Đạo diễn vẻ mặt đờ đẫn: “Thêm điểm cái gì, bọn họ đi tới mấy nơi kì quái trong trường, đến chỗ nào liền chụp chỗ ấy.”Bốn người: “……”Đạo diễn: “Tôi nói lại một lần cuối cùng quy tắc tính điểm.

Hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, mỗi người nhận được tối đa mười điểm, xếp hạng dựa trên tổng điểm của cả hai người.


Muốn đổi cộng sự cần 50 điểm.

CP xếp hạng thấp nhất sẽ đối mặt với nguy cơ bị loại, CP xếp hạng cao nhất sẽ được nhận phần thưởng từ chương trình.”Lâm Yến hỏi lại: “Bị loại? Sẽ có người mới tới à?”Đạo diễn: “Đúng vậy.”Chu Huyền Âm: “Giờ đến cả tham gia chương trình yêu đương cũng có thể bị loại hả?”Đạo diễn cười tủm tỉm nói: “Nếu như cảm thấy không thích hợp, đương nhiên sẽ muốn đổi đối tượng.

Mỗi người đều có quyền được lựa chọn nha.”Lâm Yến liếc mắt nhìn Lục Tẫn một cái.Lục Tẫn: “Chúng ta phù hợp với nhau quá rồi còn gì, cậu nghĩ ai có thể làm đến được trình độ này chứ?”Lâm Yến càng nghe những lời này càng thấy là lạ.Lục Tẫn: “Tôi tốt bụng lắm nha.


Cho dù không phù hợp thì tôi cũng sẽ không bỏ cậu đi.”Lâm Yến: “Tùy anh.”Đạo diễn ho khan hai tiếng, ngắt lời bọn họ: “Kế tiếp là thời gian công bố điểm.”Ông chỉ vào tấm ảnh chụp tại quán bar nói: “Bức ảnh này được 8 điểm.

Chu Huyền Âm cùng Hoàng Dĩnh mỗi người sẽ được cộng thêm tám điểm.”Ông lại tiếp tục chỉ vào một tấm ảnh chụp ở phố ăn vặt: “Còn với bức này, Tề Văn cùng Khương Địch Địch mỗi người sẽ được thêm năm điểm.”Lục Tẫn nhướng mày.Đây là phố ăn vặt bên cạnh trường Ưu Tú , anh vốn dĩ muốn mang Lâm Yến đi, nhưng lại sợ có quá nhiều người.Anh liếc nhìn Khương Địch Địch đang miễn cưỡng cười, lại nhớ lý do Lâm Yến đến đây, mơ hồ đoán được cái gì.Ước chừng là Tề Văn còn chưa từ bỏ ý định, tính làm một cuộc gặp mặt tình cờ với cậu, nhưng lại không suy xét đến tâm tình Khương Địch Địch.Đạo diễn: “Cuối cùng……”Lục Tẫn: “Trước khi công bố, đạo diễn, cho tôi giới thiệu hai câu đi, đây là hồ tình nhân, đó là rừng cây phải đi qua, ở đấy còn có đàn dương cầm, rất lãng mạn nha.”Mọi người: “……”Lâm Yến thấp giọng nói: “Anh đủ rồi đó.”Lục Tẫn chính khí bừng bừng: “Tuy rằng tôi không có ý định làm ảnh hưởng đến phán đoán của đạo diễn, nhưng cái gì cần nói thì vẫn phải nói.”Đạo diễn: “……”Đạo diễn mặt không cảm xúc: “Cậu không cần phải giải thích, tấm ảnh này được điểm tối đa.”“Để tôi giải thích một chút.” Đạo diễn không muốn mọi người phải nghi ngờ lẫn nhau, “Bọn họ xác thực đã làm rất tốt, trường học vừa có thể đại biểu cho tuổi trẻ của Lục Tẫn, cũng có thể đại biểu cho thanh xuân của Lâm Yến, bức ảnh quán bar vẽ lại hồi ức của Tiểu Chu nhưng lại không làm nổi bật được những kỷ niệm của Hoàng Dĩnh, nên mới bị trừ hai điểm.”Hoàng Dĩnh mỉm cười, tỏ vẻ không ý kiến.Chu Huyền Âm cũng không có ý muốn tranh cãi.Đạo diễn vỗ tay: “Được rồi,《 Tâm sự ái muội 》 đến đây là kết thúc ghi hình, vất vả cho mọi người rồi, cũng cảm ơn các bạn khán giả đã ủng hộ.

Bản chính thức sẽ bắt đầu được phát sóng vào tuần sau, mong mọi người tiếp tục đón nhận.


Còn chương trình tuần tới sẽ có gì thì xin được giữ bí mật nha ——”Mọi người đứng thành một hàng, cùng nhau vẫy tay tạm biệt khán giả.Tổ chương trình dừng phát sóng trực tiếp tại đây.Camera đã tắt, Khương Địch Địch trực tiếp đen mặt, cô tránh khỏi Tề Văn, nói với những người khác: “Chúng ta ăn với nhau một bữa cơm được chứ?”Lâm Yến nhẹ nói: “Chúng tôi không đi được, còn có việc.”Lời này vừa nói ra, cả phòng đều im lặng như tờ.Ánh mắt bọn họ đều đồng thời hướng về phía Lục Tẫn.Không phải quan hệ không tốt hả, trong chương trình dính lấy nhau thì thôi đi, quay xong rồi vẫn dính nhau nữa là sao?Lục Tẫn sửng sốt một chút: “Chúng tôi? Là tôi với cậu hả?”Lâm Yến cũng có chút sững người.Sao Thẩm Tinh Nguyệt lại không nói với Lục Tẫn?Lâm Yến: “Ừ.”Lục Tẫn nhận ra hình như đã bỏ lỡ chuyện gì, anh nhanh chóng trở về phòng thu dọn hành lý.Lâm Yến cũng quay trở lại phòng của mình.Cậu mới vừa mở cửa tủ quần áo ra, đã nghe thấy tiếng điện thoại vang lên.Là Thẩm Tinh Nguyệt.Cậu ấn nút trả lời, “Alo mẹ.”Thanh âm ôn nhu của Thẩm Tinh Nguyệt truyền ra: “Yến Yến, chương trình kết thúc rồi, hai đứa về được chưa?”Lâm Yến bắt đầu thu dọn áo quần, “Rồi ạ, con dọn đồ xong liền quay trở về.”Thẩm Tinh Nguyệt: “Sợ con mệt không muốn lái xe, mẹ đã gọi người qua rồi đó, con ra cửa là thấy nha.”Lâm Yến: “Vâng, cảm ơn mẹ.”Thẩm Tinh Nguyệt oán trách: “Cảm ơn cái gì, chúng ta là người một nhà mà.”Lâm Yến nhớ tới chuyện vừa nãy, hỏi: “Mẹ, Lục Tẫn không biết hôm nay bọn con sẽ về ạ?”Thẩm Tinh Nguyệt “Ai nha” một tiếng: “Mẹ quên mất là còn có nó.”.Lâm Yến: “……”Tác giả có chuyện nói:Lục Tẫn: Đã cảm nhận được ấm áp của tình mẹ :).

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương