Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cho dù cô có thường xuyên bộc phát tính tình trẻ con, luôn làm nũng, vẻ mặt không cao hứng thì Lục Bắc Đình cũng chỉ cho đó là tình thú giữa vợ chồng với nhau, việc cô thật sự quan tâm và để ý anh, anh có thể cảm nhận được.

Lục Bắc Đình cảm thấy vợ mới đến ba ngày, anh cũng không rời khỏi cô một bước, anh cảm thấy được cô rất tốt.

Ngửi thấy mùi thơm trên người vợ, Lục Bắc Đình lại hôn lên môi cô, nghe thấy tiếng kinh hô của vợ thì anh liền bế vợ mình đi về phía phòng ngủ.

Đêm đó, Đồng Giai trốn trong vòng tay của Lục Bắc Đình chợp mắt một chút, cho đến khi Lục Bắc Đình ngủ thiếp đi, nghe tiếng thở đều đều cô mở mắt ra.

Hai lần đầu trước đều là lúc cô ngủ rồi mới tiến vào không gian, Đồng Giai muốn lúc mình tỉnh táo để tìm giao điểm liên quan giữa hai không gian.

Cô nhắm mắt lại, trong đầu cô phác họa lại khe núi tăm tối, kết quả không phản ứng chút nào.

Đến cùng làm sao mới có thể đi vào? Trong bóng tối Đồng Giai nhíu mày, sờ vào vòng ngọc trên cổ tay, vòng ngọc phát ra ánh sáng màu xanh mơn mởn, Đồng Giai cảm thấy thân thể mình run lên, cô thật sự xuất hiện trong không gian này.

Cô ôm ngực mình, nơi đó đang đập thình thịch, trong nội tâm cô đang kích động và hưng phấn.

Cô ngắm nhìn bốn phía, phát hiện lần trước mình xuất hiện trên bãi cỏ bên hồ kia, liên hệ vị trí của hai lần xuất hiện, cô bắt đầu giả thiết, vị trí mỗi lần cô xuất hiện có lẽ là vị trí lúc trước cô đã rời đi.



Hương thơm của trái cây tràn ngập trong không khí, Đồng Giai đi tới vườn hoa quả kia, hai được hai quả chuối tiêu, cô muốn chứng minh một chút, xem mình có thể lấy đồ ra khỏi không gian khi mình thanh tỉnh hay không.

Cô nhắm mắt lại, giữ chặt vòng ngọc trên cổ tay, khi mở mắt ra lần nữa cô đã trở về phòng, cô vẫn nằm trong ngực của Lục Bắc Đình, nếu không có hai quả chuối tiêu trong tay cô thì coi như phán đoán của Đồng Giai đều đúng hết.

Cô hưng phấn cực kỳ, chỉ cần xác định có thể mang đồ trong không gian ra, như vậy sau này cô có thể “nhập cư trái phép” hoa quả trong không gian ra ngoài, trong thời đại hậu cần lạc hậu này, muốn ăn một chút hoa quả nhiệt đới quả thật rất khó khăn.

Có lẽ tâm tình của Đồng Giai vô cùng phấn khởi mà rúc rích trong lòng Lục Bắc Đình, cánh tay anh siết chặt, ôm Đồng Giai càng chặt hơn, cô giống như một con tôm bạc đất bị nấu chín, nằm gọn trong ngực anh, khiến cô không thể nào động đậy.

"Thật là một người đàn ông nguy hiểm."

Đồng Giai bị siết hít thở không thông, nhưng cô không thể nào lay chuyển được cánh tay rắn chắc của Lục Bắc Thần, cuối cùng phải giữ nguyên tư thế tôm bạc đất mà ngủ thiếp đi trong ngực anh, trong giấc mơ cô lại trở về không gian lần nữa, cô kéo thân thể mệt mỏi từ ven hồ đến suối nước nóng bên cạnh và bắt đầu ngâm mình vào đó.

Trong suối nước nóng, Đồng Giai nhắm mắt ngẩng đầu lên, không biết là mồ hôi hay nước trên mặt trượt xuống cái cổ thiên nga của cô, cuối cùng rơi xuống nước.

Cô tựa lưng vào thành suối nước nóng, trên mặt nước sương mù luẩn quẩn, làn da của cô càng ngày càng sáng.

Đồng Giai ngủ thiếp đi trong suối nước nóng, bởi vì quá thoải mái nên khi buổi sáng Lục Bắc Đình đã rời giường ý thức của Đồng Giai vẫn chưa tỉnh lại.

Nhìn người vợ đẹp như mỹ nhân ngủ trong ngực mình, cơ thể Lục Bắc Thâm có chút phản ứng, đây là phản ứng sinh lý bình thường của đàn ông, trước đây anh chỉ có thể nhịn, nhưng bây giờ vợ đang ngủ trong lòng mình, anh thật sự không cần phải kiềm chế, giữa vợ chồng là tùy tâm sở dục, nhiều cặp vợ chồng vì chuyện giường chiếu không hợp mà chia tay, Lục Bắc Đình thà tốn một chút thể lực, cũng không thể để vợ có ý kiến trên phương diện này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương