Đây mới là trạng thái ở chung bình thường của bọn họ.Chứ không phải…Lâm Yến còn chưa nghĩ xong, cánh tay đã bị người vỗ hai cái.Cậu không nhúc nhích, “Chuyện gì?”Lục Tẫn “Chậc” một tiếng: “Bảy dì tám bác đều đang ở nhà tôi.”“Hả.” Lâm Yến theo bản năng hỏi một tiếng, rồi mới phát hiện có điều gì đó không đúng, cậu ngồi thẳng người lên, “Cái gì cơ?”Lục Tẫn nhìn tài xế, không nói chuyện, cúi đầu bấm điện thoại.Qua vài giây, Lâm Yến nhận được tin nhắn của anh.【 Lục Đại Lang: Đợi chút nữa cùng tôi đi vào, tỏ vẻ thân mật chút.


】【 Lâm Yến: Thân mật chút? 】【 Lục Đại Lang: Là kiểu thân mật làm người khác xem đến nỗi lông tơ dựng đứng lên, muốn đánh chết chúng ta ấy.

】“Ha…” Lâm Yến mặt không cảm xúc tiếp tục đánh chữ.【 Lâm Yến: Cút, làm không nổi.

】【 Lục Đại Lang: Vậy yêu cầu thấp chút, cậu làm chim nhỏ nép vào người tôi được không.


】【 Lâm Yến: Diều hâu mổ người thì được, anh có muốn hay không? 】【 Lâm Yến: Đã biết.


】Lục Tẫn nhướn mày, thân thể có chút ngứa ngáy, muốn ở đây thử một chút.Lâm Yến như hiểu được ý của anh, mặt không cảm xúc liếc anh một cái.“Hừ…” Lâm Yến chờ người bên cạnh ngồi yên mới dịch gần vào.Nghĩ đến thân thích của Lục Tẫn là cậu lại bắt đầu cảm thấy đau đầu, đến giờ cậu còn chưa nhớ được hết mấy người đó.Hơn nữa, luôn có người cảm thấy hôn nhân của cậu với Lục Tẫn là giả.Cậu là người được Lục Tẫn thuê để ứng phó chuyện trưởng bối giục kết hôn.Tuy sự thật đúng là như thế, nhưng dù gì cũng có hợp đồng, Lâm Yến đương nhiên phải có làm tốt việc của mình.Một giờ sau, Lâm Yến của Lục Tẫn đã về tới Lục gia.Biệt thự của Lục gia rất lớn, đường từ cổng chính đi vào đến nhà còn cách cả một đoạn.Lúc đến nhà chính, tài xế mở cửa để bọn họ xuống xe, còn mình thì đi tiếp vào bãi đậu xe ngầm.Lâm Yến mang theo quà vừa mua, cùng Lục Tẫn đi vào.Vừa đi tới cửa, Lâm Yến đã thấy có một người phụ nữ đang đứng chờ bọn họ, bà thoạt nhìn rất trẻ, khí chất cũng vô cùng xuất chúng.Đây là Thẩm Tinh Nguyệt.Lâm Yến lên tiếng: “Mẹ, chúng con tới rồi.”Thẩm Tinh Nguyệt cười tủm tỉm nói: “Mau vào đi, chờ con nửa ngày rồi.”Lâm Yến đổi giày vào cửa, đưa món quà cầm trong tay qua: “Thời gian cấp bách, không đi được đâu xa nên con đã chọn một cái khăn lụa, con cảm thấy cái này rất hợp với mẹ.”Thẩm Tinh Nguyệt nhận lấy món quà, “Vừa đúng lúc, mẹ mới mua một bộ quần áo mới, nói không chừng lại hợp với nhau.”Bọn họ vừa đi vừa nói, Lâm Yến đi cả một đoạn đường mới phát hiện ra có gì đó sai sai.Cậu quay đầu lại, thấy Lục Tẫn đang còn đứng tại chỗ, vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn bọn họ.Thẩm Tinh Nguyệt: “Con phải đi hả? Đi đường cẩn thận.” Lục Tẫn: “???”Thẩm Tinh Nguyệt nói với Lâm Yến: “Thật ra nếu A Tẫn không về, con có thể tự mình tới chơi với mẹ một chút, mẹ ở đây rất tịch mịch đó nha.”Lục Tẫn: “Hừ, không phải hôm nay mẹ mới ra ngoài đi mua sắm cả buổi trưa hay sao?”Thẩm Tinh Nguyệt trợn mắt lên nhìn anh: “Đi ra ngoài nhớ đóng cửa vào.”Lục Tẫn: “…”Lâm Yến cố nhịn xuống khóe môi đang cong lên, “Còn muốn tới kéo anh đi à?”Lục Tẫn vươn tay lên: “Em đến đây.”Lâm Yến giật mình, nghĩ lại thân phận của mình bây giờ, vẫn là quay lại chỗ của anh.Cậu rũ mắt nhìn tay Lục Tẫn.Tay của anh rất trắng, ngón tay thon dài.Đôi tay này còn từng có một bức ảnh được lưu truyền rất rộng rãi trong giới fan, trong ảnh Lục Tẫn cầm một cây sáo ngọc, toát lên khí chất phong nhã thanh tao.Bàn tay ngàn vàng này hiện tại đang nâng lên ngay trước mặt Lâm Yến .Cậu nắm lấy.Tay Lục Tẫn rất ấm, so với tay Lâm Yến hơi lạnh, giống như đang cầm phải một cái túi chườm nóng.Lục Tẫn buồn bực: “Lạnh lắm không?”Lâm Yến: “Lạnh, tại anh cả.”Lục Tẫn: “…”Chờ anh đổi giày xong, hai người cùng nhau đi đến cạnh Thẩm Tinh Nguyệt.Thẩm Tinh Nguyệt nhìn bọn họ, mắt sáng lên: “A, hai đứa cùng mặc đồng phục nha.”Lục Tẫn “Ồ” một tiếng: “Mấy cái này “đều” rất linh tính.”Thẩm Tinh Nguyệt không thè để ý tới anh, chống cằm, hưng phấn nói: “Yến Yến, lát nữa con chụp vài tấm ảnh gửi cho mẹ được không?”Lâm Yến: “A?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương