Chủ nhiệm Ngô nhìn thời gian: “Thời gian lên lớp sắp kết thúc rồi, các cậu bây giờ đi thì còn có thể đuổi kịp tiết ba.

”Lâm Yến cảm thấy có gì đó hơi sai: “Chúng ta còn phải đi học?”Chủ nhiệm Ngô: “Đúng vậy, nó không thảo luận với cậu à? Nó bảo các cậu muốn tới đây trải nghiệm cuộc sống học sinh một ngày.

”Lâm Yến: “…”Cậu chỉ đơn thuần cho rằng bọn họ đến đây là để tìm cảm giác hoài niệm.

Chủ nhiệm Ngô đem hai cái túi đang cầm trong tay cho họ: “Đây là sách vở cùng đồng phục, dù chỉ làm học sinh một ngày, các cậu cũng phải tuân thủ kỷ luật, ngoan ngoãn nghe giảng, hoàn thành tốt bài tập về nhà, nghe chưa?”Lục Tẫn nhận lấy túi: “Rõ, một ngày làm hòa thượng cũng phải đánh chuông đủ một ngày.

”Chủ nhiệm Ngô: “Làm như tôi ép cậu vào hang hổ không bằng.

”Lục Tẫn cười cười: “Thói quen thôi ạ.

”“Vậy không quấy rầy thầy, em thuận tiện dẫn cậu ấy đi dạo.

” Lục Tẫn lễ phép nói lời tạm biệt với ông, lại nhịn không được chêm vào một câu, “Thầy đừng nổi giận nhiều quá, nóng giận sẽ tạo ra nếp nhăn trên mặt.

”Chủ nhiệm Ngô mặt không cảm xúc đáp: “Tôi bây giờ liền thử cho cậu xem.

”Chủ nhiệm Ngô còn có việc, không ở lại lâu.

Chờ ông vừa đi, Lâm Yến liền hỏi: “Trước kia anh học ở chỗ này à?”Lục Tẫn: “Đúng vậy, vì tôi cực kì vừa ý tên của cái trường này.


”Trường trung học Ưu Tú……Lâm Yến cạn lời.

Tuy rằng không phải người thành phố A, nhưng Lâm Yến cũng từng nghe nói về ngôi trường này.

Đây là trường tư thục, rất khó vào, người học trong này không phú cũng quý, nhưng vì tỉ lệ trúng tuyển thấp nên cũng tuyển thêm một số học sinh có gia cảnh bình thường nhưng năng lực học tốt.

Cậu biết được chuyện này là vì đã từng quay qua một bộ phim lấy bối cảnh ở đây.

Lục Tẫn lấy khẩu trang ra, treo một cái trên tai cậu, “Ở chỗ này chúng ta bớt gây chú ý một chút.

”Lâm Yến giữ khẩu trang lại, không cho nó bay đi: “Mang khẩu trang thực ra càng khiến chúng ta dễ bị chú ý hơn đó?”Lục Tẫn: “Vậy cậu chỉ cần ho vài tiếng là được rồi.

”Lâm Yến: “……”Lục Tẫn liếc mắt nhìn đoàn đội đang theo sau: “Dễ gây chú ý nhất vẫn là mấy người này.

”Quay phim sợ anh ném bọn họ đi chơi một mình, nhịn không được nói: “Lục lão sư, dựa theo quy định, các anh vẫn phải xuất hiện trước màn ảnh.

”Lục Tẫn đe dọa bọn họ: “Xem tâm trạng tôi.

”Quay phim: “!”Quay phim nhìn về phía Lâm Yến, khó xử mà nói: “Lâm lão sư, ngài quản giùm chúng tôi được không?”Lâm Yến chớp chớp mắt, “Tôi nào quản được anh ta.

”Lục Tẫn cười nói: “Chưa thử qua làm sao biết không thể?”Lâm Yến lập tức nói: “Vậy bây giờ anh lăn thử mấy vòng ở đây đi.

”Lục Tẫn: “…”Bọn họ được sắp xếp vào học ở lớp chọn của trường.

Dựa theo cách nói của chủ nhiệm Ngô, học sinh lớp này thành tích tốt, tự chủ tốt, cũng không thần tượng minh tinh, sẽ không để ý dù cho bọn họ có nghịch đến long trời lở đất.

Với Lâm Yến, sắp xếp cậu vào đâu cũng được, chỉ là vẫn thấy tự dưng chạy tới đây học có hơi vớ vẩn.

Cậu kéo áo Lục Tẫn, “Ở đây một ngày không làm phiền mọi người chứ?”Lục Tẫn quay đầu lại nhỏ giọng nói: “Tôi sắp xếp ổn thỏa rồi.

”Lâm Yến cũng không hỏi nữa, đi theo sau hắn.

Bước chân Lục Tẫn dừng lại, “Được rồi, chúng ta đi thay đồng phục trước đi.

”Bọn họ đi tới trước cửa phòng vệ sinh.

Lục Tẫn phất tay với camera: “Bye ——”Sau đó anh kéo Lâm Yến vào, đóng cửa lại.

【Có cái gì không thể cho bọn này xem hả? 】【 Đm cùng nhau thay quần áo sao? 】【 Anh quay phim mau mở cửa điii!! 】Bọn họ thay quần áo không lâu lắm.


Nhiếp ảnh gia đứng một lát thì thấy cửa phòng vệ sinh mở ra.

Lục Tẫn ra trước.

Đồng phục trường Ưu Tú là áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, còn thắt một cái cà vạt.

Cà vạt của Lục Tẫn rất tùy ý, áo sơ mi cũng tháo hai cúc, thoải mái phỏng khoáng để lộ ra xương quai xanh.

Anh không mở miệng cũng đã mang theo vài phần phong lưu, tùy tiện đứng một chỗ thôi mà trên người xuất hiện luôn khí chất trêu hoa ghẹo nguyệt.

【Đệt… Chồng em đẹp trai quá ô ô ô.

】【 Lục Tẫn lần này tới lần khác đều đem tui xoay cháng váng đến muốn dập đầu huhuhu!! 】【 Lâm Yến đâu rồi, ra đây tui xemm.

】“Cạch——”Lâm Yến kéo cửa đi ra.

Trái ngược với Lục Tẫn hết mực tùy tiện, cậu ăn mặc rất đứng đắn, chỗ nào cần kín thì đều phải kín, hơn nữa khóe mắt cùng đuôi lông mày thanh lãnh, đem đồng phục mặc ra khí chất cấm dục.

Lục Tẫn ngẩn ra vài giây.

Anh hơi mỉm cười: “Rất hợp với cậu nha.

”Lâm Yến đi đến trước mặt anh, nhíu mày nhìn, “Chú ý hình tượng chút, cài nút hẳn hoi vào đi.

”Ngón tay Lục Tẫn đặt trên cúc áo, thương lượng với cậu: “Cài hết thì quá chặt, cho tôi tháo một cái đi.


”Bọn họ ở rất gần.

Lâm Yến so Lục Tẫn hơi lùn một chút, lúc nhìn anh hơi ngẩng đầu.

Lục Tẫn rũ mắt nhìn cậu, bên môi treo ý cười nhàn nhạt.

Bỗng nhiên Lục Tẫn vươn tay, dừng trên lông mi Lâm Yến, dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt.

“Có sợi vải nè.

”Lâm Yến giật mình, lui ra phía sau hai bước, “Tôi tự mình làm được.

”Lục Tẫn: “Sợ cậu cọ vào.

”Anh thu hồi tay, đầu ngón tay cái như vẫn còn vương lại cảm xúc xù xù lúc chạm vào lông mi.

Chuông vào học đã reo lên.

Bọn họ cùng nhau đi đến phòng học, đều không biết khu bình luận lúc này đã náo loạn lên hết cả rồi.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương