Thập Niên 80 Mẹ Kế Xinh Đẹp Gả Cho Xưởng Trưởng Nuôi Con
-
26: Tôi Không Phải Lâm Tư Tư
Tư Niệm mỉm cười giải thích: “Có thể mọi người hiểu lầm rồi, tôi không phải Lâm Tư Tư.
”Mọi người lại ngơ ra, sau đó nghe cô nói: “Là thế này, lúc nhỏ Lâm Tư Tư và tôi bị ôm nhầm, tôi mới là con gái ruột nhà họ Lâm, Lâm Tư Tư cũng được cha mẹ ruột nhận về rồi, cho nên tôi mới là người tới thực hiện mối hôn sự này.
”“Trước đây hình như tôi nghe thôn bên cạnh nói rồi, Lâm Tư Tư đó chính là con gái của gia đình giàu có gì đó, mới không chịu gả, tôi còn tưởng là cái cớ của nhà họ Lâm, không ngờ lại là thật!”“Vậy tức là nói, cô là người thành phố?”“Ây dô trời ơi, cô chính là con gái nhà họ Lâm bị nhận nhầm đó?”Mọi người suýt xoa không thôi.
Chẳng trách nhìn khí chất cô phi phàm, không giống sinh ra ở nông thôn.
Hóa ra thật sự là người thành phố, điều khiến họ chấn kinh hơn là cô sống ở thành phố nhiều năm như thế, ấy vậy thật sự có thể bỏ xuống hào hoa của thành phố, tới nông thôn, thực hiện mối hôn sự như thế này.
Điều này khiến mọi người vô cùng chấn kinh.
Tư Niệm gật đầu: “Có thể nói như vậy.
”Vốn dĩ nhìn cô trắng trắng mềm mại, theo lý mà nói không giống người có thể chịu khổ.
Nhưng lúc này không chỉ tới thực hiện hôn sự, hơn nữa còn chủ động đưa cơm cho anh Chu.
Dường như cũng không khó sống chung như thế.
Nhưng vẫn có người không nhịn được hỏi: “Chuyện này đã ầm ĩ cả tháng trời, sao bây giờ cô mới tới?”Mọi người nghe xong lập tức nhíu mày: “Đúng vậy, Lâm Tư Tư đã hủy hôn từ một tháng trước, chẳng bao lâu nghe nói đã được đón đi, muốn tới đã sớm tới rồi, bây giờ mới tới?”Mọi người cảm thấy trước kia chắc chắn cô không muốn tới, nhưng con gái ruột người ta đã về nhà rồi, cô bị đuổi đi, nói không chừng là hết cách nên mới tới đây.
Tư Niệm nhíu mày, do dự nói; “Chuyện này nói ra cũng rất phiền phức, đối với chuyện này, tôi cũng mới biết không lâu, tôi ở trong thành phố cũng là bởi vì vốn dĩ tôi cũng có hôn ước từ nhỏ với người trong thành phố, bởi vì chuyện này, không thể tùy tiện rời đi, chỉ có đợi người nhà chuyển mối hôn sự này cho Lâm Tư Tư, tôi mới có thể đi.
”“Hơn nữa, trước đó tôi chỉ biết Lâm Tư Tư định hôn, sau này người nhà không trả nổi số tiền này, Lâm Tư Tư lại không muốn gả, mới bảo đứa con gái ruột là tôi gả tới, người nhận tiền là cha mẹ ruột của tôi, tôi cũng không thể bỏ mặc không quản.
”Mọi người nghe vậy, lập tức chua sót thay cô.
Hóa ra cô cũng là người bị hại.
Vốn dĩ đang sống tốt lành ở thành phố, đột nhiên nghe nói mình không phải con ruột, Lâm Tư Tư định hôn lại không muốn tới, người trong nhà lại tiêu hết tiền không trả nổi, bản thân cô không thể không hủy hôn với người giàu có trong thành phố, gả tới nông thôn.
Cùng là phụ nữ, mọi người đều cảm thấy cô thực sự quá thảm.
Đây là một người có thể hi sinh cả bản thân!Nào giống Lâm Tư Tư kia, sau khi biết mình là người giàu có, lập tức vứt bỏ cha mẹ nuôi quay về thành phố, còn giành chồng chưa cưới của người ta, bỏ lại một đống bầy nhầy cho cô gái này.
Đúng là tâm cơ quá sâu, quá ác độc!Lúc này, Tư Niệm đã không phải là một mỹ nhân tới từ thành phố bình thường.
Đây là một cô gái tốt hiểu chuyện, thiện lương.
Cô gái thiện lương lại xinh đẹp, ai không thích?Mọi người xúm lại an ủi cô.
“Cô đúng là một người hiểu chuyện, không giống Lâm Tư Tư kia.
”“Đúng vậy, nhưng cô yên tâm, đừng thấy chúng tôi ở nông thôn nhưng anh chúng tôi cũng không kém gì những người ở thành phố đó đâu.
”“Đúng, anh Chu là người rất tốt, biết kiếm tiền, hơn nữa lại có trách nhiệm, cô ở bên anh ấy, tuyệt đối sẽ hạnh phúc.
”“Tuy anh chúng tôi từng có một đoạn hôn ước, nhưng anh ấy rất đáng tin, cô không cần lo lắng, chúng tôi đảm bảo cho cô.
”Tư Niệm không ngờ chỉ với hai câu nói của mình đã thuyết phục được những người này, chuyện gì cũng nói cho cô biết, thậm chí còn có thể nghe thấy một số chuyện liên quan tới vợ trước của Chu Việt Thâm, có chút kinh ngạc.
Không sai, trước đây cô biết Chu Việt Thâm từng kết hôn một lần, nhưng cụ thể không quá rõ.
Cũng không biết hai người phát triển tới mức nào rồi.
Tư Niệm không nhịn được lén nhìn Chu Việt thâm một cái, không ngờ lại bị Chu Việt Thâm bắt được.
Cô hơi lúng túng, ở trước mặt người hiện tại nhắc chuyện người cũ, đổi lại là ai cũng sẽ lúng túng.
Cô giả vờ như không có chuyện gì dời mắt đi.
Chu Việt Thâm nhíu mày.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook