Thập Niên 80: Thủ Trưởng, Ôm Một Cái!
-
Chương 28:
Quý Tử Thư: …….Cô thật sự nghiêm túc về việc lùi hai bước như vậy sao?
Đợi khi hai bố con họ biến mất ở cửa cầu thang, Khương Tuệ Ninh mới vội vàng quay sang hỏi dì Lưu: “Dì Lưu, có chuyện gì đã xảy ra thế?”
“Lúc Tử Thư còn nhỏ bởi vì trộm đạp xe đi chơi đã bị ngã gãy chân, từ đó về sau, đồng chí Quý không cho thằng bé đi xe đạp nữa, kết quả là cách đây không lâu thằng bé lén lút mua một chiếc xe đạp bằng tiền tiết kiệm của mình, đồng chí Quý không biết chuyện này, vừa rồi Tử Thư lỡ miệng nói ra, đồng chí Quý chắc chắn muốn hỏi rõ chuyện này.”
Đối với chuyện lần này, dì Lưu cũng không thể giúp gì được, về vấn đề giáo dục Quý Tử Thư, trong nhà này chỉ có những gì đồng chí Quý nói mới là đúng, nếu xin tha giúp thằng bé thì cũng chỉ khiến hình phạt của nó bị tăng thêm thôi.
Hóa ra là như vậy, Khương Tuệ Ninh còn cho rằng có liên quan gì đến mình chứ, nhưng sau khi nghe đó là chuyện của một mình Quý Tử Thư, cô lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện bố dạy dỗ con trai mình là điều tất nhiên rồi, cô mới không quan tâm chuyện này đâu
————
Đêm nay Quý Thần Nham muốn dạy cho con trai mình một bài học ở trong thư phòng, cho nên Khương Tuệ Ninh không thể đọc hết quyển sách mà cô muốn đọc, cho nên chỉ có thể về phòng nằm nghỉ.
Nhưng mà còn rất sớm mới đến giờ đi ngủ, cô cũng không ngủ được, cho nên chỉ đành nhìn chằm chằm trần nhà thẫn thờ.
Đợi đến khi Quý Thần Nham trở lại, anh nhìn thấy cô đang mở to mắt nằm trên giường, không biết đang nghĩ cái gì.
“Sao giờ này em còn chưa đi ngủ?”
“Đang đợi anh.” Khương Tuệ Ninh bất giác trả lời theo phản xạ.
Nói xong, cô mới nhớ ra mình đã nhập vai quá sâu, cô lặng lẽ liếc nhìn Quý Thần Nham một cái, phát hiện dáng vẻ của anh vẫn bất động như trước, cho nên cũng không để ý đến nữa.
Quý Thần Nham biết câu hỏi của cô không có ý tốt, cho nên cũng không đáp lại lời này của cô.
Nhưng khi anh xoay người đi lại cười nhẹ một cái, rất nhẹ, nhẹ đến mức chỉ có một vài tiếng thở yếu ớt.
Khi Quý Thần Nham đi ra liền trực tiếp tắt đèn đi, lên giường nằm xuống.
Mặc dù bây giờ trong đầu của Khương Tuệ Ninh luôn coi anh như chị em tốt của mình, nhưng cô cũng không dám hành động quá mức khi anh vẫn thức, dù sao nếu như làm như vậy thì chẳng khác nào đang thách thức lòng tự tôn của đàn ông cả.
Khó khăn lắm mới đợi đến khi nghe thấy tiếng hít thở dần dần của người bên cạnh.
Cô lại lặng lẽ bò về phía anh, có kinh nghiệm từ buổi tối hôm qua, lại biết rằng anh không được, cho nên lúc này Khương Tuệ Ninh trực tiếp cho chân vào giữa hai chân của anh, quắp lấy nó, sau đó bàn tay từ từ đưa tay lên bụng anh , xuyên qua lớp áo mỏng tang, vuốt ve cơ bụng săn chắc và đàn hồi của người đàn ông.
Điều kiện phần cứng này có phải cũng quá tốt rồi không? Đáng tiếc là phần bên trong đã thối rữa rồi…
May mà cô cũng chỉ thích sờ một chút, điều này cũng không tệ lắm.
Cả người Quý Thần Nham lại cứng đờ thêm một lần nữa.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Quý Thần Nham: Hôm nay lại là một ngày bị bà xã thân yêu sờ soạng……
Đợi khi hai bố con họ biến mất ở cửa cầu thang, Khương Tuệ Ninh mới vội vàng quay sang hỏi dì Lưu: “Dì Lưu, có chuyện gì đã xảy ra thế?”
“Lúc Tử Thư còn nhỏ bởi vì trộm đạp xe đi chơi đã bị ngã gãy chân, từ đó về sau, đồng chí Quý không cho thằng bé đi xe đạp nữa, kết quả là cách đây không lâu thằng bé lén lút mua một chiếc xe đạp bằng tiền tiết kiệm của mình, đồng chí Quý không biết chuyện này, vừa rồi Tử Thư lỡ miệng nói ra, đồng chí Quý chắc chắn muốn hỏi rõ chuyện này.”
Đối với chuyện lần này, dì Lưu cũng không thể giúp gì được, về vấn đề giáo dục Quý Tử Thư, trong nhà này chỉ có những gì đồng chí Quý nói mới là đúng, nếu xin tha giúp thằng bé thì cũng chỉ khiến hình phạt của nó bị tăng thêm thôi.
Hóa ra là như vậy, Khương Tuệ Ninh còn cho rằng có liên quan gì đến mình chứ, nhưng sau khi nghe đó là chuyện của một mình Quý Tử Thư, cô lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện bố dạy dỗ con trai mình là điều tất nhiên rồi, cô mới không quan tâm chuyện này đâu
————
Đêm nay Quý Thần Nham muốn dạy cho con trai mình một bài học ở trong thư phòng, cho nên Khương Tuệ Ninh không thể đọc hết quyển sách mà cô muốn đọc, cho nên chỉ có thể về phòng nằm nghỉ.
Nhưng mà còn rất sớm mới đến giờ đi ngủ, cô cũng không ngủ được, cho nên chỉ đành nhìn chằm chằm trần nhà thẫn thờ.
Đợi đến khi Quý Thần Nham trở lại, anh nhìn thấy cô đang mở to mắt nằm trên giường, không biết đang nghĩ cái gì.
“Sao giờ này em còn chưa đi ngủ?”
“Đang đợi anh.” Khương Tuệ Ninh bất giác trả lời theo phản xạ.
Nói xong, cô mới nhớ ra mình đã nhập vai quá sâu, cô lặng lẽ liếc nhìn Quý Thần Nham một cái, phát hiện dáng vẻ của anh vẫn bất động như trước, cho nên cũng không để ý đến nữa.
Quý Thần Nham biết câu hỏi của cô không có ý tốt, cho nên cũng không đáp lại lời này của cô.
Nhưng khi anh xoay người đi lại cười nhẹ một cái, rất nhẹ, nhẹ đến mức chỉ có một vài tiếng thở yếu ớt.
Khi Quý Thần Nham đi ra liền trực tiếp tắt đèn đi, lên giường nằm xuống.
Mặc dù bây giờ trong đầu của Khương Tuệ Ninh luôn coi anh như chị em tốt của mình, nhưng cô cũng không dám hành động quá mức khi anh vẫn thức, dù sao nếu như làm như vậy thì chẳng khác nào đang thách thức lòng tự tôn của đàn ông cả.
Khó khăn lắm mới đợi đến khi nghe thấy tiếng hít thở dần dần của người bên cạnh.
Cô lại lặng lẽ bò về phía anh, có kinh nghiệm từ buổi tối hôm qua, lại biết rằng anh không được, cho nên lúc này Khương Tuệ Ninh trực tiếp cho chân vào giữa hai chân của anh, quắp lấy nó, sau đó bàn tay từ từ đưa tay lên bụng anh , xuyên qua lớp áo mỏng tang, vuốt ve cơ bụng săn chắc và đàn hồi của người đàn ông.
Điều kiện phần cứng này có phải cũng quá tốt rồi không? Đáng tiếc là phần bên trong đã thối rữa rồi…
May mà cô cũng chỉ thích sờ một chút, điều này cũng không tệ lắm.
Cả người Quý Thần Nham lại cứng đờ thêm một lần nữa.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Quý Thần Nham: Hôm nay lại là một ngày bị bà xã thân yêu sờ soạng……
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook