Nhưng cô ta lại không thể nói gì, bởi vì muốn gả một chỗ với Tiền Tình nên cô ta chính là người chủ động trong mối quan hệ với Vương Hoa.
Trong mắt người ngoài, điều này chứng tỏ Vạn Chân Chân rất vã, ngay cả Vương Hoa cũng không khỏi có chút khinh bỉ cô ta.
Lúc này, nếu cô ta có xích mích gì với mẹ chồng, chắc chắc Vương Hoa sẽ không đứng về phía cô ta.
Trong lòng Vạn Chân Chân thầm tính toán, mẹ chồng ghét bỏ cô ta, ngoài lí do nhà mẹ đẻ nghèo thì còn một lí do khác đó là của hồi môn ít và tiền sính lễ cao.
Vậy hôm nay cô ta sẽ ra tay rồi kiếm một khoản tiền lớn về!
Chỉ cần hôm nay Tiền Tình xui xẻo, cô ta sẽ nhận được tiền thưởng.
Chờ đến khi có tiền trong tay, xem thái độ của bà già kia có thay đổi hay không.
“Vương Hoa nhà tôi rất hiếu thuận, anh ấy đi nói chuyện với mẹ chồng tôi, khuyên bà ấy chuyển về đây ở rồi.”
Tiền Tình dường như không hiểu, lập tức nhiệt tình nói: “Vậy cũng không thể để cô ở nhà một mình được, hai người mới kết hôn ngày đầu tiên mà. Chân Chân, cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng, người mẹ chồng này thật sự không thèm đặt cô vào trong mắt, con dâu mới vào cửa mà không thèm ló mặt. Ngày hôm qua lúc ăn tiệc còn rời đi sớm? Đúng là không thèm giữ thể diện cho cô mà!”
“Cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng.” Đây chính là câu cửa miệng mà Vạn Chân Chân vẫn luôn nói ở trong mơ.
“Tiền Tình, cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng. Cô vừa mới kết hôn, nhà máy đã đồng ý cho nghỉ phép ba ngày, cô xem, hiện tại lại trực tiếp sắp xếp cho Chu Hạo đi công tác, Vương Hoa nhà tôi đâu có bị như vậy đâu. Chu Hạo trông giống như người dễ bị bắt nạt, có khi anh ấy bị nhà máy chèn ép cũng nên. Cô nên đến gặp chủ nhiệm hội phụ nữ để phản hồi lại đi.”
“Tiền Tình, cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng. Chắc chắn là đội trưởng cố tình nhắm vào Chu Hạo nhà cô. Mọi người đều biết rõ năng lực của Chu Hạo ra sao, anh ấy còn được chủ nhiệm nhà máy khen ngợi nữa, tại sao không thể thăng chức lên làm đội phó? Hẳn là vợ ông ta đã nói gì đó rồi, tôi nghe Tiểu Hồng bên đại viện nói chủ nhiệm Lý rất keo kiệt. Lần trước chồng của cô ấy chỉ phạm lỗi nhỏ nhưng chủ nhiệm Lý lại cắn chặt không buông. Cô cũng phải để ý một chút. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, bọn họ là lãnh đạo, chúng ta chỉ là dân thường thấp cổ bé họng, có thể làm gì được chứ?”
“Tiền Tình, cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng. Cái cô Điền Tuyết kia bảo cô ta là nhân viên tuần tra giếng, nhưng sao lần nào đến phiên Chu Hạo trực ban thì cô ta cũng bảo xảy ra vấn đề. Ba ngày hai bữa đều đi tìm Chu Hạo để xin bảo trì. Tôi còn nghe chồng tôi nói nếu đến phiên anh ấy trực thì cái cô Điền Tuyết kia lại bảo không có vấn đề gì. Chậc chậc, cô phải để ý Chu Hạo kĩ vào.
Ngoại hình của Chu Hạo quá nổi bật, mấy cô gái này không ngừng lăm le như hổ rình mồi vậy!”
….…….
Mấy câu nói vui vơ của Vạn Chân Chân không ngừng ập tới. Nhưng lúc nói chuyện cô ta trưng ra vẻ mặt nhiệt tình như thể thật sự lo lắng cho Tiền Tình, bảo cô ta trở mặt cô ta đương nhiên không thể, cũng không dám làm như vậy.
Thật sự trở mặt rồi thì sau này sao cô ta có thể tới cạnh Tiền Tình để xúi giục cô đây?
Trong mắt người ngoài, điều này chứng tỏ Vạn Chân Chân rất vã, ngay cả Vương Hoa cũng không khỏi có chút khinh bỉ cô ta.
Lúc này, nếu cô ta có xích mích gì với mẹ chồng, chắc chắc Vương Hoa sẽ không đứng về phía cô ta.
Trong lòng Vạn Chân Chân thầm tính toán, mẹ chồng ghét bỏ cô ta, ngoài lí do nhà mẹ đẻ nghèo thì còn một lí do khác đó là của hồi môn ít và tiền sính lễ cao.
Vậy hôm nay cô ta sẽ ra tay rồi kiếm một khoản tiền lớn về!
Chỉ cần hôm nay Tiền Tình xui xẻo, cô ta sẽ nhận được tiền thưởng.
Chờ đến khi có tiền trong tay, xem thái độ của bà già kia có thay đổi hay không.
“Vương Hoa nhà tôi rất hiếu thuận, anh ấy đi nói chuyện với mẹ chồng tôi, khuyên bà ấy chuyển về đây ở rồi.”
Tiền Tình dường như không hiểu, lập tức nhiệt tình nói: “Vậy cũng không thể để cô ở nhà một mình được, hai người mới kết hôn ngày đầu tiên mà. Chân Chân, cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng, người mẹ chồng này thật sự không thèm đặt cô vào trong mắt, con dâu mới vào cửa mà không thèm ló mặt. Ngày hôm qua lúc ăn tiệc còn rời đi sớm? Đúng là không thèm giữ thể diện cho cô mà!”
“Cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng.” Đây chính là câu cửa miệng mà Vạn Chân Chân vẫn luôn nói ở trong mơ.
“Tiền Tình, cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng. Cô vừa mới kết hôn, nhà máy đã đồng ý cho nghỉ phép ba ngày, cô xem, hiện tại lại trực tiếp sắp xếp cho Chu Hạo đi công tác, Vương Hoa nhà tôi đâu có bị như vậy đâu. Chu Hạo trông giống như người dễ bị bắt nạt, có khi anh ấy bị nhà máy chèn ép cũng nên. Cô nên đến gặp chủ nhiệm hội phụ nữ để phản hồi lại đi.”
“Tiền Tình, cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng. Chắc chắn là đội trưởng cố tình nhắm vào Chu Hạo nhà cô. Mọi người đều biết rõ năng lực của Chu Hạo ra sao, anh ấy còn được chủ nhiệm nhà máy khen ngợi nữa, tại sao không thể thăng chức lên làm đội phó? Hẳn là vợ ông ta đã nói gì đó rồi, tôi nghe Tiểu Hồng bên đại viện nói chủ nhiệm Lý rất keo kiệt. Lần trước chồng của cô ấy chỉ phạm lỗi nhỏ nhưng chủ nhiệm Lý lại cắn chặt không buông. Cô cũng phải để ý một chút. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, bọn họ là lãnh đạo, chúng ta chỉ là dân thường thấp cổ bé họng, có thể làm gì được chứ?”
“Tiền Tình, cô đừng nghĩ rằng tôi nói thẳng. Cái cô Điền Tuyết kia bảo cô ta là nhân viên tuần tra giếng, nhưng sao lần nào đến phiên Chu Hạo trực ban thì cô ta cũng bảo xảy ra vấn đề. Ba ngày hai bữa đều đi tìm Chu Hạo để xin bảo trì. Tôi còn nghe chồng tôi nói nếu đến phiên anh ấy trực thì cái cô Điền Tuyết kia lại bảo không có vấn đề gì. Chậc chậc, cô phải để ý Chu Hạo kĩ vào.
Ngoại hình của Chu Hạo quá nổi bật, mấy cô gái này không ngừng lăm le như hổ rình mồi vậy!”
….…….
Mấy câu nói vui vơ của Vạn Chân Chân không ngừng ập tới. Nhưng lúc nói chuyện cô ta trưng ra vẻ mặt nhiệt tình như thể thật sự lo lắng cho Tiền Tình, bảo cô ta trở mặt cô ta đương nhiên không thể, cũng không dám làm như vậy.
Thật sự trở mặt rồi thì sau này sao cô ta có thể tới cạnh Tiền Tình để xúi giục cô đây?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook