậy?”-Lop cười nhẹ hỏi.

“Không, có nói gì đâu.”-Ruth nhún vai, vẻ mặt như thật sự không hề nói gì.

“Tên khốn, ra đây một lát.”-Một giọng nói vang lên từ cửa. Ruth liền quay lại nhìn và thấy Kit đang đứng đó gọi anh.

“Đi ra với cậu ấy đi, tôi sẽ tự xếp.”- Lop trả lời, vì vậy Ruth đứng dậy và đi với Kit. Kit cùng Ruth vào phòng ngủ của anh.

“Mày nghĩ chúng ta có nên chuẩn bị tốt cho việc này luôn không?”-Kit nói, cầm một tuýt gel bôi trơn trên tay. Ruth nhếch môi mỉm cười.

“Chà, mang nó theo đi. Tao có linh cảm rằng cả hai chúng ta đều sẽ được sử dụng nó.”-Ruth nhướng mày nói. Và...

Tuýp gel đã có trong balo của Kit.....


Laiina: Thông báo còn hai chương nữa là hết phần này rồiiiii á...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương