Tô Vân nghe được lời này, nói hợp tình hợp lí, “Thủy Thanh, cô nói như vậy liền oan uổng cho tôi, nơi này là cô mở sao? Viết chính là tên của cô, chỉ cô mới có thể tới, tôi không thể tới sao? Cô còn không phải tới nơi này bán cơm hộp sao? Tôi cũng là tới nơi này bán cơm hộp, mọi người đều bán cơm hộp. Ai nói chỉ có cô có thể bán, cô như thế nào độc tài như vậy? Không biết xấu hổ như vậy, nhiều người bán cơm hộp cô không đi mắng bọn họ mà lại mắng tôi.”

Nữ chính lời nói thật sự quá làm giận, nhưng lại đúng lý hợp tình, đem Thủy Thanh bất đắc dĩ, lại không có bất luận biện pháp gì.

Cô chỉ có thể trở về bán.

Nữ chính có hào quang, bán cái gì đều có thể thành công, hiện tại bán cơm hộp, người vừa ra tới, vẫn là mua cơm hộp của nữ chính làm.

Thủy Thanh vốn dĩ nghĩ hôm nay có thể bán được nhiều, cho nên làm không ít, nhưng hiện tại phỏng chừng bán không được rồi.

Cô thấy nữ chính đoạt của mình, cũng không có biện pháp, chỉ có thể đi nơi khác bán.

Cũng không phải chỉ có nơi này có công trường, còn có nơi khác, chẳng qua thời gian đi tương đối trễ, mọi người đều đã đi không sai biệt lắm, bất quá vừa vặn cũng tới nơi này mua cơm hộp, đem cơm hộp cô mua xong rồi đi.

Thủy Thanh nghĩ không có tổn thất gì, cô đi ra ngoài là được, trở về thời điểm cùng Tô Vân đối mặt, Tô Vân trước tiên trở lại trong thôn, bởi vì cô ta đem cơm hộp bán sớm, mang theo hai đứa nhỏ trở lại.

Tô Vân nhìn thoáng qua đồ vật trên tay Thủy Thanh, cảm thấy người phụ nữ này cũng rất lợi hại, không biết có thủ đoạn gì, thế nhưng cũng có thể đem cơm hộp bán hết.

Cô ta rõ ràng đã đoạt nhiều như vậy, vẫn có thể bán ra ngoài, cũng là một thiên tài.

Thủy Thanh ngay từ đầu vẫn là đối với nữ chính có ấn tượng tốt, dù sao cũng là nữ chính tiểu thuyết mình đọc, vẫn là nữ cường văn, tự nhiên không có cảm giác không tốt, nhưng hiện tại cảm thấy nữ chính này quá ghê tởm, nơi nào cũng đoạt đi của cô.



Cô cảm thấy đen đủi, đi vào trong nhà, gặp mặt Tô Vân cũng không phản ứng.

Tô Vân ngày hôm sau vẫn bán cơm hộp, nhưng ngày hôm sau hiệu quả suy giảm lớn, rất kỳ quái, ngày hôm qua rõ ràng rất tốt, nhưng ngày hôm sau như thế nào không bán được, cô ta nghi hoặc.

Ngày hôm qua những người đó nói ăn ngon, còn sẽ lại đến, nhưng hôm nay những công nhân đó tan tầm không có ra ngoài, ngược lại là chờ Thủy Thanh.

Thủy Thanh sau khi trở về nghĩ càng cảm thấy trong lòng buồn bực, không cam lòng đem nơi tốt như vậy nhường cho nữ chính, ai nói chỉ có nữ chính có thể bán, chính mình cũng có thể bán, kia đều là bằng bản lĩnh.

Hôm nay cô vẫn đến công trường ngày hôm qua, nói chính mình có thể bán liền ở chỗ này bán, nơi này tương đối gần, cũng thuận tiện.

Ngày hôm qua đi đến công trường khác quá xa, phải đi cả buổi, vẫn là tới nơi này tương đối tốt.

Trước cùng nữ chính đoạt, nếu đoạt bất quá lại nói, không nghĩ tới hôm nay sinh ý lại khá tốt, vừa tới đến nơi chuẩn bị bày quán, nhưng mọi người đều tới đây, hỏi cô có bán cơm hộp hay không.

Thủy Thanh cảm thấy rất kỳ quái, không phải có hào quang nữ chính sao? Như thế nào ngày hôm qua ăn cơm hộp nữ chính, hôm nay liền từ bỏ.

Tô Vân bên kia cũng cảm thấy rất kỳ quái, ngày hôm qua không phải bán rất tốt sao? Như thế nào hôm nay mọi người đều không tới mua? Ngược lại là mua của Thủy Thanh?

Cô ta rất tò mò, thấy được một người quen mặt, ngày hôm qua tới mua của cô ta, đem tay người kia kéo lại, hỏi: “Đại ca, ngày hôm qua anh không phải mua cơm hộp chỗ tôi sao? Như thế nào hôm nay không mua? Là không thể ăn sao?”

Người nọ ghét bỏ đẩy tay cô ta ra nói: “Cũng không phải không thể ăn, chỉ là không ngon như cô gái kia, hơn nữa lượng cơm rất ít, chúng tôi đều làm ở công trường, phân lượng ít như vậy, sao có thể ăn no? Cô gái kia cho chúng tôi phân lượng rất nhiều, ăn no, của cô căn bản là ăn không đủ no. Bằng tiền nhau mà mua của cô gái kia được nhiều hơn.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương