Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp 2
Chương 50: Kế Hoạch Bom Tấn – Thành Công

Triệu Mỹ cũng lên xe. Hôm nay đi cùng đều là ba vị sếp lớn của công ty nên nàng tranh vị trí lái xe.

Sau khi chở hai người Trương Mạn Ni về, trên xe chỉ còn lại Trần Khiêm và Triệu Mỹ. Lúc này Triệu Mỹ vô cùng căng thẳng. Trần Khiêm nổi tiếng trong công ty là nghiêm khắc, lạnh lùng. Hôm nay nàng lại bị Lý Khải vu khống như vậy, nàng không biết Trần Khiêm sẽ nghĩ xấu về mình không.

“Tổng giám đốc Trần, chuyện hôm nay..” Triệu Mỹ e dè nói. Nàng cẩn thận quan sát biểu hiện của Trần Khiêm. Phải nói rằng hắn cũng khá đẹp trai, tuy không nói là anh tuấn nhưng có sự cuốn hút khó tả, đặc biệt là hắn còn rất trẻ mà đã leo lên được vị trí này, không thể không nói là vô cùng giỏi.

“Chuyện hôm nay không liên quan tới cô. Đừng để trong lòng. Nhà cô gần đây không. Tôi chở cô về.” Trần Khiêm ôn tồn nói, trong giọng nói thể hiện sự quan tâm, dịu dàng.

“Hả? À…có…có. Vậy làm phiền anh.” Triệu Mỹ không tin vào tai mình nữa. Đây còn là Tổng giám đốc Trần nổi tiếng nghiêm khắc, lạnh lùng sao. Nàng lái xe hướng về phía nhà mình. Hai người cũng không nói chuyện gì nhiều. Trần Khiêm nhìn ra phía ngoài chỉ thấy những ánh đèn mờ ảo trong màn đêm.

Xe vừa đến nơi. Triệu Mỹ vội vàng chào Trần Khiêm rồi chuẩn bị mở cửa xe bước xuống.

“Cô không mời tôi lên nhà uống ly trà sao?” Trần Khiêm nhàn nhạt nói, hắn mở cửa xe bước xuống. Hắn đã điều tra thông tin Triệu Mỹ từ hồ sơ của công ty, biết nàng sống một mình.

“Ách.. chuyện này…. Được thôi, mời anh!” Triệu Mỹ cắn răng. Nàng biết đêm đã khuya, cô nam quả nữ là không tiện. Huống chi nàng còn nghe nói vị tổng giám đốc Trần này có vợ rồi. Nhưng hôm nay nàng cũng có phần gây họa, không thể làm phật ý vị tổng giám đốc này được.

Trần Khiêm cười cười theo Triệu Mỹ vào nhà, hắn cảm tưởng như mình đang đánh vào hang ổ của chú cừu non này. Cánh cửa khép lại, Triệu Mỹ vội vội vàng vàng:

“Tổng giám đốc Trần, anh muốn uống gì không. Tôi có trà, café, bia.”

“Tôi hơi đói, tối nay vẫn chưa ăn gì. Nhà cô có gì không?” Trần Khiêm cười cười nhìn nàng. Thái độ của cô gấp gáp cứ như sợ sẽ làm sai, khiến hắn không hài lòng vậy.

“Ách… trong nhà chỉ còn mỳ gói thôi.. Nếu anh không chê.” Triệu Mỹ trong lòng muốn khóc thét lên. Tổng giám đốc Trần à! Anh nhiều tiền vậy thì ra quán ăn đi, sao phải bắt tôi phục vụ anh nữa chứ. Giờ đã tan ca rồi mà.

“Không sao! Tôi không kén chọn.”

“Được. Vậy anh ngồi uống nước. Để tôi đi nấu.” Triệu Mỹ rót cho Trần Khiêm một cốc nước lọc rồi vội vàng vào bếp nấu mỳ.



Trần Khiêm nhìn theo chiếc mông đẫy đà đong đưa của nàng mà cổ họng khô khốc. Giờ hắn chỉ muốn cắm vào chiếc mông to tròn đó thôi. Bất giác hắn nhấc cốc nước lên uống một hơi hết sạch.

Rất nhanh, một lúc sau, Triệu Mỹ bưng một tô mỳ ra đặt trước mặt Trần Khiêm.

“Tổng giám đốc Trần, mời anh.” Triệu Mỹ tươi cười nói.

Trần Khiêm ngước lên nhìn nàng. Lúc này Triệu Mỹ đã thay một bộ đồ giản dị mặc ở nhà nhưng không thể che lấp được thân hình sexy lồi lõm của nàng.

“Cảm ơn!” Trần Khiêm nhẹ nhàng nói. Hắn cầm đũa lên ăn thử. Triệu Mỹ cẩn thận quan sát biểu hiện của Trần Khiêm. Nàng rất sợ vị thế tổ này không thích thì sau này nàng sẽ khó sống a.

“Thế nào? Ngon không?” Triệu Mỹ e dè hỏi.

Trần Khiêm nhìn nàng cau mày.

“Không thể nào! Tôi đã nếm thử rồi mà.” Triệu Mỹ vội vàng ngồi cạnh hắn, giật lấy đôi đũa nếm thử. Nàng vội vã mà quên rằng mình đang ngồi sát cạnh Trần Khiêm. Cặp bồng đảo của nàng sau chiếc áo cứ lấp ló trước mặt hắn làm Trần Khiêm vô cùng khó chịu.

“Rất ngon mà!” Triệu Mỹ quay sang nhìn Trần Khiêm. Bất ngờ nàng bị Trần Khiêm cưỡng hôn, trợn tròn hai mắt không dám tin.

Trần Khiêm tham luyến chiếc miệng ngọt ngào của nàng thêm vào đó là hương vị thơm ngát của bát mì thịt còn vương lại khiến hắn như muốn nuốt trọn chiếc lưỡi mềm mại kia.

“Ưm…. ưm………m…..m…………….mmmm” Triệu Mỹ muốn nói nhưng không thể nói được. Miệng nàng đã bị Trần Khiêm khóa chặt. Hắn nút lưỡi liếm láp nàng chùn chụt một cách đầy ướt át. Một lúc lâu sau hai người dứt ra. Triệu Mỹ thở hồng hộc vì hôn quá lâu khiến nàng thiếu dưỡng khí:

“Hộc.. hộc…Tổng giám đốc Trần….. anh làm gì vậy?”

“Bát mỳ của em thiếu một vị. Vậy mới đúng vị mỳ thịt.” Trần Khiêm liếm liếm quanh miệng nói.

Triệu Mỹ thấy biểu hiện của hắn thì run cả người, đang định lùi lại thì bị Trần Khiêm kéo lại.



“Anh còn chưa ăn xong mà.” Trần Khiêm nhanh chóng cưỡng hôn Triệu Mỹ khiến nàng chỉ biết đập tay vào ngực hắn nhưng vì bị hắn hôn quá cuồng nhiệt khiến đầu óc nàng trống rỗng, trong vô thức đầu lưỡi chuyển động hôn lại hắn. Trần Khiêm đắc ý cười thầm. Hắn bày ra nhiều chuyện như vậy còn không chinh phục được nàng sao. Hai người hôn nhau ướt át, nuốt nước bọt ừng ực. Khi dứt ra, Triệu Mỹ có chút đỏ mặt ấp úng nói:

“Tổng giám đốc Trần… nhưng… nhưng anh đã có vợ rồi mà.”

“Anh yêu em!” Trần Khiêm nhìn nàng thâm tình nói.

Triệu Mỹ sượng người. Biểu hiện hôm nay của giám đốc Trần Khiến nàng rất bội phục. Nếu có thể làm nữ nhân của hắn thì thật hạnh phúc nhưng đáng tiếc.

“Nhưng…. nhưng….”

Không đợi Triệu Mỹ nói tiếp Trần Khiêm lại tiếp tục hôn nàng. Nếu giờ để nàng bình tĩnh lại thì kế hoạch bom tấn của hắn hôm nay sẽ thất bại mất. Trần Khiêm vừa hôn vừa nhanh tay lột sạch đồ của Triệu Mỹ ra. Đối với việc này hắn rất thành thạo. Một thân hình nóng bỏng đập vào mắt hắn, bầu vú căng tròn, chiếc đùi nuột nà, ở giữa là cấm khu nhô lên múp rụp đầy đặn. Trần Khiêm ôm eo thon của nàng, hai tay xao nắn đôi gò bồng đảo trắng muốt kia rồi đến chiếc mông căng tròn gợi dục. Triệu Mỹ lúc này hai mắt mê ly, đầu óc trống rỗng không để ý đến việc mình đã bị Trần Khiêm lột sạch. Chiếc lưỡi ướt át của nàng vẫn cứ bị hắn nút mạnh.

“Á…..a……a……a…… Đau quá…” Triệu Mỹ thét lên một tiếng đau đớn. Màng trinh của nàng đã bị một vật khủng bố đâm thủng. Nàng nhắm nghiền hai mắt chịu đựng. Một lúc sau mới dám nhìn xuống phía dưới kia. Chỉ thấy lồn mình đang bị một thứ khủng bố cắm vào, khiến nàng đau đớn, máu đỏ trào ra dính trên thứ khủng khiếp kia. Sắc mặt nàng trắng bệch, nàng liền dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Trần Khiêm.

“Anh! Có thể lấy nó ra hay không? Đây chỉ là hiểu lầm, lấy nó ra thì em xem như chưa có chuyện gì xảy ra a! Van cầu anh lấy nó ra!”

“Lấy nó? Là lấy cái gì , lấy ra khỏi cái nào a, em nói rõ anh mới biết được chứ!”

Trần Khiêm nhìn Triệu Mỹ xinh đẹp trước mặt này, tâm lý lại có chút ý tứ liền trêu chọc nàng. Hắn ngu gì mà rút ra, trăm phương ngàn kế mới đút được vào, nhiệm vụ hệ thống vẫn còn đó.

Triệu Mỹ tâm muốn chết cũng có. Nàng không thể hiểu chính mình, như thế nào để hắn mê hoặc đến mức đút vào trong rồi. Mặc dù nàng rất ngưỡng mộ Trần Khiêm nhưng cũng chỉ là ngưỡng mộ mà thôi. Hắn cũng đã có vợ, giờ sao lại thành thế này rồi, con cặc hắn lại đang đút trong lồn nàng. Nhưng với hơi thể nam tính và khí thế áp đảo của Trần Khiêm đã làm nàng ngượng ngùng không thể nào thốt ra lời, chỉ có thể ấp úng nói:

“Lấy…Là lấy con…Con cặc của anh…Ra…ra khỏi lồn của em!”

Nói xong, Triệu Mỹ đỏ mặt không muốn gặp người, chỉ có thể cúi đầu xuống ghế sopha mặc cho chuyện gì xảy ra.

“Không được a, con cặc của anh đã cứng như vậy rồi, em không cho anh cắm vào thì chẳng phải làm anh khó chịu chết mất? Anh mà khó chịu là rất nhiều người không có quả ngọt để ăn đâu.” Trần Khiêm cười cười mang theo ý vị uy hiếp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương