Chủ nhiệm Mai thấy cô thấu hiểu lòng người như vậy, hơn nữa gặp phải chuyện như ngày hôm qua, hôm nay vẫn quy củ đi làm như cũ, trên mặt cũng mang nụ cười vô cùng nhiệt tình, trong lòng càng thêm cảm thấy mấy người tìm mọi cách khước từ kia còn không bằng thứ đồ vật, bà liền đem toàn bộ sự tình nói ra:"Còn không phải chỉ là mấy người cán bộ nữ ở nhà máy giày da kia sao, hừ, cô đi tìm các bọn họ, một đám đều ấp úng, không chịu đáp ứng.

Đừng cho là cô không biết, mấy người đó còn không phải là sợ mình sẽ bị mất mặt sao.


Nếu biết sẽ bị mất mặt, ngày thường sao không làm việc cho tốt? Làm cho loại chuyện ép duyên này phát sinh dưới mí mắt cô."Nghe thấy tin tức này, Diệp Mạn cảm thấy không quá ngoài ý muốn.Nhà máy chính là một xã hội thu nhỏ, dù là mỗi ngày ở cả một nhà máy lớn người ngẩng đầu đều không nhìn thấy người cúi đầu, nhưng nhiều năm như vậy, mỗi ngày cũng có giao hảo, tính ra cũng có vài phần tình cảm, ai lại nguyện ý vì người ngoài đi đắc tội công nhân viên chức nhà máy mình.

Hơn nữa muốn hoạt động tuyên truyền pháp luật ngày càng lan rộng phải đưa công nhân viên chức nhà máy mình thành nhân vật điển hình, hoặc để lôi ra phê phán, khiến cho các cô ấy không còn thấy ánh sáng, nhưng kết quả cuối cùng lại thành ra là thành tích của người khác.Loại chuyện tốn công vô ích này, ai nấy cũng muốn tìm lấy cớ thoái thác là hết sức bình thường.Nhưng bọn họ đã quên mất một điều, đúng là bọn họ không ra tay làm gì, nhưng chính hành động im lặng của bọn họ chẳng khác nào như đang âm thầm gián tiếp cổ vũ khí thế, hành động kiêu căng bức người cho Diệp Quốc Minh và Mao Xảo Vân.Chuyện của Diệp Mạn cũng không phải là ngoại lệ, có đôi khi không làm gì cũng là một loại phạm tội, đặc biệt là khi bọn họ còn là người có chức trách.Vốn dĩ Diệp Mạn không muốn làm to chuyện, nhưng thấy cảnh chủ nhiệm Mai bất lực đã chọc giận cô.

Cô nhớ tới bản thân phải bất lực ở kiếp trước, còn có những cô gái khác cũng mang vận mệnh đáng buồn như cô, cô đã làm sai cái gì chứ!Diệp Mạn nắm chặt lòng bàn tay, bình tĩnh hỏi: “Chủ nhiệm Mai, vậy tiếp theo cô có tính toán gì không?”Chủ nhiệm Mai hầm hừ nói: “Cô đi tìm giám đốc Lưu.”Giám đốc Lưu hiện tại vì chuyện nhập khẩu thiết bị bận tới sứt đầu mẻ trán, sao lại quản chuyện này, hơn nữa chuyện này cũng không thuộc về phạm vi của ông, chủ nhiệm Mai thật là muốn chó cùng rứt giậu sao, khi tuyệt vọng liền thử đến bước đường cùng.Diệp Mạn cân nhắc vài giây nói: “Chủ nhiệm Mai, cô có thời gian không? Cháu có ý tưởng này, chúng ta có thể đến văn phòng nói chuyện một lát được không?”Chủ nhiệm Mai do dự một giây rồi nói: “Được, đi thôi!”Hai người tới văn phòng chủ nhiệm Mai, bà rót cho cô một ly trà, sau đó nói: “Tiểu đồng chí, cháu có ý tưởng gì, nói cô nghe một chút.”Diệp Mạn cân nhắc suy nghĩ rồi hỏi: “Chủ nhiệm Mai có người quen ở báo xã hoặc đài truyền hình không ạ?”Theo biên chế, Trường Vĩnh chỉ thuộc cấp huyện, trước mắt không có báo xã cùng đài truyền hình, chỉ có trên thành phố và tỉnh bên kia mới có.Chủ nhiệm Mai cẩn thận suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Cô có một người bạn học cấp hai nay làm việc ở Nhật Báo Khê Hóa, tiểu đồng chí hỏi cái này để làm gì?”Khê Hóa chính là cấp thành phố trên huyện Trường Vĩnh, Nhật Báo Khê Hóa là báo Đảng của toàn thành phố, số lượng báo chí ở mỗi đơn vị cơ quan nhà máy hầm mỏ cũng không ít.


Ở thời đại TV chưa phổ cập này, hơn nữa các đơn vị nhân viên công tác đều tương đối nhàn nhã, cho nên người đọc báo chí cũng rất nhiều, Nhật Báo Khê Hóa ở vùng này cũng được nhiều công chúng biết đến.“Có người quen thì dễ làm.” Diệp Mạn cười, kể ra kế hoạch của mình: “Chủ nhiệm Mai, nếu cán bộ nữ xưởng làm giấy và xưởng giày da không muốn phối hợp với chúng ta cùng tuyên truyền Luật Hôn nhân, không bằng chúng ta cứ mặc kệ các cô ấy, chúng ta tự làm.

Chúng ta đưa bản thảo cho Nhật Báo Khê Hóa, lấy lời dẫn là chuyện huỷ hôn ngày hôm qua của cháu, phê phán thời đại mới còn có chuyện cha mẹ ép duyên, ép buộc con gái phải gả đi.

Chờ sau khi tin tức này đăng ra, chúng ta lại cầm báo chí đến Liên đoàn Phụ nữ huyện, nhờ lãnh đạo phê chuẩn để nhà máy sản xuất TV Hồng Tinh chúng ta dẫn đầu trong phạm vi toàn huyện về triển khai về phổ cập Luật Hôn nhân, duy trì tuyên truyền hôn nhân tự do.”Chủ nhiệm Mai nghẹn họng trân trối mà nhìn Diệp Mạn.


Thật ra vừa rồi Diệp Mạn nói rằng cô có biện pháp, chủ nhiệm Mai cũng không ôm quá nhiều hy vọng, bản thân cũng không có cách, sao một cô gái hai mươi mấy tuổi có thể nghĩ ra biện pháp gì chứ? Nhưng con bé thật là lớn mật lại nghĩ ra tuyệt chiêu như vậy.Thấy chủ nhiệm Mai nhìn mình chằm chằm không nói lời nào, Diệp Mạn còn tưởng rằng do cô quá cấp tiến, dọa tới chủ nhiễm Mai, cô giả vờ ho khan một tiếng, thẹn thùng mà cười nói: “Bởi vậy, sự tình xác thật có thể làm lớn hơn nữa, nếu chủ nhiệm Mai còn băn khoăn, chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn, đem phạm vi thu nhỏ lại một ít…”“Không, như vậy cũng khá tốt rồi, theo biện pháp cháu nói mà làm!” Chủ nhiệm Mai vội vàng đánh gãy lời của Diệp Mạn, làm rất tốt, đến lúc đó mấy người phụ nữ bọn họ giữa các anh em trong đơn vị ở toàn huyện cũng có thể ngẩng cao ở vị trí đầu tiên, bà cũng có thể lọt vào tầm mắt Liên đoàn Phụ nữ huyện, chuyện tốt như vậy, đồ ngốc mới đẩy cho bên ngoài!Sợ có biến, bỏ lỡ dịp tốt này, chủ nhiệm Mai không cho Diệp Mạn có cơ hội nói chuyện, bà nhanh chóng nói: “Tiểu đồng chí, chuyện này cháu rõ ràng nhất, bản thảo liền giao cho cháu nhé, vất vả cho cháu rồi!”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương