Thập Niên 80 Nữ Nhà Giàu Số Một
-
Chương 41: Thu Nhập
Cô đứng ở ven đường đổ bỏ nước trong thùng, chị gái bán đồ ăn liền tò mò hỏi “ Một thùng này của cô cũng phải một ngàn con đi, nhanh như vậy đã bán xong, kia chính là hơn ba mươi đồng tiền”.
Hiện tại làm công nhân ở xưởng thì một tháng lương cũng chỉ có ba, bốn mươi đồng tiền.
Chu Thu Bình nghe thấy vậy liền kêu to: “Ai da, đây chính là số ve toàn bộ trong thôn của tôi bắt được. Tôi chính là chân chạy thôi, bây giờ tiền công lao đến tay là hai khối tiền. Biết là số lượng ve sầu nhiều khó bán, nên tôi đã vội vàng cả đêm đi đường đến lỗi còn bị muỗi cắn, tôi cũng chỉ bắt được có hai ba mươi con trong số này thôi.”
Chị gái bán đồ ăn tính toán trong lòng rồi gật gật đầu : Cái này cũng đúng, kiếm tiền thật sự là không dễ dàng”.
Chị ta ban đầu còn động tâm, hiện tại xem ra còn không bằng chị ta bán vài phân tiền một cân đồ ăn đâu, ít nhất không cần nơi nơi đi tìm người để thu. Đồ ăn chị bán chính là ngay ngoài ruộng nhà mình liền có. Trồng rau dưa quả nhiên nhanh được thu hoạch hơn là các loại lương thực khác.
Chị ta nào đâu biết rằng, mấy thùng sơn mà Chu Thu Bình mang có tổng cộng hơn hai ngàn con ve, bán qua một chuyến này, cô liền thu được đến sáu mươi đồng tiên đấy. Cái này hoàn toàn chính là siêu lãi.
Tính toán món này chỉ có thể bán được một mùa hè, thì Chu Thu Bình cũng có thể thu được đến ba, bốn ngàn đồng . Số thu nhập này bằng thu nhập một năm của một đôi vợ chồng công nhân trong thành.
Chu Thu Bình trong lòng tâm tư nhảy nhót, chạy nhanh đến ngân hàng trong huyện thành. Hôm nay khi cô ra cửa đã mang theo giấy chứng nhận thân phận, chính là có suy nghĩ muốn đem một nghìn bốn trăm đồng còn dư lại kia đều gửi hết vào trong ngân hàng.
Thời đại này một phụ nữ nông thôn ly hôn còn trông cậy vào phần tài sản sau ly hôn là không có đâu, không bị nhà chồng trực tiếp làm cho “tự sát” thì đều giống như đời trước sống khổ sở cả một đời. Cô gả đến Phùng gia ba năm, cũng làm trâu làm ngựa ba năm, nhưng một đồng tiền đều không có trong tay. Cô còn cần phải chuẩn bị tiền vốn cho sinh ý của mình, cô sẽ mang theo hai con gái và mẹ già nhà mình sống thật tốt.
Hiện tại làm công nhân ở xưởng thì một tháng lương cũng chỉ có ba, bốn mươi đồng tiền.
Chu Thu Bình nghe thấy vậy liền kêu to: “Ai da, đây chính là số ve toàn bộ trong thôn của tôi bắt được. Tôi chính là chân chạy thôi, bây giờ tiền công lao đến tay là hai khối tiền. Biết là số lượng ve sầu nhiều khó bán, nên tôi đã vội vàng cả đêm đi đường đến lỗi còn bị muỗi cắn, tôi cũng chỉ bắt được có hai ba mươi con trong số này thôi.”
Chị gái bán đồ ăn tính toán trong lòng rồi gật gật đầu : Cái này cũng đúng, kiếm tiền thật sự là không dễ dàng”.
Chị ta ban đầu còn động tâm, hiện tại xem ra còn không bằng chị ta bán vài phân tiền một cân đồ ăn đâu, ít nhất không cần nơi nơi đi tìm người để thu. Đồ ăn chị bán chính là ngay ngoài ruộng nhà mình liền có. Trồng rau dưa quả nhiên nhanh được thu hoạch hơn là các loại lương thực khác.
Chị ta nào đâu biết rằng, mấy thùng sơn mà Chu Thu Bình mang có tổng cộng hơn hai ngàn con ve, bán qua một chuyến này, cô liền thu được đến sáu mươi đồng tiên đấy. Cái này hoàn toàn chính là siêu lãi.
Tính toán món này chỉ có thể bán được một mùa hè, thì Chu Thu Bình cũng có thể thu được đến ba, bốn ngàn đồng . Số thu nhập này bằng thu nhập một năm của một đôi vợ chồng công nhân trong thành.
Chu Thu Bình trong lòng tâm tư nhảy nhót, chạy nhanh đến ngân hàng trong huyện thành. Hôm nay khi cô ra cửa đã mang theo giấy chứng nhận thân phận, chính là có suy nghĩ muốn đem một nghìn bốn trăm đồng còn dư lại kia đều gửi hết vào trong ngân hàng.
Thời đại này một phụ nữ nông thôn ly hôn còn trông cậy vào phần tài sản sau ly hôn là không có đâu, không bị nhà chồng trực tiếp làm cho “tự sát” thì đều giống như đời trước sống khổ sở cả một đời. Cô gả đến Phùng gia ba năm, cũng làm trâu làm ngựa ba năm, nhưng một đồng tiền đều không có trong tay. Cô còn cần phải chuẩn bị tiền vốn cho sinh ý của mình, cô sẽ mang theo hai con gái và mẹ già nhà mình sống thật tốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook