Thập Niên Sống Lại Làm Bạch Phú Mỹ
-
32: Giành Đồ Của Cô
“Cái gì? Sẽ không đun nước sau bảy giờ ư, tại sao?” Lý Tuệ vẻ mặt kinh ngạc: “Vậy nếu không đun nước tôi làm sao tắm rửa chứ?” Cả ngày lao động vốn đã tra tấn cô ta đau đớn không chịu nổi, lúc này cô ta đã hoàn toàn suy sụp, bỗng nhiên giữ chặt tay Quý Lan Anh nói: “Một mình cô dựa vào cái gì mà lấy bốn bình nước, cho tôi hai bình!”Quý Lan Anh làm sao để ý tới cô ta, nghiêng người né tránh nói: “Đây là của tôi và Tố Tố, tôi giúp cô ấy lấy nước, là cô muốn ở phòng đơn, không có bạn cùng phòng lấy nước cho cô, vậy cũng không thể trách chúng tôi!”Quý Lan Anh đang định xách bình nước đi ra ngoài, Lý Tuệ bỗng nhiên xông lên, ngăn ở trước mặt cô ấy, cô ấy bị chặn lại, bình nước trong tay không cầm chắc, ầm ầm rơi xuống đất.Hai người đều nhanh chóng lui về phía sau một bước, nhưng bởi vì Quý Lan Anh chân trái còn bị thương, phản ứng tự nhiên không nhanh như Lý Tuệ, chân phải vẫn bị nước trong bình nước làm bị bỏng.“Ấm đun nước của tôi!” Nhưng mà Quý Lan Anh quan tâm nhất không phải là chân cô ấy, ngược lại là ấm đun nước đã vỡ thành mảnh nhỏ.Bạch Tố sớm đã buông bát đũa vọt tới, thấy Quý Lan Anh vẻ mặt đau lòng nhìn ấm đun nước bị hỏng kia, thật sự là dở khóc dở cười.“Lưu Chính, mau ra giếng lấy chút nước lạnh, trên chân Lan Anh phồng rộp rồi.” Bạch Tố vội vàng nói.“A...!A...” Lúc này Quý Lan Anh mới phát hiện chân phải của mình bị bỏng, gào thét, thanh niên trí thức vây xem vội vàng mang theo một cái ghế cho cô ấy ngồi xuống, lúc này cô ấy mới hô: “Đau quá...!Mụn nước to quá...!Giờ phải làm gì đây?”“Tớ còn tưởng rằng cậu không thấy đau, mà chỉ nhớ tới ấm đun nước.” Bạch Tố cũng đau lòng ấm đun nước kia, mấy thứ này đều là bọn họ trước khi về nông thôn, người trong nhà hỗ trợ mua, tiêu không ít tiền và phiếu đấy, chỉ riêng ấm đun nước này, cũng thường xuyên mua bán hết, lúc đi mua cũng không dễ dàng.Lý Tuệ thấy mình gặp họa, sắc mặt không tốt lắm, nhưng vẫn kiên trì nói: “Tôi cũng không phải cố ý, tôi...!Tôi chính là muốn hỏi cô ấy mượn hai bình nước nóng mà thôi...” Vừa rồi cô ta còn nghĩ, cùng lắm thì đem ấm đun nước của mình bồi thường cho, nhưng hiện tại lại có chút luyến tiếc, ấm đun nước của mình bồi thường cho cô ấy, vậy chính cô ta đâu có cái mà dùng chứ.“Tôi...” Lý Tuệ nói hai tiếng, cuối cùng vẫn không nói gì cả.Lưu Chính đã lấy nước giếng tiến vào, ngâm chân phải Quý Lan Anh vào, nhưng mụn nước trên chân cô ấy vẫn còn, nhìn vô cùng dọa người.
Lưu Chính vốn còn muốn quở trách Quý Lan Anh hai câu, có thể thấy được dáng vẻ làm sai của cô ấy, liền không nổi giận được, chỉ nhíu mày nói: “Anh thấy em đang làm quá hơn, không muốn tham gia lao động, nên mới để mình bị nhỡ, đồng hương nhìn chúng ta sẽ nghĩ như thế nào đây? Lúc này mới tới đây, liền nghĩ biện pháp lười biếng không làm được?”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook