Thập Niên 80 Mẹ Kế Xinh Đẹp Gả Cho Xưởng Trưởng Nuôi Con
-
12: Mẹ Kế Sẽ Tắm Cho Con
Cha nuôi rất bận, mỗi ngày đều đi sớm về tối.
Cậu không muốn gây thêm phiền phức cho cha nuôi, cũng không dám nói nhiều, sợ bị báo thù.
Nhưng người phụ nữ này mới tới đã cho Dao Dao ăn đồ ngon.
Không, không đúng, chắc chắn cô đang giả vờ!Người phụ nữ mà cha nuôi dẫn tới vào một năm trước cũng như vậy, lúc mới tới còn xoa đầu cậu nói cậu rất đáng yêu.
Nhưng sau đó, cô ta vì gia sản của nhà họ Chu, thế mà lại bỏ độc vào trong cơm, suýt chút độc chết ba anh em họ!Sau đó bị cha nuôi đuổi đi.
Lúc thím Lưu tới cũng rất tốt với họ, mỗi bữa đều nấu rất ngon.
Sau khi cha nuôi bận rộn, bà ta bắt đầu qua loa, đồ ăn nấu ra trở nên dở lại ít, mỗi ngày cậu và em trai đều không ăn no.
Cậu còn nhìn thấy thím Lưu mỗi ngày đều lén lút mang thịt do cha để trong nhà về, nhưng cậu không dám nói, bởi vì không có thím Lưu, em gái sẽ không có ai chăm sóc.
Chu Việt Đông luôn nhịn nhục, nghĩ đợi sau khi mình lớn lên, lớn thêm chút nữa là có thể chăm sóc tốt em gái.
Nhưng vợ mới của cha nuôi lại tìm tới nhà, điều này đối với cậu mà nói chắc chắn là sấm chớp giữa trời quang.
Cho dù là bây giờ người phụ nữ này trông rất tốt, cậu cũng không thể buông lỏng cảnh giác.
Mà Chu Việt Hàn ở bên cạnh lại nhìn trứng hấp trong bát ra sức nuốt nước bọt, vừa có bánh bao thịt vừa có trứng hấp, đều sắp bị chọc thèm chết.
Tư Niệm bình tĩnh đút cho Dao Dao xong, đợi hai người đều đứng tới tê cứng, hai chân tê dại, mới nói: “Bất cẩn hấp nhiều bánh bao rồi, muốn ăn thì ăn, không ăn thì thôi, đừng đứng ở đây nữa.
”Những đứa trẻ này quá mẫn cảm, bạn bỗng dưng đối xử quá tốt với chúng, chúng ngược lại cảm thấy bạn có dụng ý khác.
Quả nhiên vừa nghe cô nói vậy, cơ thể căng cứng của Chu Việt Đông đã thả lỏng.
Chu Việt Hàn lập tức đi lên cầm bánh bao nhét vào trong miệng, thơm như vậy, cho dù bên trong bỏ thuốc độc, cậu cũng phải ăn, chết cũng phải làm một con quỷ chết no.
Tư niệm thu hồi ánh mắt, cô vẫn khá thích Dao Dao, có thể là tuổi nhỏ không hiểu gì, dễ tiếp xúc.
Nhìn đứa trẻ còn muốn ăn, cô lại xé một chút bánh bao đút cho cô bé ăn.
Nhưng không dám cho cô bé ăn quá nhiều, dù sao thì vừa nãy thím Lưu mới cho ăn, ăn nhiều không tiêu hóa được sẽ không tốt.
Đợi đứa trẻ trong lòng ăn no uống đủ, cô mới bắt đầu chậm rãi ăn.
Bánh bao Tư niệm làm đều là nguyên liệu chân thực, cô ăn một cái, hoàn toàn no nê.
Cũng không ăn nhiều, đứa trẻ trong lòng bốc mùi ôi thực sự ảnh hưởng khẩu vị, cũng không biết đã bao lâu rồi chưa tắm.
Tư niệm không chịu đựng được bẩn như vậy, thế là cũng mặc kệ Chu Việt Đông và Chu Việt Hàn đang ăn ngấu nghiến, đứng dậy vào nhà bếp nấu nước nóng tắm cho Dao Dao.
“Dao Dao ngoan, mẹ kế sẽ tắm cho con, có được không?” Tư Niệm luôn nằm trong ánh mắt của Chu Việt Đông, bồng Dao Dao lên lầu tắm rửa.
Dao Dao không biết cái gì, cô bé nói ê ê a a cái gì rồi cười.
Tư Niệm buồn cười bóp mũi nhỏ của cô bé, lại vào trong phòng đứa trẻ tìm ra bộ quần áo trẻ con.
Nhưng có hơi nhỏ, trẻ nhỏ lớn nhanh, quần áo mấy tháng đã không mặc được nữa, người như Chu Việt Thâm sợ là cũng không phát giác được chi tiết như thế này.
Đổ nước nóng trong chậu, thấy nhiệt độ đã đủ, Tư Niệm cởi quần áo dơ bẩn của đứa trẻ, tắm thật sạch sẽ.
Khi nhìn thấy trên quần áo đầy rận, Tư Niệm lập tức từ bỏ suy nghĩ sẽ giặt sạch bộ quần áo này.
Toàn thân đều ngứa ran, da đầu tê dại.
Cô bé giống như có hơi sợ nước, bỏ xuống liền vùng vẫy.
Tư Niệm vội vàng bóc viên kẹo sữa nhét vào trong miệng cô bé, cô bé lập tức ngoan ngoãn, híp mắt ngậm kẹo trong miệng, giống như chưa từng ăn thứ nào ngon như vậy.
“Dao Dao ngoan, tắm xong sẽ có kẹo ăn nha.
”Ném quần áo bẩn vào thùng rác bên cạnh, Tư Niệm lục ra sữa tắm của mình nghiêm túc chà rửa cho đứa trẻ.
Cô chưa từng tắm cho trẻ con, nhưng cô từng tắm cho mèo nhà mình.
Cùng nhỏ như nhau, mèo nhà mình còn không ngoan bằng cô nhóc này.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook