Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp 2
-
Chương 43: Chiến Lược Tiếp Thị - Nhầm Lẫn
Buổi tối, lô tivi đầu tiên được đóng gói và chất lên xe tải, đi phân phối ở khắp nơi trong thành phố. Tám giờ tối, các văn phòng lớn vẫn sáng đèn. Ngày đầu tiên sản xuất đương nhiên là bận rộn. Hơn nữa, hiện giờ Trần Khiêm đang sống ở văn phòng nên càng bận rộn về khuya, các cuộc họp diễn ra thường xuyên, về cơ bản Trần Khiêm hỏi hết mọi chuyện trên tuyến đầu.
Trong kho có hơn hai trăm chiếc TV vẫn chưa được đưa đi nên đành xếp lại đó. Trần Khiêm quay đầu lại hỏi:
“Phải tăng cường kiểm tra chất lượng. Bất kỳ chiếc nào có vấn đề cũng làm ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng ta, mọi người hiểu không?"
"Tổng giám đốc Trần, anh yên tâm, các nhà máy khác có hai lần kiểm tra chất lượng. Hôm nay chúng ta đã kiểm tra chất lượng năm lần, đồng thời còn tiến hành kiểm tra bật nguồn, kiểm tra tín hiệu, kiểm tra chống dao động điện áp. Không thua những hàng top một chút nào.”
“Hôm nay sản xuất được bao nhiêu chiếc?”
“Hơn 1.600 chiếc, thủ tục kiểm tra chất lượng hơi rườm rà. Khi dây chuyền sản xuất làm việc hết công suất, có thể sản xuất được 2.000 chiếc. Nếu chỉ sản xuất các thành phần chính mà không lắp ráp thì mỗi năm sản xuất hàng triệu chiếc cũng không thành vấn đề.”
Trần Khiêm khẽ gật đầu rồi đi ra khỏi nhà kho, anh nói với Chu Thần Phong đứng bên cạnh:
“Ngày mai anh gọi hết bộ phận marketing và bộ phận quảng cáo ra. Chúng ta giúp các đại lý đi sâu vào thị trường, đồng thời giúp bọn họ làm các hoạt động khác. Chúng ta phải hỗ trợ cho họ càng sớm càng tốt!”
“Được, có yêu cầu cụ thể nào không?”
“Anh xem đó rồi tự làm đi, làm xong là được. Nói với bên ngoài là chúng ta triển khai chương trình khuyến mãi, bốc thăm trúng các voucher 5 nghìn, 10 nghìn, 15 nghìn.” Trần Khiêm dừng lại và nói:
“Đừng viết số 100 nghìn lên và để lẫn nó trong đống 15 nghìn.”
“Như vậy là sao?” Chu Thần Phong khẽ cau mày:
“Thực tế vẫn bán với giá 415 ngàn đúng không?”
“Đúng, nhưng không thể nói rõ ra như vậy. Đây cũng là một hiệu ứng tâm lý, chứ cũng không tính là tiếp thị. Đối mặt với một đối thủ mạnh như vậy, chúng ta phải dùng chút chiêu trò” Trần Khiêm vỗ vai Chu Thần Phong rồi thở dài.
“Sao anh không giảm giá thẳng luôn? Chiến thuật giảm giá 5 ngàn này cũng đủ để chúng ta quảng cáo rồi.”
“Trong tâm lý học có một câu nói, mọi người trên đời này đều không bình thường. Chỉ là có người không phát hiện ra thôi, trong lòng mỗi người đều có một điểm kích thích.” Trần Khiêm hít sâu vào một hơi, anh đút hai tay vào túi:
“Tôi đang định nhắm vào điểm kích thích đó.”
Chu Thần Phong vẫn không hiểu được, anh ta không hiểu nguyên tắc bên trong đó là gì. Anh ta có cả một đống phương pháp về marketing và xây dựng thương hiệu của riêng mình nhưng cách làm của Trần Khiêm vẫn khiến anh ta cảm thấy bối rối.
Anh ta đi nhanh lên phía trước hai bước và hỏi:
“Tôi không biết anh đang nói gì."
“Để tôi lấy một ví dụ cho anh: hai nhà hàng có đồ ăn tương tự nhau, cách trang trí cũng na ná. Một nhà hàng có chính sách khuyến mại trực tiếp chỉ cần ăn đến 100 đồng là được bớt 10 đồng. Nhà hàng kia không khuyến mãi nhưng công việc kinh doanh rất tốt vì tìm được một người phục vụ lãng tai.” Trần Khiêm nói.
Chu Thần Phong không hiểu gì, anh ta dừng bước hỏi lại:
“Một người phục vụ lãng tai?”
“Không chỉ lãng tai mà còn không biết tính toán. Nhiều người là bắt đầu tính nhầm, món cá có giá 35 đồng nhưng có lúc lại viết là 25 đồng. Không biết giá, cô gái thỉnh thoảng phải hỏi người ở trong bếp, người bên trong nói là 50 đồng nhưng vì tai không nghe rõ nên lại viết lại 5 đồng. Thậm chí còn có những lúc quên không tính tiền. Nếu là cậu, cậu sẽ chọn đi hàng nào?”
“Tôi nhất định sẽ tới nơi này, nói không chừng sẽ được hời một khoản lớn. Chỗ kia chỉ bớt 10 đồng thì tôi cũng không hứng thú mấy.”
“Đúng vậy, mở nhà hàng là một cặp vợ chồng, một người giả điếc, một người giả câm. Bọn họ khéo léo khống chế tỷ lệ thất thoát hàng ngày, không hơn không kém, cũng giống như ở bên cạnh là 10%!” Trần Khiêm lấy từ trong túi ra một điều thuốc đưa cho Chu Thần Phong:
“Trên đời này không có kẻ ngốc. Tất cả những ai được coi là thông minh đều là kẻ ngốc. Nếu mình là một kẻ ngốc và cả thế giới đều coi mình là một kẻ ngốc thì có thể kiếm được bộn tiền”
“Có cảm giác hơi triết học nhỉ!” Chu Thần Phong châm thuốc:
“Về mặt phát triển thị trường có thể học hỏi chiêu này một chút.”
“Đừng đừng đừng!” Trần Khiêm liên tục xua tay:
“Qua được lần này, anh có thể vững vàng tấn công, đi xuôi đi ngược thế nào cũng được. Quảng cáo truyền hình, phân bố thị trường, anh muốn làm gì thì làm đó.”
Chu Thần Phong lắc đầu nói:
“Tôi thừa nhận rằng cách này của anh có thể có hiệu quả nhưng tôi không cho rằng trong vòng mười ngày có thể đạt được kết quả như cậu nói.”
“Mười ngày nữa thì anh sẽ biết. Tôi rất tin tưởng anh. Tôi không muốn cuộc nói chuyện của tôi và anh mười mấy tiếng sau được in ra đặt trên bàn của ai đó.” Trần Khiêm vỗ vai anh ta và nói:
“Anh nghỉ ngơi sớm đi.”
“Anh vẫn chưa thuyết phục được tôi đâu.” Chu Thần Phong nhìn trừng trừng về phía Trần Khiêm đang chuẩn bị rời đi và nói:
“Về mặt thị trường, tôi có thể được coi là một trong những người giỏi nhất cả nước. Tôi đã giúp Lenovo..”
“Thị trường cấp một khác với thị trường cấp hai. Trước đây anh phải đối mặt với các công ty lớn nhưng bây giờ anh phải đối mặt với từng người dân. Tôi nói nhiều như vậy mà anh vẫn không phục thì cố mà nhịn đi. Đến lúc đó rồi anh sẽ hiểu thôi.”
Trần Khiêm quay đầu đi lên lầu. Hắn đã mua một căn nhà ở đây nhưng thời gian này hắn bận nhiều việc nên ở lại công ty. Lý Ngọc cũng đã đến rồi, các nhân tình khác đồng ý theo hắn cũng sắp tới. Trần Khiêm nhìn lên bầu trời tối đen như mực mà cảm khái, đoạn đường hắn phải đi còn rất dài. Đây mới chỉ là bước đầu mà thôi.
Khi Trần Khiêm vừa mở cửa vào phòng thì có một bàn tay từ phía sau che mắt hắn lại.
“Đoán xem em là ai?”
“Thùy Chi, em tới rồi sao!” Trần Khiêm vui mừng hớn hở ôm Thùy Chi vào lòng. Người chị này của hắn đúng là nhu tình như nước, nhìn đã muốn yêu rồi.
“Em nghe Ngọc Liên nói anh cãi nhau với Vu Tình.” Thùy Chi quan tâm hỏi.
“Hừ, cô ta muốn lật cả trời luôn ấy chứ. Anh sẽ xử cô ta sau. Không nhắc cô ta nữa. Chúng ta cùng đi tắm thôi!” Trần Khiêm bế thốc Thùy Chi lên, nàng e thẹ gật đầu. Hai người hôn nhau say đắm đi vào trong phòng tắm.
Trong phòng tắm, một đôi trai gái trần truồng cuốn lấy nhau không ngừng vuốt ve mơn trớn. Trần Khiêm theo dòng nước chảy từ vòi hoa sen mà lướt trên làn da mềm mại mát lạnh của Thùy Chi. Con cặc hắn đã căng cứng chĩa thẳng lên được kẹp giữa hai chiếc đùi nuột nà của nàng.
Thùy Chi không ngừng đong đưa mông làm Trần Khiêm cảm thấy vô cùng kích thích. Hắn không nhịn được nữa mà giữ lấy mông nàng rồi nhét con cặc to khủng của mình vào chiếc lồn ướt đẫm múp rụp của nàng. Thùy Chi nghênh đón con cặc khủng của hắn trong âm đạo mình, nó quá to và dài làm nàng thấy sướng khủng khiếp, miệng không ngừng rên rỉ trong âm thanh dâm dục của da thịt chạm vào nhau trong tiếng nước chảy xuống vị trí giao hợp đó.
“Ahhh.... Ahhh..... Anh yêu..... Nhẹ thôi anh ơi.... Ahhh.... Ưhhh.... Em thích bị anh chịch mạnh lắm..... Ahhh..... Bạch..... Bạch..... Em… Ahhh… Em thích bị anh dùng con cặc to bự gân guốc..... Ahhh... Nga! Nga! Ahhh..... Mỗi ngày bị anh chịch nát lồn dâm đãng này.... Ahhh... Em muốn sinh con cho anh..... Ahhh.... Ưhhh…… Ahhh….. Cho dù có trái với luân thường đạo lí…. Ahhh..... Thích bị con cặc gân guốc của anh chịch lấy em..... Ưhhh.... Bạch.... Bạch.... Muốn mỗi ngày đều bị anh chịch đến chết mất thôi..... Ahhhh...Ahhhh….”
Trần Khiêm chịch Thùy Chi từ nhà tắm cho tới trên giường, ở mọi tư thế khiến nàng mệt mà sướng. Cả người nằm bò ra giường mà vẫn kêu hắn chịch tiếp. Nàng muốn có một đứa con với hắn nên bắt hắn bắn hết tinh dịch vào tử cung mình. Trần Khiêm hơi đắn đo một chút nhưng cũng cắn răng làm liều. Sinh con thì sinh con, tới lúc sinh được hãng tính. Hai người ôm nhau trần truồng ngủ ngon lành trong khi côn thịt của hắn vẫn cắm sâu trong lồn của Thùy Chi.
Trong kho có hơn hai trăm chiếc TV vẫn chưa được đưa đi nên đành xếp lại đó. Trần Khiêm quay đầu lại hỏi:
“Phải tăng cường kiểm tra chất lượng. Bất kỳ chiếc nào có vấn đề cũng làm ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng ta, mọi người hiểu không?"
"Tổng giám đốc Trần, anh yên tâm, các nhà máy khác có hai lần kiểm tra chất lượng. Hôm nay chúng ta đã kiểm tra chất lượng năm lần, đồng thời còn tiến hành kiểm tra bật nguồn, kiểm tra tín hiệu, kiểm tra chống dao động điện áp. Không thua những hàng top một chút nào.”
“Hôm nay sản xuất được bao nhiêu chiếc?”
“Hơn 1.600 chiếc, thủ tục kiểm tra chất lượng hơi rườm rà. Khi dây chuyền sản xuất làm việc hết công suất, có thể sản xuất được 2.000 chiếc. Nếu chỉ sản xuất các thành phần chính mà không lắp ráp thì mỗi năm sản xuất hàng triệu chiếc cũng không thành vấn đề.”
Trần Khiêm khẽ gật đầu rồi đi ra khỏi nhà kho, anh nói với Chu Thần Phong đứng bên cạnh:
“Ngày mai anh gọi hết bộ phận marketing và bộ phận quảng cáo ra. Chúng ta giúp các đại lý đi sâu vào thị trường, đồng thời giúp bọn họ làm các hoạt động khác. Chúng ta phải hỗ trợ cho họ càng sớm càng tốt!”
“Được, có yêu cầu cụ thể nào không?”
“Anh xem đó rồi tự làm đi, làm xong là được. Nói với bên ngoài là chúng ta triển khai chương trình khuyến mãi, bốc thăm trúng các voucher 5 nghìn, 10 nghìn, 15 nghìn.” Trần Khiêm dừng lại và nói:
“Đừng viết số 100 nghìn lên và để lẫn nó trong đống 15 nghìn.”
“Như vậy là sao?” Chu Thần Phong khẽ cau mày:
“Thực tế vẫn bán với giá 415 ngàn đúng không?”
“Đúng, nhưng không thể nói rõ ra như vậy. Đây cũng là một hiệu ứng tâm lý, chứ cũng không tính là tiếp thị. Đối mặt với một đối thủ mạnh như vậy, chúng ta phải dùng chút chiêu trò” Trần Khiêm vỗ vai Chu Thần Phong rồi thở dài.
“Sao anh không giảm giá thẳng luôn? Chiến thuật giảm giá 5 ngàn này cũng đủ để chúng ta quảng cáo rồi.”
“Trong tâm lý học có một câu nói, mọi người trên đời này đều không bình thường. Chỉ là có người không phát hiện ra thôi, trong lòng mỗi người đều có một điểm kích thích.” Trần Khiêm hít sâu vào một hơi, anh đút hai tay vào túi:
“Tôi đang định nhắm vào điểm kích thích đó.”
Chu Thần Phong vẫn không hiểu được, anh ta không hiểu nguyên tắc bên trong đó là gì. Anh ta có cả một đống phương pháp về marketing và xây dựng thương hiệu của riêng mình nhưng cách làm của Trần Khiêm vẫn khiến anh ta cảm thấy bối rối.
Anh ta đi nhanh lên phía trước hai bước và hỏi:
“Tôi không biết anh đang nói gì."
“Để tôi lấy một ví dụ cho anh: hai nhà hàng có đồ ăn tương tự nhau, cách trang trí cũng na ná. Một nhà hàng có chính sách khuyến mại trực tiếp chỉ cần ăn đến 100 đồng là được bớt 10 đồng. Nhà hàng kia không khuyến mãi nhưng công việc kinh doanh rất tốt vì tìm được một người phục vụ lãng tai.” Trần Khiêm nói.
Chu Thần Phong không hiểu gì, anh ta dừng bước hỏi lại:
“Một người phục vụ lãng tai?”
“Không chỉ lãng tai mà còn không biết tính toán. Nhiều người là bắt đầu tính nhầm, món cá có giá 35 đồng nhưng có lúc lại viết là 25 đồng. Không biết giá, cô gái thỉnh thoảng phải hỏi người ở trong bếp, người bên trong nói là 50 đồng nhưng vì tai không nghe rõ nên lại viết lại 5 đồng. Thậm chí còn có những lúc quên không tính tiền. Nếu là cậu, cậu sẽ chọn đi hàng nào?”
“Tôi nhất định sẽ tới nơi này, nói không chừng sẽ được hời một khoản lớn. Chỗ kia chỉ bớt 10 đồng thì tôi cũng không hứng thú mấy.”
“Đúng vậy, mở nhà hàng là một cặp vợ chồng, một người giả điếc, một người giả câm. Bọn họ khéo léo khống chế tỷ lệ thất thoát hàng ngày, không hơn không kém, cũng giống như ở bên cạnh là 10%!” Trần Khiêm lấy từ trong túi ra một điều thuốc đưa cho Chu Thần Phong:
“Trên đời này không có kẻ ngốc. Tất cả những ai được coi là thông minh đều là kẻ ngốc. Nếu mình là một kẻ ngốc và cả thế giới đều coi mình là một kẻ ngốc thì có thể kiếm được bộn tiền”
“Có cảm giác hơi triết học nhỉ!” Chu Thần Phong châm thuốc:
“Về mặt phát triển thị trường có thể học hỏi chiêu này một chút.”
“Đừng đừng đừng!” Trần Khiêm liên tục xua tay:
“Qua được lần này, anh có thể vững vàng tấn công, đi xuôi đi ngược thế nào cũng được. Quảng cáo truyền hình, phân bố thị trường, anh muốn làm gì thì làm đó.”
Chu Thần Phong lắc đầu nói:
“Tôi thừa nhận rằng cách này của anh có thể có hiệu quả nhưng tôi không cho rằng trong vòng mười ngày có thể đạt được kết quả như cậu nói.”
“Mười ngày nữa thì anh sẽ biết. Tôi rất tin tưởng anh. Tôi không muốn cuộc nói chuyện của tôi và anh mười mấy tiếng sau được in ra đặt trên bàn của ai đó.” Trần Khiêm vỗ vai anh ta và nói:
“Anh nghỉ ngơi sớm đi.”
“Anh vẫn chưa thuyết phục được tôi đâu.” Chu Thần Phong nhìn trừng trừng về phía Trần Khiêm đang chuẩn bị rời đi và nói:
“Về mặt thị trường, tôi có thể được coi là một trong những người giỏi nhất cả nước. Tôi đã giúp Lenovo..”
“Thị trường cấp một khác với thị trường cấp hai. Trước đây anh phải đối mặt với các công ty lớn nhưng bây giờ anh phải đối mặt với từng người dân. Tôi nói nhiều như vậy mà anh vẫn không phục thì cố mà nhịn đi. Đến lúc đó rồi anh sẽ hiểu thôi.”
Trần Khiêm quay đầu đi lên lầu. Hắn đã mua một căn nhà ở đây nhưng thời gian này hắn bận nhiều việc nên ở lại công ty. Lý Ngọc cũng đã đến rồi, các nhân tình khác đồng ý theo hắn cũng sắp tới. Trần Khiêm nhìn lên bầu trời tối đen như mực mà cảm khái, đoạn đường hắn phải đi còn rất dài. Đây mới chỉ là bước đầu mà thôi.
Khi Trần Khiêm vừa mở cửa vào phòng thì có một bàn tay từ phía sau che mắt hắn lại.
“Đoán xem em là ai?”
“Thùy Chi, em tới rồi sao!” Trần Khiêm vui mừng hớn hở ôm Thùy Chi vào lòng. Người chị này của hắn đúng là nhu tình như nước, nhìn đã muốn yêu rồi.
“Em nghe Ngọc Liên nói anh cãi nhau với Vu Tình.” Thùy Chi quan tâm hỏi.
“Hừ, cô ta muốn lật cả trời luôn ấy chứ. Anh sẽ xử cô ta sau. Không nhắc cô ta nữa. Chúng ta cùng đi tắm thôi!” Trần Khiêm bế thốc Thùy Chi lên, nàng e thẹ gật đầu. Hai người hôn nhau say đắm đi vào trong phòng tắm.
Trong phòng tắm, một đôi trai gái trần truồng cuốn lấy nhau không ngừng vuốt ve mơn trớn. Trần Khiêm theo dòng nước chảy từ vòi hoa sen mà lướt trên làn da mềm mại mát lạnh của Thùy Chi. Con cặc hắn đã căng cứng chĩa thẳng lên được kẹp giữa hai chiếc đùi nuột nà của nàng.
Thùy Chi không ngừng đong đưa mông làm Trần Khiêm cảm thấy vô cùng kích thích. Hắn không nhịn được nữa mà giữ lấy mông nàng rồi nhét con cặc to khủng của mình vào chiếc lồn ướt đẫm múp rụp của nàng. Thùy Chi nghênh đón con cặc khủng của hắn trong âm đạo mình, nó quá to và dài làm nàng thấy sướng khủng khiếp, miệng không ngừng rên rỉ trong âm thanh dâm dục của da thịt chạm vào nhau trong tiếng nước chảy xuống vị trí giao hợp đó.
“Ahhh.... Ahhh..... Anh yêu..... Nhẹ thôi anh ơi.... Ahhh.... Ưhhh.... Em thích bị anh chịch mạnh lắm..... Ahhh..... Bạch..... Bạch..... Em… Ahhh… Em thích bị anh dùng con cặc to bự gân guốc..... Ahhh... Nga! Nga! Ahhh..... Mỗi ngày bị anh chịch nát lồn dâm đãng này.... Ahhh... Em muốn sinh con cho anh..... Ahhh.... Ưhhh…… Ahhh….. Cho dù có trái với luân thường đạo lí…. Ahhh..... Thích bị con cặc gân guốc của anh chịch lấy em..... Ưhhh.... Bạch.... Bạch.... Muốn mỗi ngày đều bị anh chịch đến chết mất thôi..... Ahhhh...Ahhhh….”
Trần Khiêm chịch Thùy Chi từ nhà tắm cho tới trên giường, ở mọi tư thế khiến nàng mệt mà sướng. Cả người nằm bò ra giường mà vẫn kêu hắn chịch tiếp. Nàng muốn có một đứa con với hắn nên bắt hắn bắn hết tinh dịch vào tử cung mình. Trần Khiêm hơi đắn đo một chút nhưng cũng cắn răng làm liều. Sinh con thì sinh con, tới lúc sinh được hãng tính. Hai người ôm nhau trần truồng ngủ ngon lành trong khi côn thịt của hắn vẫn cắm sâu trong lồn của Thùy Chi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook