Năm 2023, Thâm Thị, trong biệt thự xa hoa nằm ở lưng chừng núi.

" Khương Ninh, cô dùng gương nhìn xem bộ dáng giống quỷ, vừa béo vừa xấu xí của cô đi, cô làm tôi ghê tởm đến cực điểm. "

" Khương Ninh…… Thực xin lỗi…… Anh đã tới chậm……”

Một âm thanh đối với cô chán ghét đến cực điểm.

Một âm thanh đối với cô ôn nhu đến cùng cực……

Hai thanh âm đan chéo đánh sâu vào thân thể mờ ảo hư vô của Khương Ninh, cô cố gắng nặng nề mở đôi mắt nhìn nhìn xung quanh, trong lòng một trận hoảng hốt, cô cho rằng chính mình đã lên thiên đường.

Kết quả cô còn sống trong biệt thự lưng chừng núi xa hoa nhưng không có độ ấm này. Xem ra dù có chết, cô đều không thoát khỏi nhà giam hoa lệ này.

Khương Ninh vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt già nua, đầy nếp nhăn của mình trong gương.

Cô già rồi, nhìn lại chính mình cả đời vội vội vàng vàng, đến lúc sắp chết mới phát hiện cái gì đều không có, chỉ còn lại buồn cười cùng ngu xuẩn!

Cộc.. cộc.., dồn dập tiếng bước chân truyền đến.

Khương Ninh cố hết sức quay đầu, chỉ thấy bóng dáng có chút già nua nhưng một chút cũng không cẩu thả Cố Thiêm Hành , anh ấy bước nhanh đến trước mặt cô, trong mắt ánh lên tia lưu luyến cùng thương tiếc.

Cố Thiêm Hành!

Đây là tài xế, cũng là đồng hương của cô.

Anh ấy tuy trầm tính, ít nói nhưng làm người rất tốt.

Hiện tại cô sắp chết, cả đời này cô không có con cái, liền tâm của chồng mình cũng không giữ được, cuối cùng chỉ còn người tài xế này ở bên cạnh chăm sóc cô. Chỉ là ánh mắt của anh ấy nhìn cô có điểm không giống...

Phút chốc Cố Thiêm Hành quỳ gối trước mặt cô, nghẹn giọng nói : “Khương Ninh…… Chờ anh, anh lập tức liền tới, trên đường đến hoàng tuyền, anh sao nhẫn tâm để em đi cô đơn một mình được……”

Khương Ninh đột nhiên trừng lớn hai mắt, anh ấy nói cái gì? Anh ấy muốn làm cái gì?

Khương Ninh phảng phất chỉ còn lại hơi thở cuối cùng.

Nghe Cố Thiêm Hành nói, thế nhưng cô không còn sức lực ngăn cản động tác kế tiếp của anh ấy!

Chỉ thấy Cố Thiêm Hành mở ra một lọ thuốc, đem viên thuốc màu trắng nhét vào miệng, rồi sủng nịnh cầm bàn tay đã lạnh của cô, mười ngón tay gắt gao đan vào nhau : " Thật tốt... Kiếp sau chúng ta liền có thể vĩnh viễn ở bên nhau!”

Kiếp sau?

Cố Thiêm Hành!

Anh đang làm cái gì?

Cái gì kiếp sau?

Vì cái gì muốn chết cùng em?

Khương Ninh đầu óc chịu kích thích rất lớn, một ít hình ảnh cuồn cuộn dũng mạnh không ngừng tiến vào đầu cô……

Những kí ức tưởng chừng bị quên lãng theo thời gian thì bây giờ hiện ra rõ mồn một, khắc sâu vào xương tủy.

Ha hả.

Buồn cười, buồn cười.

Phải đến lúc tuổi già, sắp chết, bây giờ cô mới phát hiện, cô cả đời si mê chấp niệm, như con thiêu thân lao đầu vào lửa, không tiếc vì người kia tiêu hao sinh mệnh, đem anh ta đẩy lên vị trí cao nhất. Cuối cùng, cô ở biệt thự từ từ già đi, anh ta lại ở bên ngoài phong hoa tuyết nguyệt.

Mà người đàn ông vẫn luôn đứng một góc đợi cô, vì cô bung dù, vì cô khoác áo lại đem cô đặt ở đầu quả tim mà đau!

Người đó chính là Cố Thiêm Hành.

Khó trách anh ấy đem tài năng che giấu, tiền đồ tốt cũng không cần, lại đến làm tài xế cho cô.



Khó trách dù cô muốn làm chuyện gì, anh luôn là người đầu tiên đứng ra!

Khó trách lúc cô gặp phải nguy hiểm, anh luôn có mặt bảo vệ cô !

A! Khương Ninh! ngươi rốt cuộc là có bao nhiêu ngốc! Quả thực ngu ngốc hết thuốc chữa.

Trong đầu suy nghĩ rối loạn.

Thì giọng nói mỏng manh của Cố Thiêm Hành lại lần nữa vang lên, anh ở bên tai cô lẩm bẩm: " “Khương Ninh, em thật sự không biết? hay là giả vờ không biết? Những chuyện đã xảy ra kia không phải thực sự ngoài ý muốn , mà là có người muốn đưa em vào chỗ chết!

Anh nhiều lần muốn mang em đi... nhưng anh biết em là phụ nữ truyền thống, cả đời chỉ có một người đến chết cũng không buông. Nhìn em như thiêu thân lao đầu vào biển lửa, Anh thật không biết nên làm gì...

Nếu có kiếp sau, anh hy vọng sẽ giải cứu em ra khỏi biển lửa. "

Thì ra là thế! Thì ra là thế!

Nào có nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra như vậy, thì ra đều do người tính!

Người muốn đưa cô vào chỗ chết lại là người mà cô luôn tâm tâm niệm niệm yêu thương ! Buồn cười! thật là buồn cười!

“Nếu em đã không còn trên đời thì những người đó đều không cần phải sống nữa !”

Cố Thiêm Hành nói xong liền nhắm mắt.

Linh hồn Khương Ninh không biết khi nào thoát ly thân thể, cũng không biết tại sao linh hồn đột nhiên bị hút tới địa phương khác.

Đó là sơn trang Tiêu Dao sang trọng bậc nhất Thâm Thị.

Trong sơn trang từng bụi cây, ngọn cỏ, miếng gạch tấm ngói đều là tự cô chuẩn bị, vì hạng mục này, cô dốc hết sức lực. Cuối cùng hoàn toàn làm thân thể suy sụp..

Vì sao cô lại đến nơi này ?

Bởi vì Lý Đại Quải ở chỗ này sao?

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh thật lớn đột nhiên vang lên, mạnh đến mức làm đất rung núi chuyển, giữa bầu trời nghi ngút khói đen .……

Mở mắt ra...

Chỉ thấy sơn trang xa hoa lúc này biến thành một đống đổ nát.

Mà Lý Đại Quải, người giàu có nhất Thâm Thị cùng với tiểu tình nhân được bao nuôi ở đây bị chôn vùi ở dưới đống đổ nát kia.

Người nhà bọn họ đào tìm bảy ngày bảy đêm, cũng không tìm thấy thi thể.

.........

Phanh!

Lại một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên. Nhưng không phải tiếng nổ mà là tiếng có người kéo mạnh cửa.

Do xung quanh quá mức an tĩnh, thanh âm này đột nhiên vang lên, đánh sâu vào thị giác của Khương Ninh, thân thể nàng run lên, cố hết sức mở đôi mắt đang trĩu nặng .

Vừa mở mắt ra, đập vào mắt cô là xà nhà bị mạng nhện quấn quanh.

Cô sửng sốt một chút, đột nhiên ngồi dậy, đánh giá xung quanh.

Tường xi măng được dán bằng báo .

Trên tường còn có một bức lịch treo tường, bốn con số trên bức lịch tường bất ngờ lọt vào mắt cô—— năm 1983!

Năm 1983!



Năm này vừa lúc cô tròn 20 tuổi, cũng là năm đầu tiên cô gả cho Lý Đại Quải.

Khương Ninh lập tức xuống giường, chạy đến trước gương.

Đập vào mắt cô là một khuôn mặt mập mạp, trên mặt có những đốm tàn nhang nhỏ, tuy rằng không phải rất xinh đẹp nhưng trắng có thể nhéo ra nước, trên người cô còn mặc áo khoác lông hồng do mẹ cô dệt.

Cô trọng sinh sao?

Khương Ninh trong đầu xuất hiện ý tưởng lớn mật.

Cô đời trước sống đến năm 2023, cái gì cũng trải qua, chuyện trọng sinh cô cũng nghe nhiều.

Chỉ là cô chưa từng nghĩ tới, có một ngày sẽ phát sinh trên chính người mình!

Cô không tin tưởng nhéo mặt mình, lại véo trên đùi mình một phen, mặt và đùi truyền đến đau đớn nhắc nhở cô thật sự trọng sinh!

Cô trở về năm 20 tuổi.

Cô muốn một lần nữa thay đổi vận mệnh của chính mình!

Khương Ninh cố ý nhìn nhìn lịch treo tường, nàng có thói quen, qua một ngày sẽ khoanh vòng lên lịch một ngày. Đem thời gian kế hoạch viết lên……

Đây là Lý gia lịch treo tường, trên đó chỉ khoanh vòng hai ngày, cho nên hẳn bây giờ là ngày thứ ba cô gả vào nhà họ Lý ——ngày 26 tháng 11.

Thật là một ngày tốt .

Khi đó Khương Ninh ngốc, kết hôn ba ngày, Lý Đại Quải cũng chưa cùng cô động phòng, cô lại không có một tia nghi ngờ, chỉ nghĩ nhà máy việc nhiều, hiện tại mới hiểu được……

Anh ta trong lòng ghê tởm cô, chán ghét cô, cho nên cố ý tránh cô, không muốn nhìn thấy cô.

Cô còn nhớ rõ, kết hôn ngày thứ ba, Thím Cố cách vách……

Đúng !

Chính là mẹ Cố Thiêm Hành.

Bà ấy đã nhắc nhở cô, nhưng khi đó cô không hiểu.

Hiện tại cô mới hiểu được.

Thím Cố tuy là người ngoài cuộc nhưng rốt cục đã sớm xem rõ ràng.

Hơn nữa thím Cố nhất định đã phát hiện cái gì, cho nên mới nhắc nhở cô như vậy.

Nghĩ đến đây, Khương Ninh lập tức thu thập đồ vật đứng dậy.

Tháng 11 trời hơi lạnh.

May mắn mẹ cô có thân thủ dệt len tuyệt hảo, mặc vào toàn thân đều là ấm áp.

Cô từ trong phòng đi ra, liền gặp phải mẹ Lý Đại Quải, cũng chính là mẹ chồng hiện tại của cô Đặng Lan, bà ta âm dương quái khí liếc nhìn cô một cái, “Đồ đàn bà ham ăn biếng làm, hiện tại mấy giờ rồi! Còn không mau đi đem phòng ở quét dọn sạch sẽ!”

Đặng Lan trong lòng rất không thích Khương Ninh, nhưng mà ba Khương Ninh lại là thư kí Đại Thành nam khu, cưới Khương Ninh, con trai của bà ta ở xưởng sắt thép liền có tiền đồ càng tốt.

Về sau nói không chừng có thể làm tổ trưởng, hoặc là tiểu xưởng trưởng gì đó.

Tuy rằng hiện tại nhiều quốc doanh xưởng đã trở thành tư nhân xưởng.

Nhưng bà ta tin rằng xưởng sắt thép là nhà xưởng trọng điểm của quốc gia, đời này sẽ không bao giờ chuyển thành xưởng tư doanh.

Mấu chốt nhất chính là nhà máy làm ra sắt thép, đều là đồ vật phi thường quan trọng, rất đáng giá tiền, làm việc ở đây rất có tiền đồ……Vì vậy dù nhìn Khương Ninh vừa xấu vừa béo……

Bà ta cũng cắn răng khuyên con trai cưới cô.

Nhìn gương mặt này, liền lý giải vì sao con trai không thích, bà ta nhìn cũng thấy ghê tởm!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương