Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp 2
Chương 40: Hợp Tung Liên Minh

Trong phòng bao nhà hàng, Trần Khiêm nhìn Chu Thần Phong đang đứng ở cửa, khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ. Anh vẫy tay nói:

“Anh mau vào đi, thật xin lỗi, tôi bận quá, suýt nữa quên mất chuyện của anh. Ngồi đi, ngồi đi!”

“Có phải sắp sản xuất rồi không mà bận như vậy?”

“Đúng vậy!” Trần Khiêm cầm thực đơn đưa tới trước mặt Chu Thần Phong nói:

“Chúng tôi đã quyết định xong sản phẩm, chỉ có thiếu nhân tài trong lĩnh vực mở rộng thị trường thôi, đúng là chỉ thiếu mỗi anh rồi.”

“Thật sao? Anh đưa tôi xem qua sản phẩm!”

“Chúng ta ăn cơm trước đi, anh không cần phải vội. Nếu như anh đã đi theo tôi, tôi nhất định không để anh chịu thiệt đâu. Anh nhậm chức rồi chúng ta sẽ ký một hợp đồng cổ phần tặng anh 3 triệu cổ phiếu.”

“Tôi vẫn chưa làm gì cả, làm vậy không phải ngại quá sao?” Chu Thần Phong ngại ngùng nói.

“Không quan trọng, lương trước đây của anh bao nhiêu chúng tôi sẽ trả gấp đôi.” Trần Khiêm nhìn Chu Thần Phong cười rồi nói:

“Chúng ta là anh em với nhau thì khách sáo gì chứ?”

Mọi thứ diễn ra rất tự nhiên, hai người vừa cười vừa nói, vừa bàn chuyện tương lai. Chu Thần Phong cảm nhận được một sự tự do trước nay chưa từng có, giống như anh ta sắp có đất để dụng võ vậy.

Buổi chiều, Trương Mạn Ni đưa Chu Thần Phong đến các bộ phận khác nhau để làm quen với mọi người, hai bên giới thiệu lẫn nhau.

Ngày hôm sau, một tấm lụa đỏ được treo ở cổng lối vào nhà máy, bên dưới còn trải thảm đỏ, trông vô cùng hoành tráng. Ngoài ra công ty còn mời thêm Chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố, Cục thuế, Cục Công nghiệp và Thương mại và cả Giang Trường Ân.

Một số đài truyền hình lớn trong thành phố và những tờ báo chính thống lớn cũng đến.

Chín giờ sáng, thời tiết thuận lợi, người dẫn chương trình bước ra nói:



“Hôm nay là một ngày tốt lành, là ngày Điện tử Lăng Duệ chính thức sản xuất. Điện tử Lăng Duệ là doanh nghiệp trọng điểm của thành phố, sự quan tâm, giúp đỡ của các lãnh đạo thành phố đã giúp chúng tôi vượt qua khó khăn. Đây là niềm hạnh phúc của Điện tử Lăng Duệ và toàn thể người dân.”

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

“Tiếp theo, chúng ta hãy vỗ tay nồng nhiệt để chào mừng thư ký Giang lên có bài phát biểu quan trọng và tuyên bố nghi thức cắt băng khánh thành chính thức bắt đầu!”

Giang Trường Ân bước lên sân khấu, anh ta nhìn vào máy quay, vẻ mặt đầy tự tin và nói:

“À... ừm...xin chào mọi người….”

Khi Giang Trường Ân phát biểu, rất nhiều lãnh đạo vỗ tay hoan hô nhiệt liệt làm Trần Khiêm cũng ngơ ngác đến đỏ mặt vì thái độ nịnh nọt của các lãnh đạo này.

Sau nghi thức cắt băng khánh thành, Trần Khiêm dẫn đoàn lãnh đạo đi thăm quan khu vực nhà máy và giới thiệu một số máy móc, dây chuyền lắp ráp.

Lô linh kiện đầu tiên đã chính thức được gia công, hôm nay là ngày đầu tiên nên chỉ có một dây chuyền lắp ráp hoạt động. Mười mấy phút sau, chiếc TV Newpod đầu tiên chính thức được sản xuất ra. Mọi người ở đó vỗ tay vang dội.

Thời gian đã gần đến giữa trưa, Trần Khiêm làm động tác mời rồi nói:

“Nhà ăn đã chuẩn bị một chút đồ ăn đạm bạc, mời các vị lãnh đạo tới đó dùng bữa."

Mặc dù nói là bữa cơm đạm bạc nhưng rượu thuốc, mọi thứ chuẩn bị trong đó đều là đồ cao cấp đắt tiền nhất.

Bản tin buổi trưa của đài truyền hình địa phương bắt đầu đưa tin, thông tin sau đó bắt đầu lan truyền nhanh chóng. Đầu tiên là giới kinh doanh địa phương xôn xao. Một số đại lý nhãn hiệu khác thấy Trương Mạn Ni giới thiệu trên TV rằng loại TV này sẽ mang đến một sự thay đổi lớn, hơn nữa còn tin tưởng rằng, sau một tháng có thể chiếm được thị trường ở thành phố.

Những người địa phương càng hiểu rõ về các nhà máy sản xuất đồ điện tử, hơn nữa trước đây từng có đủ loại tin đồn. Một số đại lý địa phương cũng đứng ngồi không yên, bọn họ biết rõ mình bán một chiếc TV sẽ kiếm được bao nhiêu tiền, trong đó có bao nhiêu chi phí vận chuyển. Mọi người đều bàn luận rằng Nhà máy điện tử Lăng Duệ nhất định sẽ gây tác động mạnh đến thị trường địa phương.

Bởi vì khoảng cách ngắn nên không tốn chi phí vận chuyển.

Điện tử Lăng Duệ vốn dĩ đã được chú ý tới, sau buổi cắt băng khánh thành và tuyên bố Chu Thần Phong gia nhập công ty. Sự việc này làm dậy sóng mặt hồ đang phẳng lặng.

Trong thời gian ngắn, những cuộc điện thoại từ khắp nơi trên cả nước gọi cho nhau, máy nhắn tin liên tục đổ chuông. Đại khái bọn họ nói chuyện Trần Khiêm chọc gậy bánh xe, bọn họ không biết Trần Khiêm đã hứa hẹn bao nhiêu lợi ích mà có thể khiến Chu Thần Phong rời khỏi Lenovo để cùng anh ta làm việc trong một doanh nghiệp mới thành lập như vậy.



Trong văn phòng của Lenovo, giám đốc Liễu ngồi một chỗ, sắc mặt âm u. Có bảy tám người đang đứng hoặc ngồi trước bàn, mọi người đều im lặng, không khí trong phòng vô cùng nặng nề.

“Hay, hay lắm, đúng là người trẻ tuổi luôn có suy nghĩ của mình.” Giám đốc Liễu vỗ bàn nói:

“Không có chuyện gì là cậu ta không dám làm. Khá lắm, tôi thích cái thái độ không chịu thua của cậu ta.”

Những người có mặt ở đó quay ra nhìn nhau, ai cũng cảm thấy câu nói của giám đốc Liễu không phải là một lời khen!

Nói xong, giám đốc Liễu cầm điện thoại trên bàn lên, ông suy nghĩ một lát rồi bấm dãy số.

Cùng lúc đó, Tiêu Tấn Hàn cũng cảm thấy áp lực. Anh ta nhớ lại hình ảnh đã phát trên TV: loại TV tên Newpod này rất to, trông rất hoành tráng, nếu như giá thấp nhất định là một ưu thế lớn ở thị trường địa phương.

Tiêu Tấn Hàn biết rõ thị trường đang phân cực, có rất ít sự giao nhau giữa những người mua sản phẩm từ 400-500 ngàn và những người mua sản phẩm 800 – 900 ngàn. Nhưng anh ta cũng hiểu rõ tổng lượng thị trường tại bất cứ thời điểm nào là không thay đổi.

TV không phải là hàng tiêu dùng, một người đã mua rồi, trong tương lai mấy năm tới sẽ không mua nữa. Chỉ cần có một doanh nghiệp mới tham gia vào ngành này nhất định sẽ gia tăng áp lực lên những doanh nghiệp khác, cho dù bọn họ chỉ bán ra một chiếc TV.

Loại thị trường này là một trò chơi có tổng bằng 0, không là bên này sẽ là bên kia. Sau quá trình cạnh tranh trên thị trường, những thương hiệu có năng lực cạnh tranh thấp sẽ bị gạt ra ngoài lề, sau đó sẽ phải rút khỏi thị trường và phá sản.

Còn những công ty chiếm lĩnh trung tâm thị trường sẽ đi vào một vòng tròn phát triển, doanh số lớn, thương hiệu mạnh, lợi nhuận khả quan, sau khi có lãi lại đầu tư vào vòng nghiên cứu phát triển công nghệ tiếp theo, vậy là bọn họ sẽ dẫn đầu về công nghệ. Mà sự dẫn đầu về công nghệ từ lâu đã đóng vai trò quan trọng nhất trong thị trường. Chỉ cần không có cuộc cách mạng công nghệ long trời lở đất thì công ty này hoàn toàn ở trong lợi thế bán độc quyền.

Hiện tại các TV sản xuất trong nước đang cạnh tranh để giành được một vị trí trong tương lai. Loại bỏ các công ty khác là mục tiêu mà Trần Khiêm đang cố gắng. Làm như vậy cũng giúp tạo dựng vị thế của công ty trên thị trường địa phương.

Các thương hiệu khác nghe Trần Khiêm nói sẽ chiếm hơn 50% thị trường địa phương trong một tháng. Khẳng định này là một thách thức không hề nhỏ với các thương hiệu khác.

Tiêu Tấn Hàn liên hệ với tổng giám đốc của Konka đầu tiên. Sau 10 phút trò chuyện, hai bên đã quyết định tấn công mạnh Điện tử Lăng Duệ ở thị trường Bình Châu.

Vài giờ sau, một số thương hiệu có thị phần lớn nhất ở địa phương cũng đi đến nhất trí. Tám công ty bao gồm Konka, Panda, Trưởng Hồng, TCL, Hàn Thiên... thông qua Hiệp hội Công nghiệp Điện tử trở thành một liên minh Hợp Tung, đưa ra một tuyên bố. Những công ty này cho biết sẽ thay đổi chính sách với thị trường khu vực Giang Mạn.

Cụ thể tình hình không được nói rõ, nhưng nhiều người đã bắt đầu cảm nhận được một mùi gì đó.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương