Thập Thế Luân Hồi Chi Thương Hải Trường Ca
Chương 146: Phiên ngoại chi tục thiên

Tiệc trăm ngày của đôi thai long phượng cực kỳ long trọng. Bởi vì lúc đầy tháng An Sâm còn chưa điều dưỡng tốt, hai đứa bé cũng quá nhỏ, liền không tổ chức. Nhưng đến trăm ngày, hai bé con đều nảy nở, hai bé con vô cùng xinh đẹp, cực kỳ được mọi người yêu thích.

Bé trai được cha Lư đặt tên là Lư Trí Viễn, bé gái do Trình Quảng Lâm đặt tên là Lư Tử Yên.

Tiệc trăm ngày lần này, những người nổi tiếng trong thành phố đều có mặt. Trình Thiếu Hoa cũng cố ý từ nước Mỹ gấp gáp quay về tặng quà.

Trình Thiếu Hoa kể từ khi được Trình lão gia tử đưa sang Mỹ trị liệu thì ở bên kia hôn mê hơn hai tháng mới tỉnh lại, sau đó thay đổi rất nhiều, quyết định ở lại nước Mỹ gây dựng sự nghiệp, dự định phát triển việc làm ăn của nhà họ Trình sang bên kia.

Lão gia tử cũng không phản đối, thấy cháu trai biết cầu tiến cũng chỉ có ủng hộ. Nhưng đại thiếu gia Thiếu Khang nhà họ Trình cũng không phải ngồi không, Trình Thiếu Hoa ở bên kia mấy lần suýt nữa chịu thiệt, cũng may đều hóa hiểm thành an, cũng có được không ít thủ đoạn.

Lư Tỉnh Trần hiện tại có vợ có con, cuộc sống đắc ý, cực kỳ hăng hái.

Anh ở trong bữa tiệc thường xuyên qua lại, kính rượu trò chuyện với mọi người, cuối cùng uống đến say mèm. Buổi tối gần như là được Trình Thiếu Hoa và Tạ Thiệu Minh khiêng về phòng.

An Sâm cũng uống không ít rượu, nhưng vẫn khá hơn Lư Tỉnh Trần. Cậu cười cảm ơn Tạ Thiệu Minh.

“Gần đây với Iris Minc thế nào rồi? Truyền thông đều đang truyền tin rằng hai người đang hẹn hò.”

Gương mặt anh tuấn của Tạ Thiệu Minh đỏ lên.

“Sau đó chúng tôi đã chú ý hơn rồi, không để cho truyền thông phát hiện nữa.”

An Sâm vỗ vai cậu ta.

“Chuyện này không phải vấn đề, có một số việc công khai ra ngược lại thì tốt hơn. Thích một người, cũng không thể lúc nào cũng nhân nhượng người ấy, thỉnh thoảng phải tấn công mới được. Vậy mới là đàn ông chân chính.”

“A?”

An Sâm ghé vào tai cậu ta nói thầm vài câu, sắc mặt Tạ Thiệu Minh dần dần đỏ lên, cuối cùng hai mắt sáng rực.

“Em nói gì với Tạ Thiệu Minh thế?”

Mọi người đi rồi, trong phòng chỉ còn lại hai người, Lư Tỉnh Trần nằm trên giường nhìn An Sâm vừa tắm rửa xong đi ra.

“Chỉ điểm cho cậu ta vài câu.”

An Sâm lau tóc, liếc mắt về phía anh.

“Em biết ngay là anh giả vờ say. Nhanh đứng dậy đi tắm đi.”

Lư Tỉnh Trần lảo đảo đứng lên, cười hắc hắc nói:

“Nếu anh không giả vờ, bọn họ sẽ rót cho anh uống đến chết. Thực ra anh cũng có say, em đỡ anh một chút đi.”

An Sâm đỡ anh vào phòng tắm, cởi quần áo cho anh.

Lư Tỉnh Trần kéo An Sâm, ngậm lấy vành tai cậu, thổi một hơi lên phía sau tai.

“Đừng đi. Tắm với anh.”

An Sâm run rẩy một chút, nói:

“Đừng làm rộn. Em tắm rồi…”

Lời còn chưa dứt, Lư Tỉnh Trần đã mở vòi phun. Bọt nước phun xuống, áo ngủ trên người An Sâm lập tức ướt đẫm.

Lư Tỉnh Trần dùng đầu lưỡi của mình cẩn thận lướt theo vành tai An Sâm, nhẹ nhàng dùng răng gặm cắn, tay cũng trượt xuống dưới, không ngừng khiêu khích.

An Sâm cảm thấy thân thể của mình càng lúc càng nóng, bụng dưới như có một ngọn lửa chạy qua. Dứt khoát cởi áo ngủ ném sang một bên, ôm lấy đầu Lư Tỉnh Trần hôn môi thật sâu.

Nụ hôn sâu qua đi, hai người đều bừng bừng nhiệt tình. Lư Tỉnh Trần đặt An Sâm trên tường nhà tắm, đôi môi hôn dọc theo thân thể cậu xuống, đi đến phần ngực bởi vì mới sinh sản không lâu mà có chút sưng lên.

An Sâm thân là đàn ông, không thể ra sữa, nhưng bởi vì lúc mang thai thì sinh ra một lượng kích thích tố lớn, sau khi sinh đã uống thuốc điều trị, ngực thỉnh thoảng vẫn như phụ nữ mà sưng lên, đầu nhũ cũng hơi nở ra. Lư Tỉnh Trần theo hơi rượu đột nhiên hút lấy, vừa hút vừa cắn, An Sâm vừa đau đớn vừa cảm thấy tê ngứa đến kỳ lạ.

“A! Nhẹ chút… Đừng cắn!”

An Sâm nắm lấy tóc Lư Tỉnh Trần, giống như muốn đẩy anh ra, nhưng lại có chút muốn tiếp tục.

“đầu v* của em hiện tại rất mê người, em biết không? Mỗi lần nhìn em ôm con, anh đều tưởng tượng em dùng nơi này cho bọn nhỏ ăn sữa thì có dáng vẻ gì đây? Để anh hút một chút, xem có thể ra sữa hay không?”

Lời nói của Lư Tỉnh Trần rất nóng bỏng, hành động càng kích thích. An Sâm ưm một tiếng, cầm bàn tay Lư Tỉnh Trần xoa nắn bên đầu nhũ kia của mình.

“Hút đi, bên này cũng muốn. Anh muốn hút thế nào thì hút.”

Lư Tỉnh Trần cười khẽ một tiếng.

“Em càng ngày càng phóng đãng, nhưng anh thích.”

Anh ở trên người An Sâm hết xoa lại cắn, đùa bỡn vui vẻ quên cả trời đất. Nước tắm ấm áp liên tục rơi xuống, khiến thân thể gắn bó của hai người càng thêm nóng hổi.

Phân thân của An Sâm từ lâu đã đứng thẳng lên, huyệt sau cũng dần dần cảm thấy trống rỗng. Từ sau khi sinh con, thân thể cậu dường như càng mẫn cảm hơn.

Lư Tỉnh Trần đùa bỡn nửa người trên của cậu đủ rồi, cuốn lấy cậu, dán lên phía sau lưng nói:

“Anh muốn đi vào, thế nào?”

Hai tay An Sâm chống ở trên tường, cái mông cong lên nói:

“Không được! Chậm một chút… Chậm mà —— Khốn kiếp, em bảo anh chậm một chút!”

Hai người sau khi bọn họ đầy tháng không lâu thì đã khôi phục lại vận động trên giường. Lư Tỉnh Trần phát hiện An Sâm sau khi sinh con, huyệt nhỏ không chỉ khôi phục lại như lúc đầu, hơn nữa càng co dãn hơn, có lúc cho dù không cần mở rộng trước, chỉ cần cẩn thận trực tiếp đi vào cũng sẽ không bị thương. Hơn nữa lúc động tình dịch ruột non cũng nhiều hơn trước, khiến tình sự của hai người càng tăng thêm một tầng lạc thú và tiện lợi.

Anh vừa hút đầu nhũ của An Sâm, hai tay cũng không nhàn rỗi, bận rộn, xoa nắn phân thân của cậu, lại có nước ấm bôi trơn, huyệt sau từ lâu đã nuốt trọn ba ngón tay, lúc này trực tiếp đi vào cũng không hề bất tiện. Chỉ là An Sâm không thích anh gấp gáp như thế, khó tránh khỏi mắng một tiếng.

Lư Tỉnh Trần mỉm cười, động tác dưới thân nhanh hơn. Một tay khéo léo đỡ lấy vòng eo của An Sâm, một tay xoa nắn phân thân của cậu.

Mấy chỗ mẫn cảm cùng bị khiêu khích, An Sâm không quá bao lâu sau liền thét chói tai cứng người đạt đến cao trào.

“A a a!”

An Sâm bắn ra tinh hoa trong tay Lư Tỉnh Trần, cả người trở nên mềm nhũn. Lư Tỉnh Trần nâng thắt lưng của cậu lên, phân thân cứng rắn ở trong cơ thể cậu gia tăng tốc độ ra vào. Không được vài cái, An Sâm vẫn còn chưa thoát khỏi dư vị của lần cao trào trước đã bị Lư Tỉnh Trần cắm rút vài cái lại trở nên hưng phấn lần nữa.

“Ư… Ưm a. A a —— a… Ưm a…”

An Sâm không kìm được rên rỉ ra tiếng, theo bản năng đong đưa phần eo phối hợp với động tác của Lư Tỉnh Trần.

Nước tắm rơi rào rào lên hai người hòa cùng mồ hôi và niêm dịch nóng bỏng, càng mang đến hiệu quả cực nóng.

Cuối cùng An Sâm chân nhũn eo nhũn được Lư Tỉnh Trần ôm vào trong bồn tắm lớn, lật người lại đến tiếp một hồi nữa.



“Lúc tối em nói gì với Thiệu Minh đấy?”

Ôm thân thể trần trụi của vợ yêu chui vào trong ổ chăn, Lư Tỉnh Trần vuốt vẻ da thịt trơn tuột của cậu, nhịn không được hỏi.

An Sâm nằm gối đầu lên khuỷu tay anh buồn ngủ, nghe vậy cười cười:

“Không có gì. Iris Minc thực ra là một người có tính cách rất bị động, em chỉ cho Thiệu Minh cách chủ động một chút. Có đôi khi tình yêu không phải chỉ cần cố gắng là được, có thể quyến rũ thì cứ quyến rũ, nên tấn công thì phải tấn công.”

“Em dạy Thiệu Minh đi quyến rũ Tĩnh An? Có chút khó đi?”

An Sâm cười thần bí.

“Không khó, cứ xem cậu ta làm như thế nào.”

Lư Tỉnh Trần bỗng nhiên nhận ra.

“Em là nói…”

“Suỵt… Em mệt rồi, ngủ đi. Sau này không được nằm trên giường của chúng ta bàn chuyện của người khác.”

“Được được được, đều nghe lời em.”

An Sâm thỏa mãn nhắm mắt lại.

Đó dù sao cũng là con trai của cậu kiếp trước, kiếp này giúp đỡ nó một chút, tìm một nhân duyên mỹ mãn, đỡ khiến cho đứa nhóc có tình kết luyến phụ nghiêm trọng kia nhớ thương người không nên nhớ thương. Đưa một người đàn ông tốt như Tạ Thiệu Minh lên giường nó, cũng coi như không khiến nó phải thất vọng đi.

Chìm đắm trong hơi thở của Lư Tỉnh Trần, An Sâm cảm thấy rất thỏa mãn.

Bóng lưng còng xuống từng ở trong hành lang nơi cốc luân hồi kia thỉnh cầu không biết bao nhiêu năm, cuối cùng cũng được đền bù mong muốn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương