[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Như Mật
-
Chương 48: Tài liệu tiếng Anh (4)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc đi vào trong phòng ký túc xá, cô vẫn cảm thấy khó chịu, nhớ tới Tôn Dược Tiến của sau này trở thành cán bộ, còn giữ chức vị không hề nhỏ, cô lại vô thức thấy chán ghét.
Trên thực tế, Tôn Dược Tiến cũng không làm gì đắc tội cô cả, nếu năm đó cô thuận lợi thi đỗ đại học, dựa theo rung động thiếu nữ của cô dành cho Tôn Dược Tiến, hai người có khả năng sẽ thuận lý thành chương ở bên nhau.
Nhưng chính vì nghĩ tới khả năng này, cô lại càng buồn nôn hơn, thậm chí còn thấy mừng vì mình không thi đỗ đại học.
Tuy người chồng sau đó của cô không phải là người hoàn mỹ, có rất nhiều khuyết điểm, nhưng ít ra là không có bộ dạng đáng ghét đó sẽ.
Nghĩ tới vẻ mặt kinh ngạc vừa nãy của cậu ta, như thể cô đã nói lời gì làm cậu ta thất vọng lắm, cô vừa tức lại vừa thấy buồn cười.
Như vậy cũng tốt, tốt hơn hết là sau này cậu ta cách xa cô ra!
Hành lang ký túc xá ẩm thấp lạnh lẽo, lúc Cố Thanh Khê đẩy cửa ra, ánh sáng từ ngọn đèn dầu lớn cỡ hạt đậu chiếu sáng một góc giường, Bành Xuân Yến đang đắp chăn bông chăm chú đọc quyển sách dày.
Nghe thấy tiếng đẩy cửa, Bành Xuân Yến chợt bị dọa sợ hết hồn, còn tưởng là giáo viên tới kiểm tra phòng, lúc nhìn thấy Cố Thanh Khê, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm: "Sao cậu trở về sớm thế, không giống cậu gì cả!"
Trong số ba cô gái còn lại cùng phòng ký túc xá với cô ta, người này còn chăm chỉ học tập hơn người kia, trước kia Cố Thanh Khê cũng không học hành chăm chỉ đến vậy, nhưng dạo gần đây cô chợt học hành chăm chỉ hơn cả hai người kia.
Cố Thanh Khê không nói gì, xách túi vải bạt đen đi vào.
Đương nhiên là Bành Xuân Yến cũng thấy được: "Đó là gì vậy? Oa, cậu lấy đâu ra nhiều sách thế?"
Cô ta vội vàng cúi xuống nhìn, tiện thể dịch chiếc đèn dầu ra ngoài để phía dưới ánh hơn.
Cố Thanh Khê mở túi vải bạt đen kia ra, nhìn thấy trong túi có mười mấy cuốn sách, cô lật xem sơ qua, một quyển có tựa đề là《 The Wealth of Nations》, tuy sau này Cố Thanh Khê chỉ làm giáo viên tiểu học, nhưng cô cũng đã đi học bổ túc, bản thân cô cũng thích xem sách báo tạp chí, nên kiến thức cũng không hề ít. Cô biết đây là bản tiếng anh của quyển《 Của cải của các quốc gia 》, nếu đọc hiểu quyển sách《The Wealth of Nations》này, bản thân cô có thể có thêm kiến thức về kinh tế, đây là thứ rất hiếm ở thời đại này. Còn một quyển khác, tựa như là một ấn bản tạp chí, trên đó viết 《Scientific American》, Cố Thanh Khê lật xem qua quyển tạp chí này, lại hơi phấn khích, chắc quyển tạp chí này gọi là khoa học nước Mỹ, chứa đựng phạm vi tri thức rất rộng, cả thiên văn và địa lý đều có. Tuy những kiến thức này không liên quan trực tiếp đến nội dung thi đại học, nhưng nếu đọc hết những thứ này, sẽ giúp ích rất nhiều cho khả năng tiếng Anh của cô.
Cố Thanh Khê tiếp tục xem trong túi, lại tìm được một quyển 《Philosophiae Naturalis Principia Mathematica》, cô cẩn thận mở ra xem, chỉ có thể đoán đây là sách vật lý của Newton.
Ngoài mấy quyển sách này ra, còn có một số quyển tiểu thuyết ví dụ như 《One Hundred Years of Solitude》 và 《Wuthering Heights》, đều là nhữn quyển tiểu thuyết bằng tiếng Anh nổi tiếng.
Một số bìa sách đã bị bẩn, có chỗ ố vàng, nhưng chữ viết bên trong vẫn rất rõ ràng, không ảnh hưởng đến việc đọc.
Cố Thanh Khê nhìn những sách này, trái tim gần như vang lên liên hồi.
Hiện đang là đầu những năm 1980, công cuộc cải cách và mở cửa còn chưa bắt đầu, sách ngoại văn là thứ rất hiếm, với nữ sinh nghèo như cô lại càng hiếm hơn.
Tại sao cô học tiếng Anh không tốt, bởi vì cô không có kiến thức, bởi vì cô chỉ biết cái gọi là tiếng Anh trong sách giáo khoa với nguồn tài liệu hạn chế, nếu cô có thể đọc hết những quyển sách này, trình độ tiếng Anh của cô chắc chắn sẽ được nâng cao, việc học của cô cũng sẽ tiến bộ hơn.
Cố Thanh Khê kích động đến ngừng thở, gần như là tham lam xem tiếp.
Bành Xuân Yến thò đầu ra xem, ánh mắt chợt rơi vào quyển 《Wuthering Heights》kia, cô ta hét lên: "Hình như đây là quyển tiểu thuyết, nhưng tại sao lại là tiếng Anh? Tiếng Anh, ai có thể xem hiểu chứ!"
Tuy nói vậy, nhưng cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định cầm lên đọc, lật qua lật lại cuối cùng vẫn từ bỏ: "Toàn chữ là chữ, nhìn nhức hết cả đầu."
Sau khi xem hết, Cố Thanh Khê cẩn thận phân loại những quyển sách này, có tổng cộng mười hai loại bao gồm nhiều khía cạnh.
Đây gần như là một gia tài rất lớn, cô mở khóa tủ chứa đồ ở đầu giường mình ra, cẩn thận cất sách vào trong tủ, sau đó khóa lại cẩn thận, chỉ để lại quyển《Wuthering Heights》 ở bên ngoài, định thỉnh thoảng mang ra đọc.
Lúc đi vào trong phòng ký túc xá, cô vẫn cảm thấy khó chịu, nhớ tới Tôn Dược Tiến của sau này trở thành cán bộ, còn giữ chức vị không hề nhỏ, cô lại vô thức thấy chán ghét.
Trên thực tế, Tôn Dược Tiến cũng không làm gì đắc tội cô cả, nếu năm đó cô thuận lợi thi đỗ đại học, dựa theo rung động thiếu nữ của cô dành cho Tôn Dược Tiến, hai người có khả năng sẽ thuận lý thành chương ở bên nhau.
Nhưng chính vì nghĩ tới khả năng này, cô lại càng buồn nôn hơn, thậm chí còn thấy mừng vì mình không thi đỗ đại học.
Tuy người chồng sau đó của cô không phải là người hoàn mỹ, có rất nhiều khuyết điểm, nhưng ít ra là không có bộ dạng đáng ghét đó sẽ.
Nghĩ tới vẻ mặt kinh ngạc vừa nãy của cậu ta, như thể cô đã nói lời gì làm cậu ta thất vọng lắm, cô vừa tức lại vừa thấy buồn cười.
Như vậy cũng tốt, tốt hơn hết là sau này cậu ta cách xa cô ra!
Hành lang ký túc xá ẩm thấp lạnh lẽo, lúc Cố Thanh Khê đẩy cửa ra, ánh sáng từ ngọn đèn dầu lớn cỡ hạt đậu chiếu sáng một góc giường, Bành Xuân Yến đang đắp chăn bông chăm chú đọc quyển sách dày.
Nghe thấy tiếng đẩy cửa, Bành Xuân Yến chợt bị dọa sợ hết hồn, còn tưởng là giáo viên tới kiểm tra phòng, lúc nhìn thấy Cố Thanh Khê, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm: "Sao cậu trở về sớm thế, không giống cậu gì cả!"
Trong số ba cô gái còn lại cùng phòng ký túc xá với cô ta, người này còn chăm chỉ học tập hơn người kia, trước kia Cố Thanh Khê cũng không học hành chăm chỉ đến vậy, nhưng dạo gần đây cô chợt học hành chăm chỉ hơn cả hai người kia.
Cố Thanh Khê không nói gì, xách túi vải bạt đen đi vào.
Đương nhiên là Bành Xuân Yến cũng thấy được: "Đó là gì vậy? Oa, cậu lấy đâu ra nhiều sách thế?"
Cô ta vội vàng cúi xuống nhìn, tiện thể dịch chiếc đèn dầu ra ngoài để phía dưới ánh hơn.
Cố Thanh Khê mở túi vải bạt đen kia ra, nhìn thấy trong túi có mười mấy cuốn sách, cô lật xem sơ qua, một quyển có tựa đề là《 The Wealth of Nations》, tuy sau này Cố Thanh Khê chỉ làm giáo viên tiểu học, nhưng cô cũng đã đi học bổ túc, bản thân cô cũng thích xem sách báo tạp chí, nên kiến thức cũng không hề ít. Cô biết đây là bản tiếng anh của quyển《 Của cải của các quốc gia 》, nếu đọc hiểu quyển sách《The Wealth of Nations》này, bản thân cô có thể có thêm kiến thức về kinh tế, đây là thứ rất hiếm ở thời đại này. Còn một quyển khác, tựa như là một ấn bản tạp chí, trên đó viết 《Scientific American》, Cố Thanh Khê lật xem qua quyển tạp chí này, lại hơi phấn khích, chắc quyển tạp chí này gọi là khoa học nước Mỹ, chứa đựng phạm vi tri thức rất rộng, cả thiên văn và địa lý đều có. Tuy những kiến thức này không liên quan trực tiếp đến nội dung thi đại học, nhưng nếu đọc hết những thứ này, sẽ giúp ích rất nhiều cho khả năng tiếng Anh của cô.
Cố Thanh Khê tiếp tục xem trong túi, lại tìm được một quyển 《Philosophiae Naturalis Principia Mathematica》, cô cẩn thận mở ra xem, chỉ có thể đoán đây là sách vật lý của Newton.
Ngoài mấy quyển sách này ra, còn có một số quyển tiểu thuyết ví dụ như 《One Hundred Years of Solitude》 và 《Wuthering Heights》, đều là nhữn quyển tiểu thuyết bằng tiếng Anh nổi tiếng.
Một số bìa sách đã bị bẩn, có chỗ ố vàng, nhưng chữ viết bên trong vẫn rất rõ ràng, không ảnh hưởng đến việc đọc.
Cố Thanh Khê nhìn những sách này, trái tim gần như vang lên liên hồi.
Hiện đang là đầu những năm 1980, công cuộc cải cách và mở cửa còn chưa bắt đầu, sách ngoại văn là thứ rất hiếm, với nữ sinh nghèo như cô lại càng hiếm hơn.
Tại sao cô học tiếng Anh không tốt, bởi vì cô không có kiến thức, bởi vì cô chỉ biết cái gọi là tiếng Anh trong sách giáo khoa với nguồn tài liệu hạn chế, nếu cô có thể đọc hết những quyển sách này, trình độ tiếng Anh của cô chắc chắn sẽ được nâng cao, việc học của cô cũng sẽ tiến bộ hơn.
Cố Thanh Khê kích động đến ngừng thở, gần như là tham lam xem tiếp.
Bành Xuân Yến thò đầu ra xem, ánh mắt chợt rơi vào quyển 《Wuthering Heights》kia, cô ta hét lên: "Hình như đây là quyển tiểu thuyết, nhưng tại sao lại là tiếng Anh? Tiếng Anh, ai có thể xem hiểu chứ!"
Tuy nói vậy, nhưng cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định cầm lên đọc, lật qua lật lại cuối cùng vẫn từ bỏ: "Toàn chữ là chữ, nhìn nhức hết cả đầu."
Sau khi xem hết, Cố Thanh Khê cẩn thận phân loại những quyển sách này, có tổng cộng mười hai loại bao gồm nhiều khía cạnh.
Đây gần như là một gia tài rất lớn, cô mở khóa tủ chứa đồ ở đầu giường mình ra, cẩn thận cất sách vào trong tủ, sau đó khóa lại cẩn thận, chỉ để lại quyển《Wuthering Heights》 ở bên ngoài, định thỉnh thoảng mang ra đọc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook