Thập Niên 80: Thủ Trưởng, Ôm Một Cái!
Chương 47: Là Thần Của Cô

Quý Thần Nham không nói gì, anh nhìn chằm chằm Khương Tuệ Ninh như thể anh đang nghiêm túc suy nghĩ về một vấn đề nào đó, sau khi đứng im mất mấy giây, anh quay người rời đi.

Đây là có ý gì?

Vài phút sau, Quý Thần Nham lại trở lại, lúc này trên tay anh có thêm một chiếc hộp, còn lớn hơn rất nhiều chiếc hộp nhỏ của Khương Tuệ Ninh.

Ý của anh là gì? Đây là trực tiếp mang hòm của anh đến đựng bảo bối của cô sao? Trong lòng Khương Tuệ Ninh quyết định thề chết để bảo vệ tài sản trong tay mình. hôm nay anh cũng không thể lấy đi bất cứ thứ gì trong tay của cô, ngay cả một sợi tóc cũng không được.

Quý Thần Nham đặt chiếc hộp sang một bên, đưa cuốn sổ tiết kiệm trong tay cho cô, nói: “Đây là tiền lương của anh, tất cả tiền từ lúc anh tham gia bộ đội đến bây giờ đều ở trong này.”

Khương Tuệ Ninh nghe vậy thì cầm lấy, mở ra để xem, khá lắm, có hơn chục nghìn.

Cho dù đợi đến bốn mươi năm sau thì số tiền tiết kiệm trong tài khoản của cô cũng không có nhiều như vậy.

Quả nhiên, sự chênh lệch giữa người và người chính là tôi nghèo chẳng có gì trong tay cả, còn anh ta giàu không biết để đâu cho hết, hu, cho dù ở Syria cũng chưa bị thương nặng như vậy.

Cô nhìn vào mắt của Quý Thần Nham, hai mắt đỏ hoe (kích động) nói: “Cái này……”



“Cho em đấy.”

Oh yeah, cô đang đợi chính câu nói này của anh đấy, anh còn chưa nói xong, Khương Tuệ Ninh đã vội vàng ôm cuốn sổ tiết kiệm vào trong lòng, như thể chậm một giây thôi cũng là sự xúc phạm đối với sổ tiết kiệm.

Cô còn chưa hết vui mừng thì đã nhìn thấy Quý Thần Nham đem chiếc hộp to kia đặt ở trước mặt mình, sau đó ‘Bang’ một tiếng mở hộp ra.

Những món đồ bên trong lập tức hiện ra trước mắt cô.

“Những thứ này đều là của cải từ đời của tổ phụ nhà họ Quý bọn anh để lại, vẫn luôn để trong xó, nếu như em thích thì lấy ra chơi đi.”

Khương Tuệ Ninh cẩn thận, run run chạm vào những thứ mà Quý Thần Nham nói để cho mình làm đồ chơi.

Từ ngọc lục bảo cho đến kim cười, từ đá quý có màu sắc rực rỡ cho đến ngọc trai tự nhiên….

Ở Bích Tịch Tịch mua đồ nhái cũng không dám mua trọn bộ như thế này, anh lại bảo cô cầm đi chơi…..chơi? Nghe xem, đây có còn là ngôn ngữ của con người không? Đây quả thực là âm thanh của tự nhiên.

Cô quyết định rồi, bắt đầu từ giờ phút này, Quý Thần Nham chính là thần của cô.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương