Thật Sự Kết Hôn Không Lừa Đâu
-
Chương 17
Sau khi bị gió thổi một lúc, cậu chợt nhớ lại: Ý Lục Tẫn là chờ xe hay chờ xe??Nhưng vấn đề này đã không có cơ hội tiếp tục bàn bạc nữa.Một chiếc xe điện ba bánh cuốn theo đầy bụi đất: “Két” một tiếng ngừng ở trước mặt bọn họ.Anh trai trẻ tuổi nhe răng cười: “ Xin chào, tôi là người lái thay.
Xe đã đến rồi, mong hai anh đánh giá năm sao cho chúng tôi.”Lâm Yến: “…”Anh trai để xe lại cho bọn họ, lấy xe đạp từ trên xe ba bánh xuống, thở hổn hển rời đi.Lâm Yến nhìn bóng dáng anh ta, cũng không quay đầu lại mà duỗi tay kéo Lục Tẫn vẫn còn đang hưng phấn sờ đầu rồng trước xe: “ Anh mua từ bao giờ vậy?”Lục Tẫn: “Vừa rồi đó, lúc mọi người nói muốn mua đồ ăn, tôi liền bắt đầu tìm trên mạng.”Lâm Yến đau đầu: “Chỉ đi mua đồ ăn một lần mà anh còn mua luôn cả xe?”Sắc mặt Lục Tẫn bỗng nhiên trở nên nghiêm túc: “Thật ra hồi nhỏ tôi có một ước mơ đó chính là có thể có được một chiếc xe ba bánh, như vậy tôi sẽ không bao giờ sợ đường quá xa, không sợ……”Mặt Lâm Yến vô cảm ngắt lời anh: “ Từ nhỏ của anh là bắt đầu từ buổi chiều à?”Lục Tẫn: “Sao cơ?”Lâm Yến: “Tôi thấy lúc anh nhìn xe ba bánh hồi chiều hai mắt sáng hết cả lên.”Lục Tẫn cười một cái, ngồi lên yên xe ba bánh, đưa tay ra với cậu rồi nói: “Ừ, cho nên tôi cũng muốn cho cậu cùng cảm nhận ước mơ của tôi.”Lâm Yến: “……”Ước mơ như vậy, cậu thực sự không muốn trải nghiệm.Lục Tẫn hiểu rõ nói: “Cậu sợ hết điện giữa đường? Đừng lo, lần này tôi cố ý lựa chọn mẫu mới nhất, rất trâu nha, có thể đem lại cho cậu trải nghiệm thoải mái nhất.”Lâm Yến hít thật sâu một hơi: “Đủ rồi.”Lục Tẫn: “Vậy cậu cũng không cần tiếp tục do dự nữa nha.”Lâm Yến nhắm mắt, ngồi lên chiếc xe điện ba bánh mới tinh.Lục Tẫn quay xe: “Đi, chúng ta xuất phát.”Lúc này trong phòng phát sóng trực tiếp.Fans CP hay mấy người không phải fans CP đều đang trầm mặc.【 Tui thu hồi câu nói Lục Tẫn mặt nóng dán mông lạnh với Lâm Yến, tuy rằng Lâm Yến thực sự không muốn để ý đến ổng, nhưng vẫn phối hợp với ổng như cũ luôn á.
】【Vậy mà Lâm Yến vẫn không bỏ đi … Hai km cũng gần mà ha… 】【 Chính là, Lục Tẫn thoạt nhìn rất vui vẻ nha! Ai có thể nhẫn tâm cự tuyệt ổng được cơ chứ? 】【 Đúng vậy, tui cũng không nỡ nói lời cay đắng.
】Chợ rau cũng cách biệt thự không bao xa.Lúc Lục Tẫn dừng lại, còn có chút chưa đã thèm, anh quay đầu thương lượng với Lâm Yến: “Chúng ta lại đi thêm một vòng nữa có được không?”Lâm Yến lười quan tâm đến anh, nhảy xuống xe: “Bây giờ không sợ chậm trễ thời gian nữa à?”Lục Tẫn trầm mặc trong chớp mắt: “Đúng, làm người tốt thì phải suy xét cho đại cục.”5 giờ nhiều, chợ rau vẫn mở, chỉ là một ít sạp đã đóng cửa, đồ ăn không nhiều bằng buổi sáng.Bọn họ đứng tại chỗ đợi một lát, chờ quay phim đến đây mới cùng nhau tiến vào chợ.Đây là lần đầu tiên Lâm Yến tới chợ rau.Thật ồn, tiếng rao bán, tiếng chặt thịt cùng với tiếng cãi nhau phát ra từ mọi phía, lẫn lộn với nhau tạo thành một thứ âm thanh hỗn tạp đặc trưng của mọi phiên chợ.Chỗ của bọn họ cách khu hải sản rất gần, mùi tanh xộc vào mũi.Lâm Yến không thích ứng nổi với loại mùi vị này, lấy danh sách nguyên liệu ở trong túi ra, đang định xem lại một lần nữa thì nghe tiếng Lục Tẫn gọi mình.Cậu ngẩng đầu, phát hiện Lục Tẫn vẫn luôn đi bên cạnh mình, sớm đã tới trước một quầy hàng từ, đang vẫy tay với cậu.Lâm Yến đi qua: “Chuyện gì vậy?”Lục Tẫn chỉ chỉ chậu cua: “Thích không?”Lâm Yến: “Nhìn rất tươi ngon.”Lục Tẫn: “Muốn ăn không?”Lâm Yến: “Trong số nguyên liệu cần mua không có cua.”Lục Tẫn sờ sờ cằm: “Chúng ta cũng không phải đang phá hỏng kế hoạch của họ, mua về để đấy cũng được mà.”Lâm Yến khó hiểu: “Ngày mai lại mua là được.”Lục Tẫn thuận miệng đáp: “Bồi dưỡng tình cảm trước thì ăn sẽ ngon hơn.”Lâm Yến: “……”Cậu đã nhìn ra nếu như Lục Tẫn muốn mua cái gì thì sẽ lập tức hành động.Nên Lâm Yến cũng không nói gì nữa: “Tùy anh.”Hiển nhiên Lục Tẫn sẽ thực sự lấy cua.Anh làm bộ làm tịch mà xem đông xem tây sau đó cầm một con bỏ vào trong giỏ: “Tôi cảm thấy con này vẫn còn tốt.”Lâm Yến cạn lời: “Con này nhỏ lắm.
”Lục Tẫn: “Nhưng chúng tôi có duyên phận.”Lâm Yến: “……”Bác bán cua thấy hai người bọn họ, lại nhìn người quay phim, rốt cuộc cũng không nhịn được hỏi: “ Có phải hai người đang quay chương trình TV không?”Lục Tẫn cười cười với bà chủ: “Đúng vậy.”Bà chủ mặt mày hớn hở: “Tôi biết ngay mà, hình như tôi đã từng thấy hai người.
Ôi trời, đang quay chương trình à? Để tôi chọn cho, bảo đảm chọn ra một con vừa to vừa béo, một cái càng cũng có thể cắt đứt ngón tay!”Lục Tẫn: “…”Lâm Yến: “…”Như vậy hình như có hơi hung tàn.Sau khi mua cua xong, bọn họ quay ra cảm ơn bà chủ cửa hàng rồi bắt đầu dựa theo danh sách đi tìm đồ.Chuyện mua nguyên liệu này, đúng là làm khó Lâm Yến.Lâm Yến thử chọn mấy củ khoai tây rồi dừng tay, xem Lục Tẫn làm.Lục Tẫn đi một vòng, bỏ hết mọi thứ vào giỏ.Cuối cùng lúc bao lớn bao nhỏ xách lên xe, Lâm Yến xác thực đã cảm nhận được chỗ tốt của việc có xe.Cậu ngồi với đống đồ ăn, Lục Tẫn lái xe ở phía trước.Ánh hoàng hôn chiếu lên trên người bọn họ.Bọn họ cách đoàn đội một khoảng vừa đủ, quay phim đi theo phía sau vừa hay chụp lại được khung cảnh này.【 Trông ấm áp vl.
】【 Vốn dĩ tôi tưởng chỉ có ngồi ghế sau xe đạp mới đủ lãng mạn, giờ nhìn hai ổng lái xe ba bánh cũng có vẻ không tồi ha? 】【 Xong rồi, tui bị tẩy não rồi, tự dưng cũng muốn ra thuê xe… 】Người xem nhìn nhìn bọn họ lại lần cảm thấy có gì khác khác.Hình như khoảng cách càng ngày càng gần?Rốt cuộc thì quay phim cũng đuổi kịp.Lâm Yến nhảy xuống, nhìn cái xe, trên mặt hiếm thấy nở một nụ cười nhẹ: “Wao, xe nhiều điện thật luôn đó nha.".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook