Thập Niên 80 Nữ Nhà Giàu Số Một
-
Chương 28: Trứng Gà
Tâm tình tố lên được một chút, Chu Thu Bình cười rồi nói với con gái lớn: “Để mẹ làm canh trứng cho con, cũng chưng một cái trứng gà cho em gái, trứng còn lại thì xào với rau hẹ được không?”
Thanh Thanh cười đến đôi mắt đều cong thành hình trăng non, cao hứng mà phân phối bữa tiệc lớn của cô bé : “Mẹ ăn, bà ngoại cũng ăn.”
Chu Thu Bình một phen bế lên con gái, hôn bẹp một cái trên khuôn mặt nhỏ của cô. Ai da, đều nói con gái là áo bông nhỏ của mẹ. Thật đúng là giống như được uống chè đậu xanh ướp lạnh mùa hè nóng nực vậy.
Chu Cao thị lộ ra thần sắc khó xử, bà cẩn thận nói với con gái mình : “ ăn cả ba quả trứng cũng là quá nhiều đi, chưng một quả cho cháu gái lớn là đủ rồi.”
Gà mái mỗi ngày đẻ bao nhiêu trứng đều hiểu rõ.
Chu Thu Bình kéo mặt xuống, đôi mắt đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm mẹ mình: “Nha, trứng là con nhặt được, mẹ, người như thế nào mà khi vừa sinh ra ta không bóp chết ta luôn đi?”
Mẹ cô mua gà con, bà chính tay chăm gà, nhưng mà trứng gà này cô là con gái đẻ lại không có tư cách ăn.
Chu Cao thị cảm thấy con gái tính tình càng ngày càng kỳ quái. Khi còn là con gái thì luôn nhu thuận nghe lời, hiện tại sinh ra hai đứa con, đảo mắt một cái trở lên đanh đá, khó chiều, há mồm ngậm miệng liền nói đến chết.
Chu Cao thị tức giận đến nỗi duỗi tay ra hung hăng đánh vào phía sau lưng con gái mấy cái, vừa đánh vừa mắng “ Không nói những lời này thì không ai bảo ngươi là câm đâu”.
Tay bà chạm vào cột sống của con gái, tâm một trận run rẩy. Con gái gầy thật nhiều, xương bả vai cũng nhô lên cao, chạm qua như chạm vào lưỡi đao vậy. Làm gì có người phụ nữ nào vừa mới sinh con được bẩy tháng, vẫn còn trong thời gian cho con bú mà có thể gầy đến như vậy đây?
Tay của bà bị xương bả vai của con gái chọc vào, những lời còn đang nói dở bị nghẹn trong cổ họng. Bà chỉ có thế trơ mắt nhìn con gái mang ba quả trứng đi nấu toàn bộ.
Năm 1988 ở thôn Hạ Hà đã phân đất đến từng hộ dân năm sáu năm rồi, nông dân trên tay tuy không có nhiều tiền, nhưng sản lượng thu hoạch được ở đây làm cho mọi người không thiếu lương thực.
Chu Thu Bình cũng bỏ ra được dầu để nấu ăn mà không hề tiếc. Vô luận là xào râu hẹ, chiên trứng, hay làm canh cà chua, hoặc là rau trộn dưa chuột cùng với cà tím thì khi cô bưng lên đồ ăn tất cả đều béo ngậy, thơm đến ngào ngạt.
Thanh Thanh cười đến đôi mắt đều cong thành hình trăng non, cao hứng mà phân phối bữa tiệc lớn của cô bé : “Mẹ ăn, bà ngoại cũng ăn.”
Chu Thu Bình một phen bế lên con gái, hôn bẹp một cái trên khuôn mặt nhỏ của cô. Ai da, đều nói con gái là áo bông nhỏ của mẹ. Thật đúng là giống như được uống chè đậu xanh ướp lạnh mùa hè nóng nực vậy.
Chu Cao thị lộ ra thần sắc khó xử, bà cẩn thận nói với con gái mình : “ ăn cả ba quả trứng cũng là quá nhiều đi, chưng một quả cho cháu gái lớn là đủ rồi.”
Gà mái mỗi ngày đẻ bao nhiêu trứng đều hiểu rõ.
Chu Thu Bình kéo mặt xuống, đôi mắt đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm mẹ mình: “Nha, trứng là con nhặt được, mẹ, người như thế nào mà khi vừa sinh ra ta không bóp chết ta luôn đi?”
Mẹ cô mua gà con, bà chính tay chăm gà, nhưng mà trứng gà này cô là con gái đẻ lại không có tư cách ăn.
Chu Cao thị cảm thấy con gái tính tình càng ngày càng kỳ quái. Khi còn là con gái thì luôn nhu thuận nghe lời, hiện tại sinh ra hai đứa con, đảo mắt một cái trở lên đanh đá, khó chiều, há mồm ngậm miệng liền nói đến chết.
Chu Cao thị tức giận đến nỗi duỗi tay ra hung hăng đánh vào phía sau lưng con gái mấy cái, vừa đánh vừa mắng “ Không nói những lời này thì không ai bảo ngươi là câm đâu”.
Tay bà chạm vào cột sống của con gái, tâm một trận run rẩy. Con gái gầy thật nhiều, xương bả vai cũng nhô lên cao, chạm qua như chạm vào lưỡi đao vậy. Làm gì có người phụ nữ nào vừa mới sinh con được bẩy tháng, vẫn còn trong thời gian cho con bú mà có thể gầy đến như vậy đây?
Tay của bà bị xương bả vai của con gái chọc vào, những lời còn đang nói dở bị nghẹn trong cổ họng. Bà chỉ có thế trơ mắt nhìn con gái mang ba quả trứng đi nấu toàn bộ.
Năm 1988 ở thôn Hạ Hà đã phân đất đến từng hộ dân năm sáu năm rồi, nông dân trên tay tuy không có nhiều tiền, nhưng sản lượng thu hoạch được ở đây làm cho mọi người không thiếu lương thực.
Chu Thu Bình cũng bỏ ra được dầu để nấu ăn mà không hề tiếc. Vô luận là xào râu hẹ, chiên trứng, hay làm canh cà chua, hoặc là rau trộn dưa chuột cùng với cà tím thì khi cô bưng lên đồ ăn tất cả đều béo ngậy, thơm đến ngào ngạt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook