Tô Vân cũng không biết chính mình sao lại dâm đãng như thế, rõ ràng cô ta đã có chồng còn có đứa nhỏ, vẫn luôn nhớ thương cách vách, mỗi lần nhìn cô ta đều cảm thấy ngượng ngùng.

Thủy Thanh thấy anh rất phiền, đặc biệt đẩy anh ra đi vào nấu cơm.

Thời Trầm rửa mặt, Tô Vân nhìn Thủy Thanh đi vào, hiện lên một ý tưởng hoang đường, cô ta đem quần lót nhét vào mông, ở giếng nước bên ngoài ngồi giặt quần áo, đem váy vén lên, muốn Thời Trầm nhìn bộ dáng cô ta phát tao.

Muốn cho anh nhìn bức của cô ta.

Cô ta đem quần lót nhét vào trong mông, phía trước âm hộ cũng bị nhìn thấy, Thời Trầm nếu nhìn lên liền thấy được.

Nhưng Thời Trầm không có nhìn đến, ngược lại hai đứa nhỏ lại thấy được, hai đứa nhỏ tỉnh ngủ, nhìn mẹ mình đang giặt quần áo.

Vừa thấy mông mẹ mình, che miệng cười nói: “Mẹ, mông mẹ, ha ha ha, mông mẹ kẹp đồ vật.”

Tô Vân vốn là muốn Thời Trầm nhìn, hiện tại khen ngược, Thời Trầm đi vào, căn bản là không có nhìn, ngược lại còn bị hai đứa nhỏ thấy được.

Mắc cỡ chết được, mắc cỡ chết được, Tô Vân cảm thấy rất mất mặt, chạy nhanh đem quần lót lấy ra, buông váy xuống, nhìn Thời Trầm đi vào.

Vừa rồi anh đều không có nhìn cô ta.

Cô ta đều ảo não đến chết.

Thủy Thanh làm xong cơm sáng, cùng Thời Trầm nói bản thân muốn đi trấn trên bán cơm hộp, cô không có tìm công việc khác, gần nhất chính là bán cơm hộp, Thời Trầm nghe liền muốn bồi cô cùng đi bán cơm hộp, anh có thể mượn xe máy, chở Thủy Thanh đi trấn trên.

Thủy Thanh nghĩ có nam nhân đi cùng cũng tiện, có thể để anh làm chút việc, vì vậy dẫn anh đi cùng.

Nhưng Thời Trầm bị thương một bên tay, Thủy Thanh không dám để anh làm việc nặng.



Thời Trầm không nghĩ vợ mình lợi hại đến vậy, ở bên này bán cơm lại hô mưa gọi gió như vậy.

Ánh mắt Thời Trầm nhìn Thủy Thanh mang theo tia sùng bái, cảm thấy cô rất giỏi.

Thủy Thanh bị nhìn thì ngượng ngùng.

Công nhân vẫn luôn thích tới mua đồ ăn của Thủy Thanh? Chủ yếu là tiện nghi mà còn nhiều, ăn còn ngon, tuyệt đối ăn no, nhưng lúc trước không có thấy nam nhân nhà cô, hiện tại thấy được, còn cảm thấy mới mẻ hỏi: “Bà chủ đây là nam nhân nhà cô?”

Thủy Thanh lôi kéo tay Thời Trầm, nói đúng vậy, là nam nhân nhà cô, mới từ bộ đội trở về, trông cô nói rất kiêu ngạo.

Thời Trầm còn rất vui vẻ, cái tình huống ngày hôm qua đem anh hù chết, anh thật sự cho rằng Thủy Thanh phát giận không cần anh nữa, bất quá cũng may không phải là được.

Thời Trầm ở bên này giúp Thủy Thanh thu tiền, Thủy Thanh bán cơm hộp, lúc trước họ còn có đùa giỡn cô, rốt cuộc một cô gái đẹp như vậy, mà nam nhân nhà cô lại đi bộ đội, nhưng hiện tại nhìn thấy nam nhân của Thủy Thanh đã trở lại, tự nhiên không dám đùa, tuy rằng một tay bị thương, nhưng cơ bắp kia vẫn rất dọa người.

Thủy Thanh rất nhanh đem đồ ăn bán đi, buổi chiều không có chuyện gì làm, ngẫm lại còn chưa có cùng Thời Trầm chính thức hẹn hò.

Cô muốn cùng Thời Trầm đi xem phim.

Thời buổi này phim điện ảnh đều là phim trắng đen, tuy rằng khẳng định xem không thoải mái, nhưng vì chưa từng hẹn hò qua, nên muốn trải nghiệm một chút.

Thời Trầm nghe cô muốn đi xem phim anh cũng cao hứng, anh là một tên đại quê mùa, tất nhiên chưa từng đi xem, nhưng vợ anh muốn đi, kia khẳng định anh phải đi theo.

Anh cũng muốn đi xem phim điện ảnh, hai người đến phòng chiếu phim bình thường xem phim.

Lúc tới thời gian còn sớm, cho nên không có người, hai người ngồi đúng vị trí, Thủy Thanh vừa rồi mua nước có ga uống.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương