Vu Hoài Ngạn cười nói: “Nhìn xem đã.”

Hai người Hoàng Minh Đức cùng Tằng Nghị vây quanh ở bên cạnh bàn hội nghị nhìn lên.

Kiên nhẫn chờ đợi một lát sau, Vu Hoài Ngạn mới lại mở miệng: “Cảm thấy thế nào?”

“Khá tốt, tôi cũng muối đổi một cái để dùng đây.” Hoàng Minh Đức cầm lấy điện thoại di động đang treo ở bên hông, so sánh với điện thoại được thiết kế cầu kỳ hơn một chút đang được cần ở trên tay, sau đó cảm thán nói.

Tằng Nghị bên cạnh cũng lộ vẻ tán đồng.

“Vậy các cậu cảm thấy chúng ta chuyển sang làm điện thoại di động thì thế nào?” Vu Hoài Ngạn bình tĩnh mà tung ra tới một quả bom.

Hoàng Minh Đức sợ tới mức tay thiếu chút nữa không cầm chắc, kinh nghi bất định mà nói: “Hả? Anh Ngạn, anh nói vui đùa cái gì vậy?”

“Không phải chúng ta đang phát triển sản phẩm máy nhắn tin khá tốt hay sao?” Tằng Nghị cũng nói.

Đúng là công ty bọn họ đang làm máy nhắn tin khá tốt, doanh thu năm nay đang đà tăng trưởng mạnh hơn rất nhiều so với các năm trước.

Sản phẩm được sản xuất ngày đêm, vậy mà vẫn cung không đủ cầu. Dựa theo phán đoán chủ quan, doanh số bán hàng năm nay của công ty bọn họ sẽ đột phá một trăm triệu nhân dân tệ.

Máy nhắn tin đang phát triển như thế, hiện tại đột nhiên Vu Hoài Ngạn lại nói chuyển mình làm điện thoại di động, hai người đều không thể hiểu được.

Hơn nữa bọn họ cũng chưa từng tiếp xúc với công nghệ làm điện thoại di động, nên cũng không biết nên làm như thế nào.



Vu Hoài Ngạn đã sớm đoán trước được phản ứng của hai người này, vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh như trước.

“Các người vừa mới nhìn lâu như vậy, liền không phát hiện cái gì sao?”

“Cái gì?” Hoàng Minh Đức gãi gãi đầu, không rõ ý của anh lắm.

Vu Hoài Ngạn cũng không vòng quanh với bọn họ nữa, nói thẳng: “Sợ rằng máy nhắn tin sẽ không lâu dài, bao gồm cả điện thoại ở trong tay cậu cũng như vậy.”

“Không, không phải chứ?”

“Ý của anh Ngạn là, về sau di động sẽ thay thế được chúng nó?” Phản ứng của Tằng Nghị nhanh hơn so với Hoàng Minh Đức.

“Tựa như Minh Đức cậu vừa mới nói, cậu cũng muối đổi điện thoại cũ lấy điện thoại mới hơn, đây không phải là đã nói rõ vấn đề rồi hay sao?” Vu Hoài Ngạn gật đầu nói, “Máy nhắn tin đã lên tới đỉnh rồi, sẽ không có khả năng phát triển được nữa, kế tiếp sản phẩm này sẽ xuống dốc.”

“Công năng của nó quá mức đơn giản, hiện tại di động có thể hoàn toàn thay thế được chúng nó......” Vu Hoài Ngạn chậm rãi nói những điều mà mấy ngày nay anh đã quan sát và suy luận ra cho mọi người cùng nghe.

Hoàng Minh Đức rất rõ ràng những điều mà Vu Hoài Ngạn nói đều là sự thật, nhưng trong lòng anh vẫn không muốn tiếp thu sự thật này.

“Anh Ngạn, tôi biết điều anh nói rất có lý, nhưng máy nhắn tin của chúng ta vẫn có chỗ hữu dụng! Luôn có những người không đủ tiền để mua được một chiếc điện thoại di động, họ sẽ cần máy nhắn tin của chúng ta! Một cái điện thoại di động cần ít nhất đến mấy ngàn tệ, một chiếc máy nhắn tin của chúng ta mới bao nhiêu tiền chứ, có lợi và thực tế như vậy, tôi không tin nó sẽ bị thay thế được.”

Vu Hoài Ngạn cũng không có trực tiếp phản bác Hoàng Minh Đức nói, mà là hỏi lại hắn một câu: “Cậu có còn nhớ ban đầu máy nhắn tin của chúng ta có giá cao hay thấp ?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương