Thật Ra Thì Em Không Dễ Thương
-
Chương 2: Để cho anh gặp lại em
Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn l=ê q-u/ý đ"ô;n
Hầu Thành cực kỳ miễn cưỡng đội mũ Garfield, mặc trang phục biểu diễn vào, cùng với các bạn học khác cũng bị lừa mặc trang phục phim hoạt hình im lặng nhìn thẳng vào mắt nhau, mặc dù đều không thấy rõ vẻ mặt của đối phương, nhưng đoán rằng tất cả đều có cùng một bộ dạng 囧. Viện nghiên cứu của thành phố J đón người mới đến, thế nên giao cho bọn họ nhiệm vụ đứng ở cửa thu hút sinh viên tài cao, giữa mùa đông chơi COS tỏ vẻ đáng yêu rất mát?! May mắn có đội mũ, nếu không bị người quen nhìn thấy thế nào cũng sẽ bị cười nhạo.
Đứng yên suốt một buổi sáng, trải qua vô số lần bị túm cái đuôi một cách bất ngờ, sau khi bị đùa giỡn sờ mó cả buổi, Hầu Thành dứt khoát quyết định, buổi chiều có đánh chết cũng không làm nữa, người nào thích làm thì đi đi!
Mới vừa quyết định, lại có người nhẹ nhàng chọc chọc bả vai. Quay đầu liền nhìn thấy một gương mặt có thể gọi là xinh đẹp, trên gương mặt đó đôi mắt lấp lánh ánh nước rất chân thành nhìn mình, "Xin hỏi, tôi có thể kéo cái đuôi của bạn một chút không?"
Cô gái kia nói như vậy, mang theo đôi chút sợ hãi. Ánh mắt như vậy, rất quen thuộc. Hình như mặt cô gái này cũng quen. Hầu Thành chợt nhớ tới cô gái có đôi mắt giống như nai con ở trên xe buýt công cộng lúc nghỉ hè, cùng cô gái trước mắt từ từ hợp thành một. Ánh mắt như thế Hầu Thành không chống cự được. Vì vậy thỏa hiệp, kéo cái đuôi trên trang phục biểu diễn ra trước người, đưa cho cô gái. Cô gái mừng rỡ rõ rệt. Thế nhưng mình còn đồng ý chụp ảnh chung với cô. Hầu Thành bên trong chiếc mũ khẽ nở một nụ cười chua chát, quả nhiên, hoàn toàn giống như cô, sự nhớ nhung của mình đối với cô bị gợi ra dễ như trở bàn tay. Dù biết chính mình, trúng loại độc mang tên là Từ Ngọc (*).
(* Tên một nhân vật trong truyện, mọi người sẽ biết là ai sớm thôi, cùng hóng những chương tiếp theo nhé)
Hầu Thành cực kỳ miễn cưỡng đội mũ Garfield, mặc trang phục biểu diễn vào, cùng với các bạn học khác cũng bị lừa mặc trang phục phim hoạt hình im lặng nhìn thẳng vào mắt nhau, mặc dù đều không thấy rõ vẻ mặt của đối phương, nhưng đoán rằng tất cả đều có cùng một bộ dạng 囧. Viện nghiên cứu của thành phố J đón người mới đến, thế nên giao cho bọn họ nhiệm vụ đứng ở cửa thu hút sinh viên tài cao, giữa mùa đông chơi COS tỏ vẻ đáng yêu rất mát?! May mắn có đội mũ, nếu không bị người quen nhìn thấy thế nào cũng sẽ bị cười nhạo.
Đứng yên suốt một buổi sáng, trải qua vô số lần bị túm cái đuôi một cách bất ngờ, sau khi bị đùa giỡn sờ mó cả buổi, Hầu Thành dứt khoát quyết định, buổi chiều có đánh chết cũng không làm nữa, người nào thích làm thì đi đi!
Mới vừa quyết định, lại có người nhẹ nhàng chọc chọc bả vai. Quay đầu liền nhìn thấy một gương mặt có thể gọi là xinh đẹp, trên gương mặt đó đôi mắt lấp lánh ánh nước rất chân thành nhìn mình, "Xin hỏi, tôi có thể kéo cái đuôi của bạn một chút không?"
Cô gái kia nói như vậy, mang theo đôi chút sợ hãi. Ánh mắt như vậy, rất quen thuộc. Hình như mặt cô gái này cũng quen. Hầu Thành chợt nhớ tới cô gái có đôi mắt giống như nai con ở trên xe buýt công cộng lúc nghỉ hè, cùng cô gái trước mắt từ từ hợp thành một. Ánh mắt như thế Hầu Thành không chống cự được. Vì vậy thỏa hiệp, kéo cái đuôi trên trang phục biểu diễn ra trước người, đưa cho cô gái. Cô gái mừng rỡ rõ rệt. Thế nhưng mình còn đồng ý chụp ảnh chung với cô. Hầu Thành bên trong chiếc mũ khẽ nở một nụ cười chua chát, quả nhiên, hoàn toàn giống như cô, sự nhớ nhung của mình đối với cô bị gợi ra dễ như trở bàn tay. Dù biết chính mình, trúng loại độc mang tên là Từ Ngọc (*).
(* Tên một nhân vật trong truyện, mọi người sẽ biết là ai sớm thôi, cùng hóng những chương tiếp theo nhé)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook